古诗词

赠骆自然

释妙声

骆生家在钱塘住,正近曲江苏小墓。luò shēng jiā zài qián táng zhù,zhèng jìn qū jiāng sū xiǎo mù。
生来无目最善音,自小学歌今独步。shēng lái wú mù zuì shàn yīn,zì xiǎo xué gē jīn dú bù。
忆昔太平开乐府,新声传得宫中谱。yì xī tài píng kāi lè fǔ,xīn shēng chuán dé gōng zhōng pǔ。
摩诃兜勒西域来,子夜吴歌自风土。mó hē dōu lēi xī yù lái,zi yè wú gē zì fēng tǔ。
一声悲壮梁尘飞,二声激烈行云低。yī shēng bēi zhuàng liáng chén fēi,èr shēng jī liè xíng yún dī。
三声四声山石裂,魑魅夜走猩猩啼。sān shēng sì shēng shān shí liè,chī mèi yè zǒu xīng xīng tí。
我来江上忽相见,听我履声如识面。wǒ lái jiāng shàng hū xiāng jiàn,tīng wǒ lǚ shēng rú shí miàn。
殷勤道我攻词章,吾今衰也何由羡。yīn qín dào wǒ gōng cí zhāng,wú jīn shuāi yě hé yóu xiàn。
落花游丝春寂寂,来前再拜当筵立。luò huā yóu sī chūn jì jì,lái qián zài bài dāng yán lì。
为我扬袂歌一行,满堂闻之皆动色。wèi wǒ yáng mèi gē yī xíng,mǎn táng wén zhī jiē dòng sè。
我本东西南北人,如今天地尽风尘。wǒ běn dōng xī nán běi rén,rú jīn tiān dì jǐn fēng chén。
劳生触事易成感,使我泣下沾衣巾。láo shēng chù shì yì chéng gǎn,shǐ wǒ qì xià zhān yī jīn。
骆生骆生吾已老,往事悠悠勿复道。luò shēng luò shēng wú yǐ lǎo,wǎng shì yōu yōu wù fù dào。
已将身世等浮云,莫把新词故相恼。yǐ jiāng shēn shì děng fú yún,mò bǎ xīn cí gù xiāng nǎo。
掩琴罢坐求我歌,我歌哀乐何其多。yǎn qín bà zuò qiú wǒ gē,wǒ gē āi lè hé qí duō。
人生百年能几何,骆兮骆兮奈尔何。rén shēng bǎi nián néng jǐ hé,luò xī luò xī nài ěr hé。
猜您喜欢

拟秋胡三首

释妙声

瞻彼西山,松柏何苍苍。zhān bǐ xī shān,sōng bǎi hé cāng cāng。
瞻彼西山,松柏何苍苍。zhān bǐ xī shān,sōng bǎi hé cāng cāng。
所谓伊人,在天一方。suǒ wèi yī rén,zài tiān yī fāng。
至道在兹,怀之靡忘。zhì dào zài zī,huái zhī mí wàng。
岂不欲往,道阻且长。qǐ bù yù wǎng,dào zǔ qiě zhǎng。
歌以言之,松柏何苍苍。gē yǐ yán zhī,sōng bǎi hé cāng cāng。

拟秋胡三首

释妙声

彼瑶者台,赫赫何人居。bǐ yáo zhě tái,hè hè hé rén jū。
彼瑶者台,赫赫何人居。bǐ yáo zhě tái,hè hè hé rén jū。
朝竞纷华,夕已为墟。cháo jìng fēn huá,xī yǐ wèi xū。
鬼神害盈,乃丧厥家。guǐ shén hài yíng,nǎi sàng jué jiā。
昔为所羡,今可长吁。xī wèi suǒ xiàn,jīn kě zhǎng xū。
歌以言之,赫赫何人居。gē yǐ yán zhī,hè hè hé rén jū。

行路难

释妙声

天地无有边,日月茫无涯。tiān dì wú yǒu biān,rì yuè máng wú yá。
人于其间号最灵,胡乃不学坐自乖。rén yú qí jiān hào zuì líng,hú nǎi bù xué zuò zì guāi。
饥食费稷黍,衣被丝与麻。jī shí fèi jì shǔ,yī bèi sī yǔ má。
古今一事皆不省,何异木石插齿牙。gǔ jīn yī shì jiē bù shěng,hé yì mù shí chā chǐ yá。
生者还复然,死者其奈何。shēng zhě hái fù rán,sǐ zhě qí nài hé。
万万千千尽如此,令我起坐久叹嗟。wàn wàn qiān qiān jǐn rú cǐ,lìng wǒ qǐ zuò jiǔ tàn jiē。
183«78910111213