古诗词

有客

释妙声

有客有客伊吾庐,新除南台行大夫。yǒu kè yǒu kè yī wú lú,xīn chú nán tái xíng dà fū。
天子许骑内厩马,百二十骑来东吴。tiān zi xǔ qí nèi jiù mǎ,bǎi èr shí qí lái dōng wú。
东吴驿传称过客,馆人致饩官僚趋。dōng wú yì chuán chēng guò kè,guǎn rén zhì xì guān liáo qū。
来者宣骄居者傲,宾主不复论欢娱。lái zhě xuān jiāo jū zhě ào,bīn zhǔ bù fù lùn huān yú。
固将横榻表独坐,何意剥床仍及肤。gù jiāng héng tà biǎo dú zuò,hé yì bō chuáng réng jí fū。
吾闻相见有傧价,揖让登降礼颇殊。wú wén xiāng jiàn yǒu bīn jià,yī ràng dēng jiàng lǐ pǒ shū。
旧云三公礼数绝,事不豫讲宁非愚。jiù yún sān gōng lǐ shù jué,shì bù yù jiǎng níng fēi yú。
王纲沦胥废风纪,棰楚横加哀仆奴。wáng gāng lún xū fèi fēng jì,chuí chǔ héng jiā āi pū nú。
名藩岂无知礼者,亏损国体非良图。míng fān qǐ wú zhī lǐ zhě,kuī sǔn guó tǐ fēi liáng tú。
猜您喜欢

拟秋胡三首

释妙声

瞻彼西山,松柏何苍苍。zhān bǐ xī shān,sōng bǎi hé cāng cāng。
瞻彼西山,松柏何苍苍。zhān bǐ xī shān,sōng bǎi hé cāng cāng。
所谓伊人,在天一方。suǒ wèi yī rén,zài tiān yī fāng。
至道在兹,怀之靡忘。zhì dào zài zī,huái zhī mí wàng。
岂不欲往,道阻且长。qǐ bù yù wǎng,dào zǔ qiě zhǎng。
歌以言之,松柏何苍苍。gē yǐ yán zhī,sōng bǎi hé cāng cāng。

拟秋胡三首

释妙声

彼瑶者台,赫赫何人居。bǐ yáo zhě tái,hè hè hé rén jū。
彼瑶者台,赫赫何人居。bǐ yáo zhě tái,hè hè hé rén jū。
朝竞纷华,夕已为墟。cháo jìng fēn huá,xī yǐ wèi xū。
鬼神害盈,乃丧厥家。guǐ shén hài yíng,nǎi sàng jué jiā。
昔为所羡,今可长吁。xī wèi suǒ xiàn,jīn kě zhǎng xū。
歌以言之,赫赫何人居。gē yǐ yán zhī,hè hè hé rén jū。

行路难

释妙声

天地无有边,日月茫无涯。tiān dì wú yǒu biān,rì yuè máng wú yá。
人于其间号最灵,胡乃不学坐自乖。rén yú qí jiān hào zuì líng,hú nǎi bù xué zuò zì guāi。
饥食费稷黍,衣被丝与麻。jī shí fèi jì shǔ,yī bèi sī yǔ má。
古今一事皆不省,何异木石插齿牙。gǔ jīn yī shì jiē bù shěng,hé yì mù shí chā chǐ yá。
生者还复然,死者其奈何。shēng zhě hái fù rán,sǐ zhě qí nài hé。
万万千千尽如此,令我起坐久叹嗟。wàn wàn qiān qiān jǐn rú cǐ,lìng wǒ qǐ zuò jiǔ tàn jiē。
183«78910111213