古诗词

钟山

释妙声

大江之南多名山,钟山秀出乎其间。dà jiāng zhī nán duō míng shān,zhōng shān xiù chū hū qí jiān。
神龙蜿蜒露脊鬣,长䲔赑屃饶斓斑。shén lóng wān yán lù jí liè,zhǎng qíng bì xì ráo lán bān。
上走怪石之揭?,下有流水之潺湲。shàng zǒu guài shí zhī jiē niè,xià yǒu liú shuǐ zhī chán yuán。
禅宫据会制甚古,帝阙密迩恩常颁。chán gōng jù huì zhì shén gǔ,dì quē mì ěr ēn cháng bān。
虚空阑楯宝公塔,松竹储胥圆悟关。xū kōng lán dùn bǎo gōng tǎ,sōng zhú chǔ xū yuán wù guān。
天生贤懿扶象教,地设险峻防神奸。tiān shēng xián yì fú xiàng jiào,dì shè xiǎn jùn fáng shén jiān。
云车风马来万里,象齿明珠奔百蛮。yún chē fēng mǎ lái wàn lǐ,xiàng chǐ míng zhū bēn bǎi mán。
山川灵气自融结,玄运往复犹循环。shān chuān líng qì zì róng jié,xuán yùn wǎng fù yóu xún huán。
朅来说法奉明诏,那有道德开天颜。qiè lái shuō fǎ fèng míng zhào,nà yǒu dào dé kāi tiān yán。
斋宫延问漏十刻,杞菊赐馔衬百锾。zhāi gōng yán wèn lòu shí kè,qǐ jú cì zhuàn chèn bǎi huán。
兹山才留四五日,探讨未得须臾间。zī shān cái liú sì wǔ rì,tàn tǎo wèi dé xū yú jiān。
草堂之灵应怪我,移文勿遽吾将还。cǎo táng zhī líng yīng guài wǒ,yí wén wù jù wú jiāng hái。
猜您喜欢

拟秋胡三首

释妙声

瞻彼西山,松柏何苍苍。zhān bǐ xī shān,sōng bǎi hé cāng cāng。
瞻彼西山,松柏何苍苍。zhān bǐ xī shān,sōng bǎi hé cāng cāng。
所谓伊人,在天一方。suǒ wèi yī rén,zài tiān yī fāng。
至道在兹,怀之靡忘。zhì dào zài zī,huái zhī mí wàng。
岂不欲往,道阻且长。qǐ bù yù wǎng,dào zǔ qiě zhǎng。
歌以言之,松柏何苍苍。gē yǐ yán zhī,sōng bǎi hé cāng cāng。

拟秋胡三首

释妙声

彼瑶者台,赫赫何人居。bǐ yáo zhě tái,hè hè hé rén jū。
彼瑶者台,赫赫何人居。bǐ yáo zhě tái,hè hè hé rén jū。
朝竞纷华,夕已为墟。cháo jìng fēn huá,xī yǐ wèi xū。
鬼神害盈,乃丧厥家。guǐ shén hài yíng,nǎi sàng jué jiā。
昔为所羡,今可长吁。xī wèi suǒ xiàn,jīn kě zhǎng xū。
歌以言之,赫赫何人居。gē yǐ yán zhī,hè hè hé rén jū。

行路难

释妙声

天地无有边,日月茫无涯。tiān dì wú yǒu biān,rì yuè máng wú yá。
人于其间号最灵,胡乃不学坐自乖。rén yú qí jiān hào zuì líng,hú nǎi bù xué zuò zì guāi。
饥食费稷黍,衣被丝与麻。jī shí fèi jì shǔ,yī bèi sī yǔ má。
古今一事皆不省,何异木石插齿牙。gǔ jīn yī shì jiē bù shěng,hé yì mù shí chā chǐ yá。
生者还复然,死者其奈何。shēng zhě hái fù rán,sǐ zhě qí nài hé。
万万千千尽如此,令我起坐久叹嗟。wàn wàn qiān qiān jǐn rú cǐ,lìng wǒ qǐ zuò jiǔ tàn jiē。
183«78910111213