古诗词

后池雁篇

陈子壮

三五同人簇席欢,鸣鸠语燕对花阑。sān wǔ tóng rén cù xí huān,míng jiū yǔ yàn duì huā lán。
门前忽入清秋思,香山太史筒方至。mén qián hū rù qīng qiū sī,xiāng shān tài shǐ tǒng fāng zhì。
上林苑里报苏卿,元武陂中遇曹植。shàng lín yuàn lǐ bào sū qīng,yuán wǔ bēi zhōng yù cáo zhí。
去岁黄生得此禽,能使吾园秋气深。qù suì huáng shēng dé cǐ qín,néng shǐ wú yuán qiū qì shēn。
纷员无数频来往,但从天上遗之音。fēn yuán wú shù pín lái wǎng,dàn cóng tiān shàng yí zhī yīn。
引项停眸呼不得,夜夜为传三叠琴。yǐn xiàng tíng móu hū bù dé,yè yè wèi chuán sān dié qín。
满堂笑我情如此,恰好来禽堪付子。mǎn táng xiào wǒ qíng rú cǐ,qià hǎo lái qín kān fù zi。
曲池比目与鸳鸯,会见双禽曲池里。qū chí bǐ mù yǔ yuān yāng,huì jiàn shuāng qín qū chí lǐ。
携归我则解其声,前禽未诉后禽鸣。xié guī wǒ zé jiě qí shēng,qián qín wèi sù hòu qín míng。
曰江南北全矰缴,羌馀独也羁魂惊。yuē jiāng nán běi quán zēng jiǎo,qiāng yú dú yě jī hún jīng。
兄弟妻孥谁复有,吞声笑递他人手。xiōng dì qī nú shuí fù yǒu,tūn shēng xiào dì tā rén shǒu。
雨日会三易主人,才执一编行者某。yǔ rì huì sān yì zhǔ rén,cái zhí yī biān xíng zhě mǒu。
看尔悠悠若将终,似子郁郁恐难久。kàn ěr yōu yōu ruò jiāng zhōng,shì zi yù yù kǒng nán jiǔ。
后禽款款具前陈,撩乱前禽语不真。hòu qín kuǎn kuǎn jù qián chén,liāo luàn qián qín yǔ bù zhēn。
直须与尔聊相依,其那食粟翼重不能飞。zhí xū yǔ ěr liáo xiāng yī,qí nà shí sù yì zhòng bù néng fēi。

陈子壮

明末广东南海人,字集生,号秋涛。万历四十七年进士。授编修。天启四年典浙江乡试,发策刺魏忠贤,削籍。崇祯初起故官,累迁礼部右侍郎,以故除名归。南明弘光帝起为礼部尚书,未至,南京已陷,桂王朱由榔称帝肇庆,授为东阁大学士兼兵部尚书。起兵攻广州,兵败被执死。谥文忠。有《云淙集》、《练要堂稿》、《南宫集》。 陈子壮的作品>>

猜您喜欢

玉兰

陈子壮

清露初擎出晓窗,孤生明润世无双。qīng lù chū qíng chū xiǎo chuāng,gū shēng míng rùn shì wú shuāng。
十年花下多怜汝,相接瑶枝到海邦。shí nián huā xià duō lián rǔ,xiāng jiē yáo zhī dào hǎi bāng。

江行见暴骨五具诗以埋之

陈子壮

正子空江枕石宜,桃花春水太相欺。zhèng zi kōng jiāng zhěn shí yí,táo huā chūn shuǐ tài xiāng qī。
回环试听庄生语,还尔千秋万岁期。huí huán shì tīng zhuāng shēng yǔ,hái ěr qiān qiū wàn suì qī。

胥江天妃庙边竹

陈子壮

草色江声转庙门,萧萧若个不清魂。cǎo sè jiāng shēng zhuǎn miào mén,xiāo xiāo ruò gè bù qīng hún。
分明玉镜台边水,不著黄陵半点痕。fēn míng yù jìng tái biān shuǐ,bù zhù huáng líng bàn diǎn hén。

胥江曲

陈子壮

削竹青青作挽长,竹条虽小挽须强。xuē zhú qīng qīng zuò wǎn zhǎng,zhú tiáo suī xiǎo wǎn xū qiáng。
峡口滩高郎断挽,胥口滩湥侬断肠。xiá kǒu tān gāo láng duàn wǎn,xū kǒu tān tū nóng duàn cháng。

胥江曲

陈子壮

三水西南舟已迟,不知郎去定回歧。sān shuǐ xī nán zhōu yǐ chí,bù zhī láng qù dìng huí qí。
声声山鹧行不得,日日江头歌竹枝。shēng shēng shān zhè xíng bù dé,rì rì jiāng tóu gē zhú zhī。

移竹

陈子壮

昨夜峰头弄阮俞,海天鸾啸未曾孤。zuó yè fēng tóu nòng ruǎn yú,hǎi tiān luán xiào wèi céng gū。
一竿亦是球琳选,风雨山房听有无。yī gān yì shì qiú lín xuǎn,fēng yǔ shān fáng tīng yǒu wú。

移竹

陈子壮

高节寻常手自分,平安何日袅秋云。gāo jié xún cháng shǒu zì fēn,píng ān hé rì niǎo qiū yún。
风流最是山王别,几个林中伴此君。fēng liú zuì shì shān wáng bié,jǐ gè lín zhōng bàn cǐ jūn。

藕泉

陈子壮

好事能将胜事传,茶经都合水经笺。hǎo shì néng jiāng shèng shì chuán,chá jīng dōu hé shuǐ jīng jiān。
便因舌本青莲法,重订江心第一泉。biàn yīn shé běn qīng lián fǎ,zhòng dìng jiāng xīn dì yī quán。

藕泉

陈子壮

辘转丝牵只扬空,清泠不著自泥中。lù zhuǎn sī qiān zhǐ yáng kōng,qīng líng bù zhù zì ní zhōng。
世间亦有如泉酒,堪摘孤根试碧筒。shì jiān yì yǒu rú quán jiǔ,kān zhāi gū gēn shì bì tǒng。

藕泉

陈子壮

能从岳顶问三峰,长奉金茎霄汉重。néng cóng yuè dǐng wèn sān fēng,zhǎng fèng jīn jīng xiāo hàn zhòng。
咫尺香山消不得,万盘寒玉落芙蓉。zhǐ chǐ xiāng shān xiāo bù dé,wàn pán hán yù luò fú róng。

藕泉

陈子壮

云瀑樵西唱采茶,道情三老便移家。yún pù qiáo xī chàng cǎi chá,dào qíng sān lǎo biàn yí jiā。
香山近日饶铛鼎,扫拾莲峰瓣瓣花。xiāng shān jìn rì ráo dāng dǐng,sǎo shí lián fēng bàn bàn huā。

直讲纪咏

陈子壮

丝纶知讲履声闲,正字鸿胪槛外班。sī lún zhī jiǎng lǚ shēng xián,zhèng zì hóng lú kǎn wài bān。
才折一躬开起止,丹心吐出殿中间。cái zhé yī gōng kāi qǐ zhǐ,dān xīn tǔ chū diàn zhōng jiān。

直讲纪咏

陈子壮

稽首扬言一再申,上容渊穆俯微臣。jī shǒu yáng yán yī zài shēn,shàng róng yuān mù fǔ wēi chén。
情知斋室先瞻拜,五帝三王列圣人。qíng zhī zhāi shì xiān zhān bài,wǔ dì sān wáng liè shèng rén。

直讲纪咏

陈子壮

众流元意委沧溟,爝火何当借日星。zhòng liú yuán yì wěi cāng míng,jué huǒ hé dāng jiè rì xīng。
长接儒生温故业,揣无新语圣人听。zhǎng jiē rú shēng wēn gù yè,chuāi wú xīn yǔ shèng rén tīng。

直讲纪咏

陈子壮

中肝寸激矢臣愚,即笑江陵直解粗。zhōng gān cùn jī shǐ chén yú,jí xiào jiāng líng zhí jiě cū。
通鉴尽删阉宦事,几能翻却帝王图。tōng jiàn jǐn shān yān huàn shì,jǐ néng fān què dì wáng tú。