古诗词

秋日自遣遂成长篇

陈子壮

生长海之滨,所遇无全慧。shēng zhǎng hǎi zhī bīn,suǒ yù wú quán huì。
徒知读父书,颇与闻祖制。tú zhī dú fù shū,pǒ yǔ wén zǔ zhì。
洪武庚戌诏,创科草昧际。hóng wǔ gēng xū zhào,chuàng kē cǎo mèi jì。
时务需直陈,简略在文艺。shí wù xū zhí chén,jiǎn lüè zài wén yì。
宋解拔时流,造士归纯粹。sòng jiě bá shí liú,zào shì guī chún cuì。
累叶儒风开,恩数超无二。lèi yè rú fēng kāi,ēn shù chāo wú èr。
肃皇典礼兴,考官不称意。sù huáng diǎn lǐ xīng,kǎo guān bù chēng yì。
剔发自英裁,臣躯甘杖毙。tī fā zì yīng cái,chén qū gān zhàng bì。
自怜轮囷非,不中万乘器。zì lián lún qūn fēi,bù zhōng wàn chéng qì。
弱冠遇神祖,得事今皇帝。ruò guān yù shén zǔ,dé shì jīn huáng dì。
父也入省垣,分直聊班侍。fù yě rù shěng yuán,fēn zhí liáo bān shì。
谏札传人口,金貂侧目视。jiàn zhá chuán rén kǒu,jīn diāo cè mù shì。
贱子乃循资,谬登大藩使。jiàn zi nǎi xún zī,miù dēng dà fān shǐ。
副考旷虚怀,房司遵约誓。fù kǎo kuàng xū huái,fáng sī zūn yuē shì。
一展生平愚,以兹当献替。yī zhǎn shēng píng yú,yǐ zī dāng xiàn tì。
未晓三人声,先徵五云瑞。wèi xiǎo sān rén shēng,xiān zhēng wǔ yún ruì。
驰阙进天子,微文谅不讳。chí quē jìn tiān zi,wēi wén liàng bù huì。
稽首论大权,睿聪幸蚤计。jī shǒu lùn dà quán,ruì cōng xìng zǎo jì。
泯泯圣明忧,将踵汉唐季。mǐn mǐn shèng míng yōu,jiāng zhǒng hàn táng jì。
几回矢剑心,廷槛高睥睨。jǐ huí shǐ jiàn xīn,tíng kǎn gāo pì nì。
前贤四谏称,闻之有馀愧。qián xián sì jiàn chēng,wén zhī yǒu yú kuì。
翰苑忝虚名,耳食思罗致。hàn yuàn tiǎn xū míng,ěr shí sī luó zhì。
内外互夤缘,同朝工餂试。nèi wài hù yín yuán,tóng cháo gōng tiǎn shì。
郿坞棹题新,乞我元勋字。méi wù zhào tí xīn,qǐ wǒ yuán xūn zì。
餤我以迁除,吓我以械系。tán wǒ yǐ qiān chú,xià wǒ yǐ xiè xì。
闻此愤填膺,拒客动高詈。wén cǐ fèn tián yīng,jù kè dòng gāo lì。
我生命在天,区区敢为祟。wǒ shēng mìng zài tiān,qū qū gǎn wèi suì。
肯以笔札劳,而供粪除隶。kěn yǐ bǐ zhá láo,ér gōng fèn chú lì。
中旨固隐微,实与此时值。zhōng zhǐ gù yǐn wēi,shí yǔ cǐ shí zhí。
贤书等罪书,所坐应谤诽。xián shū děng zuì shū,suǒ zuò yīng bàng fěi。
父已驻天南,褫夺伤连累。fù yǐ zhù tiān nán,chǐ duó shāng lián lèi。
一门霹雳加,妻子旅魂悸。yī mén pī lì jiā,qī zi lǚ hún jì。
去国极跄踉,中途粮不继。qù guó jí qiāng liáng,zhōng tú liáng bù jì。
痡卧长江干,伯为拂行袂。fū wò zhǎng jiāng gàn,bó wèi fú xíng mèi。
入门粲华发,惊喜若梦寐。rù mén càn huá fā,jīng xǐ ruò mèng mèi。
母氏慰劳深,父也从容示。mǔ shì wèi láo shēn,fù yě cóng róng shì。
畴昔省垣中,久已灼此事。chóu xī shěng yuán zhōng,jiǔ yǐ zhuó cǐ shì。
累若或非恩,偕隐多君赐。lèi ruò huò fēi ēn,xié yǐn duō jūn cì。
我躬不阅后,动色皆顾忌。wǒ gōng bù yuè hòu,dòng sè jiē gù jì。
丧箸疾雷周,高天何日霁。sàng zhù jí léi zhōu,gāo tiān hé rì jì。
瓜葛尽株蔓,四方走缇骑。guā gé jǐn zhū màn,sì fāng zǒu tí qí。
诏狱剥群绅,有若游屠肆。zhào yù bō qún shēn,yǒu ruò yóu tú sì。
出守满边津,体貌淩大吏。chū shǒu mǎn biān jīn,tǐ mào líng dà lì。
翼虎各负嵎,可怜鹰鼠辈。yì hǔ gè fù yú,kě lián yīng shǔ bèi。
九列厚奴颜,三台率灶媚。jiǔ liè hòu nú yán,sān tái lǜ zào mèi。
尸祝流藩镇,茅土爵延世。shī zhù liú fān zhèn,máo tǔ jué yán shì。
不避劝进名,且援专征例。bù bì quàn jìn míng,qiě yuán zhuān zhēng lì。
污淖太学傍,推崇配礿祭。wū nào tài xué bàng,tuī chóng pèi yuè jì。
筑怨归大工,沈冤激天地。zhù yuàn guī dà gōng,shěn yuān jī tiān dì。
辇毂千家裂,数里轰震异。niǎn gǔ qiān jiā liè,shù lǐ hōng zhèn yì。
煨烬朝天宫,虐燄乃益炽。wēi jìn cháo tiān gōng,nüè yàn nǎi yì chì。
司马发危言,弃之若敝屣。sī mǎ fā wēi yán,qì zhī ruò bì xǐ。
片语下纶扉,敷张代圣制。piàn yǔ xià lún fēi,fū zhāng dài shèng zhì。
尽倒文翰权,苦欲钳一切。jǐn dào wén hàn quán,kǔ yù qián yī qiè。
属意科场规,亶亶申重厉。shǔ yì kē chǎng guī,dǎn dǎn shēn zhòng lì。
钩党举臣名,招摇学术伪。gōu dǎng jǔ chén míng,zhāo yáo xué shù wěi。
倡和一至今,文网密穷治。chàng hé yī zhì jīn,wén wǎng mì qióng zhì。
草莽实不才,毋乃拾其细。cǎo mǎng shí bù cái,wú nǎi shí qí xì。
缥缈章句馀,反复深知戾。piāo miǎo zhāng jù yú,fǎn fù shēn zhī lì。
淰汵秋风飘,耗尽江湖泪。niǎn gàn qiū fēng piāo,hào jǐn jiāng hú lèi。
耳垣正有人,援毫一申记。ěr yuán zhèng yǒu rén,yuán háo yī shēn jì。
有砚终须瘗,有口合先闭。yǒu yàn zhōng xū yì,yǒu kǒu hé xiān bì。

陈子壮

明末广东南海人,字集生,号秋涛。万历四十七年进士。授编修。天启四年典浙江乡试,发策刺魏忠贤,削籍。崇祯初起故官,累迁礼部右侍郎,以故除名归。南明弘光帝起为礼部尚书,未至,南京已陷,桂王朱由榔称帝肇庆,授为东阁大学士兼兵部尚书。起兵攻广州,兵败被执死。谥文忠。有《云淙集》、《练要堂稿》、《南宫集》。 陈子壮的作品>>

猜您喜欢

玉兰

陈子壮

清露初擎出晓窗,孤生明润世无双。qīng lù chū qíng chū xiǎo chuāng,gū shēng míng rùn shì wú shuāng。
十年花下多怜汝,相接瑶枝到海邦。shí nián huā xià duō lián rǔ,xiāng jiē yáo zhī dào hǎi bāng。

江行见暴骨五具诗以埋之

陈子壮

正子空江枕石宜,桃花春水太相欺。zhèng zi kōng jiāng zhěn shí yí,táo huā chūn shuǐ tài xiāng qī。
回环试听庄生语,还尔千秋万岁期。huí huán shì tīng zhuāng shēng yǔ,hái ěr qiān qiū wàn suì qī。

胥江天妃庙边竹

陈子壮

草色江声转庙门,萧萧若个不清魂。cǎo sè jiāng shēng zhuǎn miào mén,xiāo xiāo ruò gè bù qīng hún。
分明玉镜台边水,不著黄陵半点痕。fēn míng yù jìng tái biān shuǐ,bù zhù huáng líng bàn diǎn hén。

胥江曲

陈子壮

削竹青青作挽长,竹条虽小挽须强。xuē zhú qīng qīng zuò wǎn zhǎng,zhú tiáo suī xiǎo wǎn xū qiáng。
峡口滩高郎断挽,胥口滩湥侬断肠。xiá kǒu tān gāo láng duàn wǎn,xū kǒu tān tū nóng duàn cháng。

胥江曲

陈子壮

三水西南舟已迟,不知郎去定回歧。sān shuǐ xī nán zhōu yǐ chí,bù zhī láng qù dìng huí qí。
声声山鹧行不得,日日江头歌竹枝。shēng shēng shān zhè xíng bù dé,rì rì jiāng tóu gē zhú zhī。

移竹

陈子壮

昨夜峰头弄阮俞,海天鸾啸未曾孤。zuó yè fēng tóu nòng ruǎn yú,hǎi tiān luán xiào wèi céng gū。
一竿亦是球琳选,风雨山房听有无。yī gān yì shì qiú lín xuǎn,fēng yǔ shān fáng tīng yǒu wú。

移竹

陈子壮

高节寻常手自分,平安何日袅秋云。gāo jié xún cháng shǒu zì fēn,píng ān hé rì niǎo qiū yún。
风流最是山王别,几个林中伴此君。fēng liú zuì shì shān wáng bié,jǐ gè lín zhōng bàn cǐ jūn。

藕泉

陈子壮

好事能将胜事传,茶经都合水经笺。hǎo shì néng jiāng shèng shì chuán,chá jīng dōu hé shuǐ jīng jiān。
便因舌本青莲法,重订江心第一泉。biàn yīn shé běn qīng lián fǎ,zhòng dìng jiāng xīn dì yī quán。

藕泉

陈子壮

辘转丝牵只扬空,清泠不著自泥中。lù zhuǎn sī qiān zhǐ yáng kōng,qīng líng bù zhù zì ní zhōng。
世间亦有如泉酒,堪摘孤根试碧筒。shì jiān yì yǒu rú quán jiǔ,kān zhāi gū gēn shì bì tǒng。

藕泉

陈子壮

能从岳顶问三峰,长奉金茎霄汉重。néng cóng yuè dǐng wèn sān fēng,zhǎng fèng jīn jīng xiāo hàn zhòng。
咫尺香山消不得,万盘寒玉落芙蓉。zhǐ chǐ xiāng shān xiāo bù dé,wàn pán hán yù luò fú róng。

藕泉

陈子壮

云瀑樵西唱采茶,道情三老便移家。yún pù qiáo xī chàng cǎi chá,dào qíng sān lǎo biàn yí jiā。
香山近日饶铛鼎,扫拾莲峰瓣瓣花。xiāng shān jìn rì ráo dāng dǐng,sǎo shí lián fēng bàn bàn huā。

直讲纪咏

陈子壮

丝纶知讲履声闲,正字鸿胪槛外班。sī lún zhī jiǎng lǚ shēng xián,zhèng zì hóng lú kǎn wài bān。
才折一躬开起止,丹心吐出殿中间。cái zhé yī gōng kāi qǐ zhǐ,dān xīn tǔ chū diàn zhōng jiān。

直讲纪咏

陈子壮

稽首扬言一再申,上容渊穆俯微臣。jī shǒu yáng yán yī zài shēn,shàng róng yuān mù fǔ wēi chén。
情知斋室先瞻拜,五帝三王列圣人。qíng zhī zhāi shì xiān zhān bài,wǔ dì sān wáng liè shèng rén。

直讲纪咏

陈子壮

众流元意委沧溟,爝火何当借日星。zhòng liú yuán yì wěi cāng míng,jué huǒ hé dāng jiè rì xīng。
长接儒生温故业,揣无新语圣人听。zhǎng jiē rú shēng wēn gù yè,chuāi wú xīn yǔ shèng rén tīng。

直讲纪咏

陈子壮

中肝寸激矢臣愚,即笑江陵直解粗。zhōng gān cùn jī shǐ chén yú,jí xiào jiāng líng zhí jiě cū。
通鉴尽删阉宦事,几能翻却帝王图。tōng jiàn jǐn shān yān huàn shì,jǐ néng fān què dì wáng tú。