古诗词

渔家傲

许有孚

云外宾鸿声渐杳。yún wài bīn hóng shēng jiàn yǎo。
羁人听罢如尝蓼。jī rén tīng bà rú cháng liǎo。
我对清尊时复倒。wǒ duì qīng zūn shí fù dào。
风露早。fēng lù zǎo。
黄鸡果是能催晓。huáng jī guǒ shì néng cuī xiǎo。
莲褪残红凉乍到。lián tuì cán hóng liáng zhà dào。
水天一色供游眺。shuǐ tiān yī sè gōng yóu tiào。
短笛悲秋知音少。duǎn dí bēi qiū zhī yīn shǎo。
吹别调。chuī bié diào。
新翻商意渔家傲。xīn fān shāng yì yú jiā ào。

许有孚

元汤阴人,字可行。许有壬弟。文宗至顺元年进士,授湖广儒学副提举,改湖广行省检校。累除南台御史,迁同佥太常礼仪院事。与有壬父子唱和,成《圭塘欸乃集》。 许有孚的作品>>

猜您喜欢

睡起偶成

许有孚

清风枕簟水云乡,梦觉槐根百虑忘。qīng fēng zhěn diàn shuǐ yún xiāng,mèng jué huái gēn bǎi lǜ wàng。
起课山僮笑多事,饲鱼跟藕摘莲房。qǐ kè shān tóng xiào duō shì,sì yú gēn ǒu zhāi lián fáng。

柳巷

许有孚

种柳圭塘路,行行便向荣。zhǒng liǔ guī táng lù,xíng xíng biàn xiàng róng。
雨晴羞眼涩,烟暖细眉横。yǔ qíng xiū yǎn sè,yān nuǎn xì méi héng。
色比金犹嫩,枝看翠易盈。sè bǐ jīn yóu nèn,zhī kàn cuì yì yíng。
林疏无系马,叶接有啼莺。lín shū wú xì mǎ,yè jiē yǒu tí yīng。
线乱柔条袅,毡铺落絮平。xiàn luàn róu tiáo niǎo,zhān pù luò xù píng。
寻诗常独往,送客或同行。xún shī cháng dú wǎng,sòng kè huò tóng xíng。
归院尘难到,还家月每明。guī yuàn chén nán dào,hái jiā yuè měi míng。
上通陶令宅,不接亚夫营。shàng tōng táo lìng zhái,bù jiē yà fū yíng。
京兆时非昔,平康梦自惊。jīng zhào shí fēi xī,píng kāng mèng zì jīng。
阳关休叠曲,司马易伤情。yáng guān xiū dié qū,sī mǎ yì shāng qíng。
但恐春回驭,何将酒解酲。dàn kǒng chūn huí yù,hé jiāng jiǔ jiě chéng。
托根因胜境,由径得嘉名。tuō gēn yīn shèng jìng,yóu jìng dé jiā míng。
莫讶公休吏,诗成句未精。mò yà gōng xiū lì,shī chéng jù wèi jīng。

双洲

许有孚

吾闻东海之上有十洲,群仙出入洲上头。wú wén dōng hǎi zhī shàng yǒu shí zhōu,qún xiān chū rù zhōu shàng tóu。
瑶花琪树聚麟凤,不与尘世同春秋。yáo huā qí shù jù lín fèng,bù yǔ chén shì tóng chūn qiū。
吾池不啻涔蹄水,孰谓蓬瀛敢相拟。wú chí bù chì cén tí shuǐ,shú wèi péng yíng gǎn xiāng nǐ。
独怜亦复椭双洲,云霞嶪岌烟波里。dú lián yì fù tuǒ shuāng zhōu,yún xiá yè jí yān bō lǐ。
飞桥子午凌空虚,朱阑绿柳阴扶疏。fēi qiáo zi wǔ líng kōng xū,zhū lán lǜ liǔ yīn fú shū。
亭台倒影山色好,四顾弥望皆芙蕖。tíng tái dào yǐng shān sè hǎo,sì gù mí wàng jiē fú qú。
清风为宾月为友,但恨不将池变酒。qīng fēng wèi bīn yuè wèi yǒu,dàn hèn bù jiāng chí biàn jiǔ。
恍如乘槎泛天河,又疑身在无何有。huǎng rú chéng chá fàn tiān hé,yòu yí shēn zài wú hé yǒu。
从知云海空复空,仙凡一笑将无同。cóng zhī yún hǎi kōng fù kōng,xiān fán yī xiào jiāng wú tóng。
浪游不必访弱水,人间亦有蓬莱宫。làng yóu bù bì fǎng ruò shuǐ,rén jiān yì yǒu péng lái gōng。
吾侪小人可惜无仙骨,由来二洲不是池中物。wú chái xiǎo rén kě xī wú xiān gǔ,yóu lái èr zhōu bù shì chí zhōng wù。

蔬圃

许有孚

有池可汲园可斸,拂袖归来心愿足。yǒu chí kě jí yuán kě zhǔ,fú xiù guī lái xīn yuàn zú。
自甘学圃为小人,爱此菜茹画苜蓿。zì gān xué pǔ wèi xiǎo rén,ài cǐ cài rú huà mù xu。
元修雨后脆且腴,诸葛数荣□浓绿。yuán xiū yǔ hòu cuì qiě yú,zhū gé shù róng nóng lǜ。
萝卜生儿芥有孙,芋魁出水频浇沃。luó bo shēng ér jiè yǒu sūn,yù kuí chū shuǐ pín jiāo wò。
罢锄时或钓池鱼,隐几何曾梦蕉鹿。bà chú shí huò diào chí yú,yǐn jǐ hé céng mèng jiāo lù。
既无抱瓮老翁劳,亦免趋炎胁肩辱。jì wú bào wèng lǎo wēng láo,yì miǎn qū yán xié jiān rǔ。
吾尝寓甲第,纷纷厌粱肉。wú cháng yù jiǎ dì,fēn fēn yàn liáng ròu。
吾今旦烹葵,食郁杂野础。wú jīn dàn pēng kuí,shí yù zá yě chǔ。
彼紫驼峰出翠釜,争如菘韭侑炊粟。bǐ zǐ tuó fēng chū cuì fǔ,zhēng rú sōng jiǔ yòu chuī sù。
五侯之鲭世所贵,五辛之盘吾亦欲。wǔ hóu zhī qīng shì suǒ guì,wǔ xīn zhī pán wú yì yù。
庸人皆被富贵熏,或羡吾饕是清福。yōng rén jiē bèi fù guì xūn,huò xiàn wú tāo shì qīng fú。
但令此色贯驻颜,隽味啮根充我腹。dàn lìng cǐ sè guàn zhù yán,juàn wèi niè gēn chōng wǒ fù。
三年不窥惭仲舒,吾侪何可轻樊须。sān nián bù kuī cán zhòng shū,wú chái hé kě qīng fán xū。
九月筑场十月涤,连年藉此输官租。jiǔ yuè zhù chǎng shí yuè dí,lián nián jí cǐ shū guān zū。

嘉莲亭宴罢奉陪泛舟夜分始归赋诗三十韵是日之宴渤海县尹吴安之以使来具也

许有孚

池亭秩芳筵,落日船始放。chí tíng zhì fāng yán,luò rì chuán shǐ fàng。
晴空散馀霞,秋水净氛坱。qíng kōng sàn yú xiá,qiū shuǐ jìng fēn yǎng。
高荷虽离披,尚尔绿弥望。gāo hé suī lí pī,shàng ěr lǜ mí wàng。
搴豁成璧池,不碍双桨荡。qiān huō chéng bì chí,bù ài shuāng jiǎng dàng。
萦纡湛澄碧,天宇益虚旷。yíng yū zhàn chéng bì,tiān yǔ yì xū kuàng。
石窦来惊湍,松堤俯新涨。shí dòu lái jīng tuān,sōng dī fǔ xīn zhǎng。
鼎立洲屿连,沿洄时一傍。dǐng lì zhōu yǔ lián,yán huí shí yī bàng。
饤饾罗珍羞,倾倒出奇酿。dìng dòu luó zhēn xiū,qīng dào chū qí niàng。
侑以二名姬,朱弦倚清唱。yòu yǐ èr míng jī,zhū xián yǐ qīng chàng。
凝云响空翠,幽禽或颉颃。níng yún xiǎng kōng cuì,yōu qín huò jié háng。
所愧杯行迟,负此百川量。suǒ kuì bēi xíng chí,fù cǐ bǎi chuān liàng。
须臾群动息,露气白沆砀。xū yú qún dòng xī,lù qì bái hàng dàng。
洒然毛骨轻,不独情绪畅。sǎ rán máo gǔ qīng,bù dú qíng xù chàng。
灯火空蒙中,仿像江湖上。dēng huǒ kōng méng zhōng,fǎng xiàng jiāng hú shàng。
陋彼西园游,飞盖何冗长。lòu bǐ xī yuán yóu,fēi gài hé rǒng zhǎng。
云胡渼陂行,亦复怯风浪。yún hú měi bēi xíng,yì fù qiè fēng làng。
而我方扣舷,凭虚恣摇荡。ér wǒ fāng kòu xián,píng xū zì yáo dàng。
吾兄严郑流,高节张邴亢。wú xiōng yán zhèng liú,gāo jié zhāng bǐng kàng。
少饮如醉翁,浮此斋画舫。shǎo yǐn rú zuì wēng,fú cǐ zhāi huà fǎng。
颇恨交游稀,每每折辈行。pǒ hèn jiāo yóu xī,měi měi zhé bèi xíng。
遂令子弟间,日侍屦与杖。suì lìng zi dì jiān,rì shì jù yǔ zhàng。
楼船忆当年,乐事炊一饷。lóu chuán yì dāng nián,lè shì chuī yī xiǎng。
望洋失所操,伏枥今在鞅。wàng yáng shī suǒ cāo,fú lì jīn zài yāng。
静言校畴昔,所得多所丧。jìng yán xiào chóu xī,suǒ dé duō suǒ sàng。
与从天上人,何似山中相。yǔ cóng tiān shàng rén,hé shì shān zhōng xiāng。
但恐时易失,俯仰异欣怅。dàn kǒng shí yì shī,fǔ yǎng yì xīn chàng。
银汉浅且清,神槎喜无恙。yín hàn qiǎn qiě qīng,shén chá xǐ wú yàng。
人生贵适意,前修语非妄。rén shēng guì shì yì,qián xiū yǔ fēi wàng。
榜人报更阑,列宿光荡漾。bǎng rén bào gèng lán,liè sù guāng dàng yàng。
故旧东海头,何当剡溪访。gù jiù dōng hǎi tóu,hé dāng shàn xī fǎng。

十二月廿又二日观雪泠然台城郭山川四顾清爽小儿诵东坡先生聚星堂诗甚习殊可乐也因忆马明初云往岁德常杜左司尝与诸公和之成巨轴然皆不及一见仆则不敢言和但对景乘兴谨用其韵尔僭越之罪观者恕之

许有孚

花飞六出乱无叶,泠然台上偏宜雪。huā fēi liù chū luàn wú yè,líng rán tái shàng piān yí xuě。
茫茫大地迥无尘,渺渺予怀正奇绝。máng máng dà dì jiǒng wú chén,miǎo miǎo yǔ huái zhèng qí jué。
山容喜从天际改,竹声时听池边折。shān róng xǐ cóng tiān jì gǎi,zhú shēng shí tīng chí biān zhé。
相知更有灞陵翁,长途不信人踪灭。xiāng zhī gèng yǒu bà líng wēng,zhǎng tú bù xìn rén zōng miè。
平原饥兔巧跧藏,空阔苍蝇饱飞掣。píng yuán jī tù qiǎo quán cáng,kōng kuò cāng yíng bǎo fēi chè。
小儿忍冷从吾观,楚楚毳裘蒙采缬。xiǎo ér rěn lěng cóng wú guān,chǔ chǔ cuì qiú méng cǎi xié。
坡诗诵得聚星堂,字字珠玑飞玉屑。pō shī sòng dé jù xīng táng,zì zì zhū jī fēi yù xiè。
怀贤抚景慷慨生,岁月堪怜去如瞥。huái xián fǔ jǐng kāng kǎi shēng,suì yuè kān lián qù rú piē。
丰年但愿太史书,故事须从汝南说。fēng nián dàn yuàn tài shǐ shū,gù shì xū cóng rǔ nán shuō。
归来举似宋广平,却笑梅花心似铁。guī lái jǔ shì sòng guǎng píng,què xiào méi huā xīn shì tiě。
2112