古诗词

亡友舒州通判张君哀挽诗

李昌祺

我昔游禾州,英俊森跌宕。wǒ xī yóu hé zhōu,yīng jùn sēn diē dàng。
众中昉识君,彼此年盛壮。zhòng zhōng fǎng shí jūn,bǐ cǐ nián shèng zhuàng。
定交文字间,倾倒已见谅。dìng jiāo wén zì jiān,qīng dào yǐ jiàn liàng。
推能实居先,论齿仍在上。tuī néng shí jū xiān,lùn chǐ réng zài shàng。
既欣气味同,复喜怀抱旷。jì xīn qì wèi tóng,fù xǐ huái bào kuàng。
温温璞玉姿,浩浩江海量。wēn wēn pú yù zī,hào hào jiāng hǎi liàng。
岂惟邑校雄,允谓士林望。qǐ wéi yì xiào xióng,yǔn wèi shì lín wàng。
及门师易庵,卒业侍函丈。jí mén shī yì ān,zú yè shì hán zhàng。
大哉四圣经,研究彖与象。dà zāi sì shèng jīng,yán jiū tuàn yǔ xiàng。
袖然西江魁,足继宋陈亮。xiù rán xī jiāng kuí,zú jì sòng chén liàng。
诸生老场屋,颡泚羞倔强。zhū shēng lǎo chǎng wū,sǎng cǐ xiū jué qiáng。
词垣七八年,葭玉得倚傍。cí yuán qī bā nián,jiā yù dé yǐ bàng。
编摩互论讨,疑惑共咨访。biān mó hù lùn tǎo,yí huò gòng zī fǎng。
但期答君亲,未省谒卿相。dàn qī dá jūn qīn,wèi shěng yè qīng xiāng。
佞色从古鄙,直躬岂今尚。nìng sè cóng gǔ bǐ,zhí gōng qǐ jīn shàng。
始屈倅邦畿,翻能拯民恙。shǐ qū cuì bāng jī,fān néng zhěng mín yàng。
公平村有谣,苦澹宦无况。gōng píng cūn yǒu yáo,kǔ dàn huàn wú kuàng。
何期寒窭家,忽被仁惠贶。hé qī hán jù jiā,hū bèi rén huì kuàng。
云胡去郡亟,遂使失保障。yún hú qù jùn jí,suì shǐ shī bǎo zhàng。
一官滞房山,连岁董夫匠。yī guān zhì fáng shān,lián suì dǒng fū jiàng。
令名诸公推,敏识多士让。lìng míng zhū gōng tuī,mǐn shí duō shì ràng。
政须峻升迁,溘尔遽凋丧。zhèng xū jùn shēng qiān,kè ěr jù diāo sàng。
呼天邈不闻,为善匪可仗。hū tiān miǎo bù wén,wèi shàn fěi kě zhàng。
缙绅竞悼伤,舆隶亦惆怅。jìn shēn jìng dào shāng,yú lì yì chóu chàng。
而我忝深知,肝胆两相向。ér wǒ tiǎn shēn zhī,gān dǎn liǎng xiāng xiàng。
切偲失箴规,磨琢废炉荡。qiè cāi shī zhēn guī,mó zuó fèi lú dàng。
情捐骨肉亲,序缺兄弟行。qíng juān gǔ ròu qīn,xù quē xiōng dì xíng。
前修不可作,后进日流荡。qián xiū bù kě zuò,hòu jìn rì liú dàng。
哀哉若人亡,士习趍谬妄。āi zāi ruò rén wáng,shì xí chí miù wàng。
纷纷夸毗子,翻覆千万状。fēn fēn kuā pí zi,fān fù qiān wàn zhuàng。
譬犹蚁附腥,缭绕沿瓮盎。pì yóu yǐ fù xīng,liáo rào yán wèng àng。
畴能遏颓波,奚忍鼓其浪。chóu néng è tuí bō,xī rěn gǔ qí làng。
孰知余心悲,孤立谁我相。shú zhī yú xīn bēi,gū lì shuí wǒ xiāng。
令仪隔幽明,清梦劳想像。lìng yí gé yōu míng,qīng mèng láo xiǎng xiàng。
作诗述初终,老泪恣横放。zuò shī shù chū zhōng,lǎo lèi zì héng fàng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

徐州

李昌祺

膴膴平原四望通,周遭官树覆崇墉。hū hū píng yuán sì wàng tōng,zhōu zāo guān shù fù chóng yōng。
浮桥小市东西岸,乱石奔流上下洪。fú qiáo xiǎo shì dōng xī àn,luàn shí bēn liú shàng xià hóng。
白鸟微茫疏雨外,青山明灭断云中。bái niǎo wēi máng shū yǔ wài,qīng shān míng miè duàn yún zhōng。
黄楼制作皆名笔,惟有滦城赋最工。huáng lóu zhì zuò jiē míng bǐ,wéi yǒu luán chéng fù zuì gōng。

德州

李昌祺

江上南风起浪花,江头新柳集鸣鸦。jiāng shàng nán fēng qǐ làng huā,jiāng tóu xīn liǔ jí míng yā。
长悬双毂牛车稳,流水孤城雉堞斜。zhǎng xuán shuāng gǔ niú chē wěn,liú shuǐ gū chéng zhì dié xié。
沙燕穴巢穿断岸,汀鸥伺食立枯槎。shā yàn xué cháo chuān duàn àn,tīng ōu cì shí lì kū chá。
平原更比青原好,何事行人只忆家。píng yuán gèng bǐ qīng yuán hǎo,hé shì xíng rén zhǐ yì jiā。

四月二十七日拜广西之除赋此志喜

李昌祺

紫殿沈沈禁漏稀,金铺齐启掖垣扉。zǐ diàn shěn shěn jìn lòu xī,jīn pù qí qǐ yē yuán fēi。
已知侧席求贤俊,讵料抡才到贱微。yǐ zhī cè xí qiú xián jùn,jù liào lūn cái dào jiàn wēi。
选榜乍题香墨湿,朝官初退软尘飞。xuǎn bǎng zhà tí xiāng mò shī,cháo guān chū tuì ruǎn chén fēi。
南藩此去中州远,敢惮驱驰驷牡騑。nán fān cǐ qù zhōng zhōu yuǎn,gǎn dàn qū chí sì mǔ fēi。

泊祁阳县

李昌祺

峭壁悬崖百转滩,奔流砥石响潺湲。qiào bì xuán yá bǎi zhuǎn tān,bēn liú dǐ shí xiǎng chán yuán。
驿征遥指天边树,诗境频看雨后山。yì zhēng yáo zhǐ tiān biān shù,shī jìng pín kàn yǔ hòu shān。
香稻垂花当夏熟,芰荷折柄近秋残。xiāng dào chuí huā dāng xià shú,jì hé zhé bǐng jìn qiū cán。
自怜不及澄潭水,静照孤云野鹤还。zì lián bù jí chéng tán shuǐ,jìng zhào gū yún yě hè hái。

石期驿独宿怀乡

李昌祺

万里驱驰负简书,桂花开遍雨晴初。wàn lǐ qū chí fù jiǎn shū,guì huā kāi biàn yǔ qíng chū。
窗敲落叶空庭静,门掩残灯古驿虚。chuāng qiāo luò yè kōng tíng jìng,mén yǎn cán dēng gǔ yì xū。
露冷疏林惊宿鸟,江清远火见归渔。lù lěng shū lín jīng sù niǎo,jiāng qīng yuǎn huǒ jiàn guī yú。
天涯回首怀亲舍,欹枕无言意有馀。tiān yá huí shǒu huái qīn shě,yī zhěn wú yán yì yǒu yú。

桂籓城楼

李昌祺

桂林绕郡皆奇观,胜概登临此更多。guì lín rào jùn jiē qí guān,shèng gài dēng lín cǐ gèng duō。
五筦云山连越巂,百蛮溪水汇牂牁。wǔ guǎn yún shān lián yuè guī,bǎi mán xī shuǐ huì zāng kē。
籓垣愧乏涓埃补,岁月真成漫浪过。fān yuán kuì fá juān āi bǔ,suì yuè zhēn chéng màn làng guò。
只把新诗当遗爱,他年留与野人歌。zhǐ bǎ xīn shī dāng yí ài,tā nián liú yǔ yě rén gē。

峡山寺

李昌祺

峡山奇处飞来寺,门俯澄江落木边。xiá shān qí chù fēi lái sì,mén fǔ chéng jiāng luò mù biān。
猿解赋诗悲往事,松能托梦保馀年。yuán jiě fù shī bēi wǎng shì,sōng néng tuō mèng bǎo yú nián。
昙花贝叶高僧榻,瘴雨蛮烟过客船。tán huā bèi yè gāo sēng tà,zhàng yǔ mán yān guò kè chuán。
安得此身无系累,蒲团共坐阅空诠。ān dé cǐ shēn wú xì lèi,pú tuán gòng zuò yuè kōng quán。

庾岭

李昌祺

笋舆度尽岭西东,不见梅花只见松。sǔn yú dù jǐn lǐng xī dōng,bù jiàn méi huā zhǐ jiàn sōng。
华扁空堂丞相庙,寒泉枯木梵王宫。huá biǎn kōng táng chéng xiāng miào,hán quán kū mù fàn wáng gōng。
云连瘴影峰峰别,水带春声涧涧同。yún lián zhàng yǐng fēng fēng bié,shuǐ dài chūn shēng jiàn jiàn tóng。
无赖山桃并野杏,芳菲到处竞新红。wú lài shān táo bìng yě xìng,fāng fēi dào chù jìng xīn hóng。

重过全州湘山寺

李昌祺

野殿荒凉户半开,昔人题字已侵苔。yě diàn huāng liáng hù bàn kāi,xī rén tí zì yǐ qīn tái。
却怜兰若成尘土,那得阁浮免劫灰。què lián lán ruò chéng chén tǔ,nà dé gé fú miǎn jié huī。
蜕骨龛中僧久寂,留衣海上客重来。tuì gǔ kān zhōng sēng jiǔ jì,liú yī hǎi shàng kè zhòng lái。
忘情不为耽禅悦,贪看青山日落回。wàng qíng bù wèi dān chán yuè,tān kàn qīng shān rì luò huí。

送人之广西

李昌祺

雕甍画省昼沈沈,我昔旬宣此暂临。diāo méng huà shěng zhòu shěn shěn,wǒ xī xún xuān cǐ zàn lín。
五岭地连诸郡远,两江路入百蛮深。wǔ lǐng dì lián zhū jùn yuǎn,liǎng jiāng lù rù bǎi mán shēn。
薇花旧种应争秀,棠树新栽未布阴。wēi huā jiù zhǒng yīng zhēng xiù,táng shù xīn zāi wèi bù yīn。
父老不嫌无惠爱,逢人犹寄别来音。fù lǎo bù xián wú huì ài,féng rén yóu jì bié lái yīn。

寄同寅周布政

李昌祺

名藩共说广西东,比却中州势更雄。míng fān gòng shuō guǎng xī dōng,bǐ què zhōng zhōu shì gèng xióng。
署列三司尊省宪,疆连五筦壮提封。shǔ liè sān sī zūn shěng xiàn,jiāng lián wǔ guǎn zhuàng tí fēng。
承流宣化空惭我,易俗移风政赖公。chéng liú xuān huà kōng cán wǒ,yì sú yí fēng zhèng lài gōng。
无限相思山水隔,几时冠盖可相从。wú xiàn xiāng sī shān shuǐ gé,jǐ shí guān gài kě xiāng cóng。

解空寺

李昌祺

鹫岭驼峰似削成,下方雷雨上方晴。jiù lǐng tuó fēng shì xuē chéng,xià fāng léi yǔ shàng fāng qíng。
傍岩高树巢溪鹤,隔坞疏钟震海鲸。bàng yán gāo shù cháo xī hè,gé wù shū zhōng zhèn hǎi jīng。
花气浓薰僧衲润,茶香遥沁客怀清。huā qì nóng xūn sēng nà rùn,chá xiāng yáo qìn kè huái qīng。
幽寻未有重来日,且挹风泉听梵声。yōu xún wèi yǒu zhòng lái rì,qiě yì fēng quán tīng fàn shēng。

赠商人

李昌祺

浩荡江湖往复回,春光秋月任徘徊。hào dàng jiāng hú wǎng fù huí,chūn guāng qiū yuè rèn pái huái。
翠眉敛笑歌金缕,红袖笼香捧玉杯。cuì méi liǎn xiào gē jīn lǚ,hóng xiù lóng xiāng pěng yù bēi。
赢得闲身浑未老,莫教归思苦相催。yíng dé xián shēn hún wèi lǎo,mò jiào guī sī kǔ xiāng cuī。
人生行乐知能几,莫把芳心变冷灰。rén shēng xíng lè zhī néng jǐ,mò bǎ fāng xīn biàn lěng huī。

爱梅轩

李昌祺

两株低亚小窗边,冷淡姿容夜更妍。liǎng zhū dī yà xiǎo chuāng biān,lěng dàn zī róng yè gèng yán。
露挹清香来枕上,月分疏影到帘前。lù yì qīng xiāng lái zhěn shàng,yuè fēn shū yǐng dào lián qián。
郎官东阁应无梦,处士西湖景有缘。láng guān dōng gé yīng wú mèng,chù shì xī hú jǐng yǒu yuán。
偏是年年冰雪里,孤根长自得春先。piān shì nián nián bīng xuě lǐ,gū gēn zhǎng zì dé chūn xiān。

寄高道士

李昌祺

髭须长黑鬓长青,椿比年龄鹤比形。zī xū zhǎng hēi bìn zhǎng qīng,chūn bǐ nián líng hè bǐ xíng。
爇尽名香朝碧落,坐穿孤榻鍊黄宁。ruò jǐn míng xiāng cháo bì luò,zuò chuān gū tà liàn huáng níng。
松高却碍秋看月,草软偏宜夜礼星。sōng gāo què ài qiū kàn yuè,cǎo ruǎn piān yí yè lǐ xīng。
难挹风标徒怅望,海天空阔雁冥冥。nán yì fēng biāo tú chàng wàng,hǎi tiān kōng kuò yàn míng míng。