古诗词

亡友舒州通判张君哀挽诗

李昌祺

我昔游禾州,英俊森跌宕。wǒ xī yóu hé zhōu,yīng jùn sēn diē dàng。
众中昉识君,彼此年盛壮。zhòng zhōng fǎng shí jūn,bǐ cǐ nián shèng zhuàng。
定交文字间,倾倒已见谅。dìng jiāo wén zì jiān,qīng dào yǐ jiàn liàng。
推能实居先,论齿仍在上。tuī néng shí jū xiān,lùn chǐ réng zài shàng。
既欣气味同,复喜怀抱旷。jì xīn qì wèi tóng,fù xǐ huái bào kuàng。
温温璞玉姿,浩浩江海量。wēn wēn pú yù zī,hào hào jiāng hǎi liàng。
岂惟邑校雄,允谓士林望。qǐ wéi yì xiào xióng,yǔn wèi shì lín wàng。
及门师易庵,卒业侍函丈。jí mén shī yì ān,zú yè shì hán zhàng。
大哉四圣经,研究彖与象。dà zāi sì shèng jīng,yán jiū tuàn yǔ xiàng。
袖然西江魁,足继宋陈亮。xiù rán xī jiāng kuí,zú jì sòng chén liàng。
诸生老场屋,颡泚羞倔强。zhū shēng lǎo chǎng wū,sǎng cǐ xiū jué qiáng。
词垣七八年,葭玉得倚傍。cí yuán qī bā nián,jiā yù dé yǐ bàng。
编摩互论讨,疑惑共咨访。biān mó hù lùn tǎo,yí huò gòng zī fǎng。
但期答君亲,未省谒卿相。dàn qī dá jūn qīn,wèi shěng yè qīng xiāng。
佞色从古鄙,直躬岂今尚。nìng sè cóng gǔ bǐ,zhí gōng qǐ jīn shàng。
始屈倅邦畿,翻能拯民恙。shǐ qū cuì bāng jī,fān néng zhěng mín yàng。
公平村有谣,苦澹宦无况。gōng píng cūn yǒu yáo,kǔ dàn huàn wú kuàng。
何期寒窭家,忽被仁惠贶。hé qī hán jù jiā,hū bèi rén huì kuàng。
云胡去郡亟,遂使失保障。yún hú qù jùn jí,suì shǐ shī bǎo zhàng。
一官滞房山,连岁董夫匠。yī guān zhì fáng shān,lián suì dǒng fū jiàng。
令名诸公推,敏识多士让。lìng míng zhū gōng tuī,mǐn shí duō shì ràng。
政须峻升迁,溘尔遽凋丧。zhèng xū jùn shēng qiān,kè ěr jù diāo sàng。
呼天邈不闻,为善匪可仗。hū tiān miǎo bù wén,wèi shàn fěi kě zhàng。
缙绅竞悼伤,舆隶亦惆怅。jìn shēn jìng dào shāng,yú lì yì chóu chàng。
而我忝深知,肝胆两相向。ér wǒ tiǎn shēn zhī,gān dǎn liǎng xiāng xiàng。
切偲失箴规,磨琢废炉荡。qiè cāi shī zhēn guī,mó zuó fèi lú dàng。
情捐骨肉亲,序缺兄弟行。qíng juān gǔ ròu qīn,xù quē xiōng dì xíng。
前修不可作,后进日流荡。qián xiū bù kě zuò,hòu jìn rì liú dàng。
哀哉若人亡,士习趍谬妄。āi zāi ruò rén wáng,shì xí chí miù wàng。
纷纷夸毗子,翻覆千万状。fēn fēn kuā pí zi,fān fù qiān wàn zhuàng。
譬犹蚁附腥,缭绕沿瓮盎。pì yóu yǐ fù xīng,liáo rào yán wèng àng。
畴能遏颓波,奚忍鼓其浪。chóu néng è tuí bō,xī rěn gǔ qí làng。
孰知余心悲,孤立谁我相。shú zhī yú xīn bēi,gū lì shuí wǒ xiāng。
令仪隔幽明,清梦劳想像。lìng yí gé yōu míng,qīng mèng láo xiǎng xiàng。
作诗述初终,老泪恣横放。zuò shī shù chū zhōng,lǎo lèi zì héng fàng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

晚至叶县

李昌祺

扰扰道途间,埃尘两鬓斑。rǎo rǎo dào tú jiān,āi chén liǎng bìn bān。
清风牛背笛,斜日马头山。qīng fēng niú bèi dí,xié rì mǎ tóu shān。
荷盖擎残绿,榴房破嫩殷。hé gài qíng cán lǜ,liú fáng pò nèn yīn。
蘋花秋水岸,空羡白鸥闲。píng huā qiū shuǐ àn,kōng xiàn bái ōu xián。

王乔观

李昌祺

王子飞凫处,仙遥迹尚存。wáng zi fēi fú chù,xiān yáo jì shàng cún。
城荒生暮霭,殿古锁秋云。chéng huāng shēng mù ǎi,diàn gǔ suǒ qiū yún。
坏壁灯烟暗,闲阶草气薰。huài bì dēng yān àn,xián jiē cǎo qì xūn。
古今为县者,神异独称君。gǔ jīn wèi xiàn zhě,shén yì dú chēng jūn。

留鲁山县

李昌祺

黎庶凋残甚,惟馀朴俭风。lí shù diāo cán shén,wéi yú pǔ jiǎn fēng。
名因元子重,地本鲁王封。míng yīn yuán zi zhòng,dì běn lǔ wáng fēng。
抚恤无贤令,流移有惰农。fǔ xù wú xián lìng,liú yí yǒu duò nóng。
谁将于蔿曲,歌向五云中。shuí jiāng yú wěi qū,gē xiàng wǔ yún zhōng。

宿废普济寺

李昌祺

青山行欲尽,深树见僧房。qīng shān xíng yù jǐn,shēn shù jiàn sēng fáng。
云气千峰暝,秋声一院凉。yún qì qiān fēng míng,qiū shēng yī yuàn liáng。
长藤悬破衲,脱叶覆空廊。zhǎng téng xuán pò nà,tuō yè fù kōng láng。
龙象黄金地,萧萧蔓草长。lóng xiàng huáng jīn dì,xiāo xiāo màn cǎo zhǎng。

山中晓发

李昌祺

云气晓冥蒙,人行万木中。yún qì xiǎo míng méng,rén xíng wàn mù zhōng。
菊乾偏喜雨,柳弱自愁风。jú qián piān xǐ yǔ,liǔ ruò zì chóu fēng。
绿鬓流年改,丹心往日同。lǜ bìn liú nián gǎi,dān xīn wǎng rì tóng。
明时叨重寄,无补愧诸公。míng shí dāo zhòng jì,wú bǔ kuì zhū gōng。

怀黄州滕太守

李昌祺

昔在南宫日,仙郎总俊髦。xī zài nán gōng rì,xiān láng zǒng jùn máo。
分符荣出牧,载笔忆联曹。fēn fú róng chū mù,zài bǐ yì lián cáo。
身已朱幡贵,名犹粉署高。shēn yǐ zhū fān guì,míng yóu fěn shǔ gāo。
公馀频吊古,舣棹访临皋。gōng yú pín diào gǔ,yǐ zhào fǎng lín gāo。

逢索员外话旧

李昌祺

相见仍青盻,相悲总白颠。xiāng jiàn réng qīng xì,xiāng bēi zǒng bái diān。
功名怜蹭蹬,患难喜生全。gōng míng lián cèng dēng,huàn nán xǐ shēng quán。
小市三楹屋,荒村数亩田。xiǎo shì sān yíng wū,huāng cūn shù mǔ tián。
南交同宦者,若个在林泉。nán jiāo tóng huàn zhě,ruò gè zài lín quán。

内乡县

李昌祺

岩邑千山里,荒村户半逃。yán yì qiān shān lǐ,huāng cūn hù bàn táo。
晓餐炊橡栗,寒火爇蓬蒿。xiǎo cān chuī xiàng lì,hán huǒ ruò péng hāo。
深秀非盘谷,凋零类石壕。shēn xiù fēi pán gǔ,diāo líng lèi shí háo。
自伤无善政,抚问敢辞劳。zì shāng wú shàn zhèng,fǔ wèn gǎn cí láo。

新野即景

李昌祺

村暗蒙蒙雨,清流浅浅溪。cūn àn méng méng yǔ,qīng liú qiǎn qiǎn xī。
菊花长带湿,豆荚半沾泥。jú huā zhǎng dài shī,dòu jiá bàn zhān ní。
野迥居民少,林昏去路迷。yě jiǒng jū mín shǎo,lín hūn qù lù mí。
自投新野界,蒿草与人齐。zì tóu xīn yě jiè,hāo cǎo yǔ rén qí。

雨中赴唐县

李昌祺

冒雨趍唐县,蓬蒿已厌看。mào yǔ chí táng xiàn,péng hāo yǐ yàn kàn。
长途泥滑滑,平地水漫漫。zhǎng tú ní huá huá,píng dì shuǐ màn màn。
枵腹流民馁,单衣稚子寒。xiāo fù liú mín něi,dān yī zhì zi hán。
抚巡兼劳徕,衰病敢求安。fǔ xún jiān láo lái,shuāi bìng gǎn qiú ān。

宿泌阳县田舍

李昌祺

民家深树里,下马点灯时。mín jiā shēn shù lǐ,xià mǎ diǎn dēng shí。
风雨关门早,衣裳拜客迟。fēng yǔ guān mén zǎo,yī shang bài kè chí。
艰难逢歉岁,逼迫后租期。jiān nán féng qiàn suì,bī pò hòu zū qī。
说到伤心处,潸然泪满颐。shuō dào shāng xīn chù,shān rán lèi mǎn yí。

过光州望马中丞墓

李昌祺

元运方全盛,公文擅大家。yuán yùn fāng quán shèng,gōng wén shàn dà jiā。
谨严真有法,悃愊信无华。jǐn yán zhēn yǒu fǎ,kǔn bì xìn wú huá。
故里祠堂废,荒阡墓碣斜。gù lǐ cí táng fèi,huāng qiān mù jié xié。
欲羞蘋藻荐,不敢驻行车。yù xiū píng zǎo jiàn,bù gǎn zhù xíng chē。

怀元进士龚友孚

李昌祺

世运沧桑改,公名汗简留。shì yùn cāng sāng gǎi,gōng míng hàn jiǎn liú。
六军怜骇散,四海竟横流。liù jūn lián hài sàn,sì hǎi jìng héng liú。
徒屈英雄策,空遗社稷忧。tú qū yīng xióng cè,kōng yí shè jì yōu。
浮光垂白叟,仍解说才猷。fú guāng chuí bái sǒu,réng jiě shuō cái yóu。

晚赴西平

李昌祺

晚涉西平境,荒郊望欲迷。wǎn shè xī píng jìng,huāng jiāo wàng yù mí。
暝烟村远近,寒树冢高低。míng yān cūn yuǎn jìn,hán shù zhǒng gāo dī。
驿路通淮甸,僧房隔汝溪。yì lù tōng huái diān,sēng fáng gé rǔ xī。
柏亭何处是,极目草萋萋。bǎi tíng hé chù shì,jí mù cǎo qī qī。

宿舞阳开元寺

李昌祺

驱车巡郡邑,夜夜宿僧房。qū chē xún jùn yì,yè yè sù sēng fáng。
窗掩芭焦雨,钟敲薜荔霜。chuāng yǎn bā jiāo yǔ,zhōng qiāo bì lì shuāng。
一灯千虑集,孤枕五更长。yī dēng qiān lǜ jí,gū zhěn wǔ gèng zhǎng。
无补惟宜退,先茔有草堂。wú bǔ wéi yí tuì,xiān yíng yǒu cǎo táng。