古诗词

题感螺诗卷

李昌祺

叙州富顺县,孝孙有黄璿。xù zhōu fù shùn xiàn,xiào sūn yǒu huáng xuán。
弱龄方及纪,至性出自然。ruò líng fāng jí jì,zhì xìng chū zì rán。
祖母久遘疾,伏枕嗟沈绵。zǔ mǔ jiǔ gòu jí,fú zhěn jiē shěn mián。
绛宫鼎沸溢,荣卫热相煎。jiàng gōng dǐng fèi yì,róng wèi rè xiāng jiān。
饮药如饮水,终剂弗少痊。yǐn yào rú yǐn shuǐ,zhōng jì fú shǎo quán。
颇思泥淖螺,煮食或可蠲。pǒ sī ní nào luó,zhǔ shí huò kě juān。
时当十月末,凛如冱寒天。shí dāng shí yuè mò,lǐn rú hù hán tiān。
陂泽各已冻,此物求无缘。bēi zé gè yǐ dòng,cǐ wù qiú wú yuán。
孝孙默致祷,径走南塘边。xiào sūn mò zhì dǎo,jìng zǒu nán táng biān。
南塘路迢递,心急足不前。nán táng lù tiáo dì,xīn jí zú bù qián。
匍匐至其处,解衣漉清涟。pú fú zhì qí chù,jiě yī lù qīng lián。
果获四十馀,绀若佛髻圆。guǒ huò sì shí yú,gàn ruò fú jì yuán。
持归更涤濯,爇火烹甘泉。chí guī gèng dí zhuó,ruò huǒ pēng gān quán。
调以醯与酱,芬香绝腥膻。diào yǐ xī yǔ jiàng,fēn xiāng jué xīng shān。
病者见之喜,饮啜随下咽。bìng zhě jiàn zhī xǐ,yǐn chuài suí xià yàn。
燥烦遽脱体,阽危遂安全。zào fán jù tuō tǐ,diàn wēi suì ān quán。
乃知一念诚,可以格上玄。nǎi zhī yī niàn chéng,kě yǐ gé shàng xuán。
造化宰报施,锱铢宁使偏。zào huà zǎi bào shī,zī zhū níng shǐ piān。
孙今陟显位,实秉郡守权。sūn jīn zhì xiǎn wèi,shí bǐng jùn shǒu quán。
兹事谅非妄,词林钜公传。zī shì liàng fēi wàng,cí lín jù gōng chuán。
矧伊职师帅,表率宜身先。shěn yī zhí shī shuài,biǎo lǜ yí shēn xiān。
永言锡尔类,咏歌继朝贤。yǒng yán xī ěr lèi,yǒng gē jì cháo xián。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

题兰

李昌祺

阴崖石髓养根芽,半吐全开总是花。yīn yá shí suǐ yǎng gēn yá,bàn tǔ quán kāi zǒng shì huā。
谩有国香谁见采,美人迢递在天涯。mán yǒu guó xiāng shuí jiàn cǎi,měi rén tiáo dì zài tiān yá。

题兰

李昌祺

沅湘三月雨嘈嘈,长得新苗尺许高。yuán xiāng sān yuè yǔ cáo cáo,zhǎng dé xīn miáo chǐ xǔ gāo。
惟有江潭憔悴叟,行吟收拾入离骚。wéi yǒu jiāng tán qiáo cuì sǒu,xíng yín shōu shí rù lí sāo。

题兰

李昌祺

懒共江篱杜若荣,聊依藓石寄幽情。lǎn gòng jiāng lí dù ruò róng,liáo yī xiǎn shí jì yōu qíng。
试观种在阶庭者,未必天然似此清。shì guān zhǒng zài jiē tíng zhě,wèi bì tiān rán shì cǐ qīng。

题兰

李昌祺

寂寞孤丛棘石边,自荣自悴自清妍。jì mò gū cóng jí shí biān,zì róng zì cuì zì qīng yán。
空山零落知多少,垂老看图一慨然。kōng shān líng luò zhī duō shǎo,chuí lǎo kàn tú yī kǎi rán。

题兰

李昌祺

湘女祠前半夕晖,采芳纫佩志空违。xiāng nǚ cí qián bàn xī huī,cǎi fāng rèn pèi zhì kōng wéi。
年年绿遍东风里,肠断王孙去不归。nián nián lǜ biàn dōng fēng lǐ,cháng duàn wáng sūn qù bù guī。

别周布政

李昌祺

两岁勤劳晓夕同,忍将别泪洒东风。liǎng suì qín láo xiǎo xī tóng,rěn jiāng bié lèi sǎ dōng fēng。
伏波门外还珠洞,载酒登临尽属公。fú bō mén wài hái zhū dòng,zài jiǔ dēng lín jǐn shǔ gōng。

题牡丹

李昌祺

清平新调缓声歌,醉眼懵腾看锦窠。qīng píng xīn diào huǎn shēng gē,zuì yǎn měng téng kàn jǐn kē。
今日江南林下见,满头白发泪流多。jīn rì jiāng nán lín xià jiàn,mǎn tóu bái fā lèi liú duō。

题牡丹

李昌祺

海霞红吐散天香,艳态娇恣压众芳。hǎi xiá hóng tǔ sàn tiān xiāng,yàn tài jiāo zì yā zhòng fāng。
岁岁殷勤分百朵,东风回首断人肠。suì suì yīn qín fēn bǎi duǒ,dōng fēng huí shǒu duàn rén cháng。

题牡丹

李昌祺

玉盘盂带露华轻,别是风流一样清。yù pán yú dài lù huá qīng,bié shì fēng liú yī yàng qīng。
可惜种花人已去,观图惆怅不胜情。kě xī zhǒng huā rén yǐ qù,guān tú chóu chàng bù shèng qíng。

题牡丹

李昌祺

平生同有爱花心,每到开时辄共吟。píng shēng tóng yǒu ài huā xīn,měi dào kāi shí zhé gòng yín。
垂老凄凉空见画,人间何处觅知音。chuí lǎo qī liáng kōng jiàn huà,rén jiān hé chù mì zhī yīn。

献陵挽歌

李昌祺

临朝甫及半年馀,惠化仁恩遍九区。lín cháo fǔ jí bàn nián yú,huì huà rén ēn biàn jiǔ qū。
銮辂仙游惊太早,普天臣妾痛何如。luán lù xiān yóu jīng tài zǎo,pǔ tiān chén qiè tòng hé rú。

献陵挽歌

李昌祺

宵衣才见坐明堂,忽报承云返帝乡。xiāo yī cái jiàn zuò míng táng,hū bào chéng yún fǎn dì xiāng。
父老白头相对泣,馀生垂死待成康。fù lǎo bái tóu xiāng duì qì,yú shēng chuí sǐ dài chéng kāng。

献陵挽歌

李昌祺

四海讴歌仰戴深,惊闻厌代尽沾襟。sì hǎi ōu gē yǎng dài shēn,jīng wén yàn dài jǐn zhān jīn。
惟馀蜂蚁偏愁苦,无路攀髯痛不禁。wéi yú fēng yǐ piān chóu kǔ,wú lù pān rán tòng bù jìn。

献陵挽歌

李昌祺

万姓空衔丧考哀,宫车不见六龙回。wàn xìng kōng xián sàng kǎo āi,gōng chē bù jiàn liù lóng huí。
金河河水都成血,尽是臣民泪洒来。jīn hé hé shuǐ dōu chéng xuè,jǐn shì chén mín lèi sǎ lái。

献陵挽歌

李昌祺

去国多年别九重,草茅名姓简宸衷。qù guó duō nián bié jiǔ zhòng,cǎo máo míng xìng jiǎn chén zhōng。
此生何处瞻天表,惟有清宵梦寐中。cǐ shēng hé chù zhān tiān biǎo,wéi yǒu qīng xiāo mèng mèi zhōng。