古诗词

胡子壮游歌

李昌祺

识子壮游日,才华杜樊川。shí zi zhuàng yóu rì,cái huá dù fán chuān。
扬眉吐英概,远泛江湖船。yáng méi tǔ yīng gài,yuǎn fàn jiāng hú chuán。
江湖少俊非凡俦,青罗束带乌貂裘。jiāng hú shǎo jùn fēi fán chóu,qīng luó shù dài wū diāo qiú。
挥金买笑纵欢赏,等闲到处成淹留。huī jīn mǎi xiào zòng huān shǎng,děng xián dào chù chéng yān liú。
淹留从教秋复春,身轻富贵若浮云。yān liú cóng jiào qiū fù chūn,shēn qīng fù guì ruò fú yún。
璚箫度曲对花听,翠被笼香和醉薰。qióng xiāo dù qū duì huā tīng,cuì bèi lóng xiāng hé zuì xūn。
家声意气谁可及,喧呼剧饮争豪逸。jiā shēng yì qì shuí kě jí,xuān hū jù yǐn zhēng háo yì。
飞觞百罚双妖娆,岂惜缠头锦盈匹。fēi shāng bǎi fá shuāng yāo ráo,qǐ xī chán tóu jǐn yíng pǐ。
光阴悠悠逝水忙,忽看玄鬓点吴霜。guāng yīn yōu yōu shì shuǐ máng,hū kàn xuán bìn diǎn wú shuāng。
娇歌慢舞志终极,长揖相知归故乡。jiāo gē màn wǔ zhì zhōng jí,zhǎng yī xiāng zhī guī gù xiāng。
归来旧态都忘却,貌得高情在林壑。guī lái jiù tài dōu wàng què,mào dé gāo qíng zài lín hè。
独行只挟琴书随,好境登临有真乐。dú xíng zhǐ xié qín shū suí,hǎo jìng dēng lín yǒu zhēn lè。
风流一去散如萍,天涯无复寻芳盟。fēng liú yī qù sàn rú píng,tiān yá wú fù xún fāng méng。
雁门学士妙文翰,挥毫莫写平生情。yàn mén xué shì miào wén hàn,huī háo mò xiě píng shēng qíng。
平生情,良未足,九京若更逢何戡,重唱当年渭城曲。píng shēng qíng,liáng wèi zú,jiǔ jīng ruò gèng féng hé kān,zhòng chàng dāng nián wèi chéng qū。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

合欢牡丹三首应教作

李昌祺

花艳夺霞红,葩分妩媚同。huā yàn duó xiá hóng,pā fēn wǔ mèi tóng。
斗妍云锦幄,竞秀绮罗丛。dòu yán yún jǐn wò,jìng xiù qǐ luó cóng。
淑质俱倾国,凡英尽敛容。shū zhì jù qīng guó,fán yīng jǐn liǎn róng。
内庭和气盛,卉草最先钟。nèi tíng hé qì shèng,huì cǎo zuì xiān zhōng。

合欢牡丹三首应教作

李昌祺

晓露湿芳英,骈开耻独荣。xiǎo lù shī fāng yīng,pián kāi chǐ dú róng。
仙姿双弄玉,道韵两飞琼。xiān zī shuāng nòng yù,dào yùn liǎng fēi qióng。
人羡长偎倚,天令巧合并。rén xiàn zhǎng wēi yǐ,tiān lìng qiǎo hé bìng。
鹊巢风化美,佳植固堪徵。què cháo fēng huà měi,jiā zhí gù kān zhēng。

合欢芍药二首奉教作

李昌祺

名品擅维扬,嫣然共颉颃。míng pǐn shàn wéi yáng,yān rán gòng jié háng。
总专倾国艳,难辨是谁香。zǒng zhuān qīng guó yàn,nán biàn shì shuí xiāng。
窈窕千般态,娉婷一种妆。yǎo tiǎo qiān bān tài,pīng tíng yī zhǒng zhuāng。
螽斯端有兆,宜尔预呈祥。zhōng sī duān yǒu zhào,yí ěr yù chéng xiáng。

合欢芍药二首奉教作

李昌祺

楼子花王副,根同蒂亦连。lóu zi huā wáng fù,gēn tóng dì yì lián。
固知皆雅淡,孰敢别蚩妍。gù zhī jiē yǎ dàn,shú gǎn bié chī yán。
绣阁云鬟并,妆台月貌联。xiù gé yún huán bìng,zhuāng tái yuè mào lián。
暖风香雾里,向背总堪怜。nuǎn fēng xiāng wù lǐ,xiàng bèi zǒng kān lián。

题小景四首

李昌祺

南北两峰前,逢春物物妍。nán běi liǎng fēng qián,féng chūn wù wù yán。
露桃临水岸,烟柳隔江船。lù táo lín shuǐ àn,yān liǔ gé jiāng chuán。
古庙寻嘉泽,幽亭访冷泉。gǔ miào xún jiā zé,yōu tíng fǎng lěng quán。
游人都载酒,来往六桥边。yóu rén dōu zài jiǔ,lái wǎng liù qiáo biān。

题小景四首

李昌祺

芳树垂岩暗,丛篁傍石低。fāng shù chuí yán àn,cóng huáng bàng shí dī。
虹流双涧远,笏卓数峰齐。hóng liú shuāng jiàn yuǎn,hù zhuó shù fēng qí。
棋许高人对,琴教小竖携。qí xǔ gāo rén duì,qín jiào xiǎo shù xié。
湖山皆秀丽,无处不堪题。hú shān jiē xiù lì,wú chù bù kān tí。

题小景四首

李昌祺

窈窕洞无门,寥寥隔世氛。yǎo tiǎo dòng wú mén,liáo liáo gé shì fēn。
板桥穿竹筱,苔壁缀松根。bǎn qiáo chuān zhú xiǎo,tái bì zhuì sōng gēn。
孤嶂摩云秀,飞泉触石喧。gū zhàng mó yún xiù,fēi quán chù shí xuān。
不知何道士,收露点玄文。bù zhī hé dào shì,shōu lù diǎn xuán wén。

题小景四首

李昌祺

积素晃溪山,人家尽掩关。jī sù huǎng xī shān,rén jiā jǐn yǎn guān。
客舟寒尚挽,渔桨暝初还。kè zhōu hán shàng wǎn,yú jiǎng míng chū hái。
老树高低岸,残芦曲折湾。lǎo shù gāo dī àn,cán lú qū zhé wān。
欲投峰顶寺,冰滑路难攀。yù tóu fēng dǐng sì,bīng huá lù nán pān。

和友人韵

李昌祺

山暗云霾树,潮生水到门。shān àn yún mái shù,cháo shēng shuǐ dào mén。
野航乘一苇,村酿醉孤尊。yě háng chéng yī wěi,cūn niàng zuì gū zūn。
夜火燃松节,晨餐煮芋根。yè huǒ rán sōng jié,chén cān zhǔ yù gēn。
自谙栖遁志,富贵不须论。zì ān qī dùn zhì,fù guì bù xū lùn。

和友人韵

李昌祺

荷衣兰作佩,药槛席为门。hé yī lán zuò pèi,yào kǎn xí wèi mén。
淡泊幽情远,真淳古道尊。dàn pō yōu qíng yuǎn,zhēn chún gǔ dào zūn。
花飘仁在核,叶落液归根。huā piāo rén zài hé,yè luò yè guī gēn。
消息盈虚理,当从达者论。xiāo xī yíng xū lǐ,dāng cóng dá zhě lùn。

和友人韵

李昌祺

地险过牛渚,林幽类鹿门。dì xiǎn guò niú zhǔ,lín yōu lèi lù mén。
恋兹耕钓乐,忘却缙绅尊。liàn zī gēng diào lè,wàng què jìn shēn zūn。
扫石安茶灶,携书坐竹根。sǎo shí ān chá zào,xié shū zuò zhú gēn。
衰荣相倚伏,天道妙难论。shuāi róng xiāng yǐ fú,tiān dào miào nán lùn。

寄南昌沈大尹

李昌祺

杖屦归田日,山林养病时。zhàng jù guī tián rì,shān lín yǎng bìng shí。
缶无陶令粟,笈有杜陵诗。fǒu wú táo lìng sù,jí yǒu dù líng shī。
蒲柳身空老,松筠性不移。pú liǔ shēn kōng lǎo,sōng yún xìng bù yí。
何由重会面,相与话襟期。hé yóu zhòng huì miàn,xiāng yǔ huà jīn qī。

寄南昌沈大尹

李昌祺

终日惟枯坐,衡门掩薜萝。zhōng rì wéi kū zuò,héng mén yǎn bì luó。
自缘知已少,谩道识人多。zì yuán zhī yǐ shǎo,mán dào shí rén duō。
往事心徒赤,浮生鬓已皤。wǎng shì xīn tú chì,fú shēng bìn yǐ pó。
久思餐杞菊,作赋续东坡。jiǔ sī cān qǐ jú,zuò fù xù dōng pō。

寄南昌沈大尹

李昌祺

昔出别乡亲,今还少四邻。xī chū bié xiāng qīn,jīn hái shǎo sì lín。
天留双眼在,人笑一身贫。tiān liú shuāng yǎn zài,rén xiào yī shēn pín。
勇退惭先哲,相知感故人。yǒng tuì cán xiān zhé,xiāng zhī gǎn gù rén。
平生坚白意,未肯涅缁尘。píng shēng jiān bái yì,wèi kěn niè zī chén。

题终慕堂

李昌祺

旧隐金鳌下,榕蕉间橘林。jiù yǐn jīn áo xià,róng jiāo jiān jú lín。
他乡频引睇,先垄镇萦心。tā xiāng pín yǐn dì,xiān lǒng zhèn yíng xīn。
世泽溪流远,哀情海水深。shì zé xī liú yuǎn,āi qíng hǎi shuǐ shēn。
楹间悬钜榜,一顾一沾襟。yíng jiān xuán jù bǎng,yī gù yī zhān jīn。