古诗词

题夏良医复真卷

李昌祺

复真先生泯世缘,耳聪目烱发鬓玄。fù zhēn xiān shēng mǐn shì yuán,ěr cōng mù jiǒng fā bìn xuán。
熙恬淡泊得所养,元气不耗精神全。xī tián dàn pō dé suǒ yǎng,yuán qì bù hào jīng shén quán。
梁园曩岁始识面,问答喜听吴音圆。liáng yuán nǎng suì shǐ shí miàn,wèn dá xǐ tīng wú yīn yuán。
医师谁最擅高手,只数夏氏尤攻专。yī shī shuí zuì shàn gāo shǒu,zhǐ shù xià shì yóu gōng zhuān。
初疑傲兀态蕳抗,渐久渐觉逾恭虔。chū yí ào wù tài jiān kàng,jiàn jiǔ jiàn jué yú gōng qián。
夸毗纵恣逐物欲,妄认赝伪戕其天。kuā pí zòng zì zhú wù yù,wàng rèn yàn wěi qiāng qí tiān。
黏花缀叶厌靡丽,独尚质素操益坚。nián huā zhuì yè yàn mí lì,dú shàng zhì sù cāo yì jiān。
我惭老至百念冷,但愿古道今重还。wǒ cán lǎo zhì bǎi niàn lěng,dàn yuàn gǔ dào jīn zhòng hái。
浇漓尽除淳朴返,巧诈悉屏轻浮悛。jiāo lí jǐn chú chún pǔ fǎn,qiǎo zhà xī píng qīng fú quān。
先生谓与已意合,屡接谈论陪周旋。xiān shēng wèi yǔ yǐ yì hé,lǚ jiē tán lùn péi zhōu xuán。
去秋遘疾势颇怠,喘息廑续加沉绵。qù qiū gòu jí shì pǒ dài,chuǎn xī jǐn xù jiā chén mián。
危如泛海驾钜浪,孰能力挽风中船。wēi rú fàn hǎi jià jù làng,shú néng lì wǎn fēng zhōng chuán。
先生制药亲为煮,服未终剂病已蠲。xiān shēng zhì yào qīn wèi zhǔ,fú wèi zhōng jì bìng yǐ juān。
体胖心广真性复,坐卧自在行轻便。tǐ pàng xīn guǎng zhēn xìng fù,zuò wò zì zài xíng qīng biàn。
观形察色夺造化,亶有起死回生权。guān xíng chá sè duó zào huà,dǎn yǒu qǐ sǐ huí shēng quán。
梏之则夭保则寿,具载文记非虚传。gù zhī zé yāo bǎo zé shòu,jù zài wén jì fēi xū chuán。
由兹致谨敢暂忽,夙夜兢惕如临渊。yóu zī zhì jǐn gǎn zàn hū,sù yè jīng tì rú lín yuān。
方知根本在握固,解使短促翻长延。fāng zhī gēn běn zài wò gù,jiě shǐ duǎn cù fān zhǎng yán。
先生颔首向我语,复真此外无馀诠。xiān shēng hàn shǒu xiàng wǒ yǔ,fù zhēn cǐ wài wú yú quán。
仙方奇秘谅难学,金丹辟谷皆徒然。xiān fāng qí mì liàng nán xué,jīn dān pì gǔ jiē tú rán。
何如旷怀饮美酒,曲蘖可引松椿年。hé rú kuàng huái yǐn měi jiǔ,qū niè kě yǐn sōng chūn nián。
瞢腾一枕醉眠里,梦到太古羲农前。méng téng yī zhěn zuì mián lǐ,mèng dào tài gǔ xī nóng qián。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

题松菊堂卷

李昌祺

久矣厌流俗,稍与世背驰。jiǔ yǐ yàn liú sú,shāo yǔ shì bèi chí。
癖性爱松菊,并植当轩墀。pǐ xìng ài sōng jú,bìng zhí dāng xuān chí。
幽居无他玩,雅好良在兹。yōu jū wú tā wán,yǎ hǎo liáng zài zī。
清风忽然至,天籁鸣参差。qīng fēng hū rán zhì,tiān lài míng cān chà。
凉露晓厌浥,众蕊含华滋。liáng lù xiǎo yàn yì,zhòng ruǐ hán huá zī。
顾渠岁寒物,自与静者宜。gù qú suì hán wù,zì yǔ jìng zhě yí。
不形丁生梦,聊咏陶翁诗。bù xíng dīng shēng mèng,liáo yǒng táo wēng shī。
养拙茅檐下,过此非所期。yǎng zhuō máo yán xià,guò cǐ fēi suǒ qī。

松石间意轩

李昌祺

夙有山水癖,已忘天路游。sù yǒu shān shuǐ pǐ,yǐ wàng tiān lù yóu。
屏迹衡门下,爱此松石幽。píng jì héng mén xià,ài cǐ sōng shí yōu。
青松荫我屋,白石临溪流。qīng sōng yīn wǒ wū,bái shí lín xī liú。
逍遥曳藜杖,抚玩舒烦忧。xiāo yáo yè lí zhàng,fǔ wán shū fán yōu。
老农解吾意,负榼远见投。lǎo nóng jiě wú yì,fù kē yuǎn jiàn tóu。
忻然笑相命,且共饮数瓯。xīn rán xiào xiāng mìng,qiě gòng yǐn shù ōu。
倦即憩石坐,时还抚松讴。juàn jí qì shí zuò,shí hái fǔ sōng ōu。
尽此一日乐,明日非吾谋。jǐn cǐ yī rì lè,míng rì fēi wú móu。
醉眠松下石,孰谓此生浮。zuì mián sōng xià shí,shú wèi cǐ shēng fú。

送友人故乡访族

李昌祺

秋雨浃旬月,积潦连平津。qiū yǔ jiā xún yuè,jī lǎo lián píng jīn。
慨然理舟楫,访我族中人。kǎi rán lǐ zhōu jí,fǎng wǒ zú zhōng rén。
相去实缅邈,悠悠隔冬春。xiāng qù shí miǎn miǎo,yōu yōu gé dōng chūn。
同源既分流,万世本一身。tóng yuán jì fēn liú,wàn shì běn yī shēn。
驾言远相唁,讵敢辞艰勤。jià yán yuǎn xiāng yàn,jù gǎn cí jiān qín。
丘垄得洒扫,尊酌且复亲。qiū lǒng dé sǎ sǎo,zūn zhuó qiě fù qīn。
虽未获久处,暂来亦所欣。suī wèi huò jiǔ chù,zàn lái yì suǒ xīn。
感此迟莫年,再至恐无因。gǎn cǐ chí mò nián,zài zhì kǒng wú yīn。
各愿爱体素,令德期日新。gè yuàn ài tǐ sù,lìng dé qī rì xīn。

送何教授奉母还临川且省其父

李昌祺

秋日凄以白,游子念归还。qiū rì qī yǐ bái,yóu zi niàn guī hái。
奉母载官舫,驾言还临川。fèng mǔ zài guān fǎng,jià yán hái lín chuān。
王门岂不乐,所惜慈侍偏。wáng mén qǐ bù lè,suǒ xī cí shì piān。
况兹严亲在,家居垂莫年。kuàng zī yán qīn zài,jiā jū chuí mò nián。
温凉谨问候,子职愧久愆。wēn liáng jǐn wèn hòu,zi zhí kuì jiǔ qiān。
今我幸具庆,而可各一天。jīn wǒ xìng jù qìng,ér kě gè yī tiān。
故山有高堂,二老心所便。gù shān yǒu gāo táng,èr lǎo xīn suǒ biàn。
岂无一觞酒,跪劝当几前。qǐ wú yī shāng jiǔ,guì quàn dāng jǐ qián。
敢谓美昼绣,庶用怡华颠。gǎn wèi měi zhòu xiù,shù yòng yí huá diān。
依依恋膝下,眷眷怀日边。yī yī liàn xī xià,juàn juàn huái rì biān。
重来勉尽瘁,移孝乃为贤。zhòng lái miǎn jǐn cuì,yí xiào nǎi wèi xián。

乘化室

李昌祺

素发被秋鬓,筋力与昔殊。sù fā bèi qiū bìn,jīn lì yǔ xī shū。
人身非金石,岁月苦易徂。rén shēn fēi jīn shí,suì yuè kǔ yì cú。
麟原有青山,真宅预可图。lín yuán yǒu qīng shān,zhēn zhái yù kě tú。
穿云斫隧穴,密甃圆且虚。chuān yún zhuó suì xué,mì zhòu yuán qiě xū。
石兽既外列,瓦棺亦中储。shí shòu jì wài liè,wǎ guān yì zhōng chǔ。
前立两翁仲,傍蹲一龟趺。qián lì liǎng wēng zhòng,bàng dūn yī guī fū。
地灵暨木伯,呵护卫以驱。dì líng jì mù bó,hē hù wèi yǐ qū。
四序自更迭,大运诚须臾。sì xù zì gèng dié,dà yùn chéng xū yú。
千秋百岁后,瞑目归斯庐。qiān qiū bǎi suì hòu,míng mù guī sī lú。
油然委蜕去,此外复何虞。yóu rán wěi tuì qù,cǐ wài fù hé yú。

题晚香堂二首

李昌祺

弱志弗苟尚,遂与世好殊。ruò zhì fú gǒu shàng,suì yǔ shì hǎo shū。
性本爱闲逸,种菊绕蓬庐。xìng běn ài xián yì,zhǒng jú rào péng lú。
时当雪霜厉,群卉悴无馀。shí dāng xuě shuāng lì,qún huì cuì wú yú。
斯花独敷荣,为我莫景娱。sī huā dú fū róng,wèi wǒ mò jǐng yú。
掇英泛美酒,燕坐当前除。duō yīng fàn měi jiǔ,yàn zuò dāng qián chú。
菊可制颓龄,酒能解饥劬。jú kě zhì tuí líng,jiǔ néng jiě jī qú。
陶然有真乐,此外奚所需。táo rán yǒu zhēn lè,cǐ wài xī suǒ xū。
俯仰天地间,百年复何如。fǔ yǎng tiān dì jiān,bǎi nián fù hé rú。
寄语达生者,浮名岂能拘。jì yǔ dá shēng zhě,fú míng qǐ néng jū。

题晚香堂二首

李昌祺

靡靡秋日晏,凄凄霜露零。mí mí qiū rì yàn,qī qī shuāng lù líng。
纷纷众卉悴,粲粲佳菊荣。fēn fēn zhòng huì cuì,càn càn jiā jú róng。
我实幽居士,适此隐遁情。wǒ shí yōu jū shì,shì cǐ yǐn dùn qíng。
园林无来躅,窗户有馀清。yuán lín wú lái zhú,chuāng hù yǒu yú qīng。
床前一壶酒,满泛黄金英。chuáng qián yī hú jiǔ,mǎn fàn huáng jīn yīng。
长歌散襟颜,歌竟时自倾。zhǎng gē sàn jīn yán,gē jìng shí zì qīng。
颓然既就醉,此乐将不胜。tuí rán jì jiù zuì,cǐ lè jiāng bù shèng。
微愿良易足,多技岂吾营。wēi yuàn liáng yì zú,duō jì qǐ wú yíng。
余生后彭泽,千载仰德馨。yú shēng hòu péng zé,qiān zài yǎng dé xīn。

题爱日堂

李昌祺

逝景如奔流,昼夜东向驰。shì jǐng rú bēn liú,zhòu yè dōng xiàng chí。
岁月谅难尽,人生信有涯。suì yuè liàng nán jǐn,rén shēng xìn yǒu yá。
所以孝子心,惄焉抱深悲。suǒ yǐ xiào zi xīn,nì yān bào shēn bēi。
举头视慈颜,已觉非昔时。jǔ tóu shì cí yán,yǐ jué fēi xī shí。
适见双鬓玄,于今成素丝。shì jiàn shuāng bìn xuán,yú jīn chéng sù sī。
念之益增感,何由报恩私。niàn zhī yì zēng gǎn,hé yóu bào ēn sī。
晨兴启高堂,甘旨具在兹。chén xīng qǐ gāo táng,gān zhǐ jù zài zī。
奉觞祝亲寿,愿共春晖迟。fèng shāng zhù qīn shòu,yuàn gòng chūn huī chí。
以斯菽水欢,为彼衰莫怡。yǐ sī shū shuǐ huān,wèi bǐ shuāi mò yí。
去日莫能挽,遐算或可期。qù rì mò néng wǎn,xiá suàn huò kě qī。
庶几崦嵫照,不异扶桑曦。shù jǐ yān zī zhào,bù yì fú sāng xī。

题山水小景

李昌祺

野外少人躅,值此佳日迟。yě wài shǎo rén zhú,zhí cǐ jiā rì chí。
偶与二三友,游观赋新诗。ǒu yǔ èr sān yǒu,yóu guān fù xīn shī。
青松蔼繁荫,碧草含华滋。qīng sōng ǎi fán yīn,bì cǎo hán huá zī。
逍遥恣言笑,童稚亦娱嬉。xiāo yáo zì yán xiào,tóng zhì yì yú xī。
济济炫春服,悠悠咏清沂。jì jì xuàn chūn fú,yōu yōu yǒng qīng yí。
兹欢恐难再,兴尽以为期。zī huān kǒng nán zài,xīng jǐn yǐ wèi qī。

题湖山佳趣卷

李昌祺

宦游惬深好,乃在名胜区。huàn yóu qiè shēn hǎo,nǎi zài míng shèng qū。
山水自足适,况兹职文儒。shān shuǐ zì zú shì,kuàng zī zhí wén rú。
横经有馀闲,逍遥出通衢。héng jīng yǒu yú xián,xiāo yáo chū tōng qú。
春服各已成,遂与童冠俱。chūn fú gè yǐ chéng,suì yǔ tóng guān jù。
徘徊恣言笑,登陟忘饥劬。pái huái zì yán xiào,dēng zhì wàng jī qú。
晴鸢戾层空,弱藻翻文鱼。qíng yuān lì céng kōng,ruò zǎo fān wén yú。
至理与景会,天机独吾娱。zhì lǐ yǔ jǐng huì,tiān jī dú wú yú。
悠悠仰川上,眷眷怀舞雩。yōu yōu yǎng chuān shàng,juàn juàn huái wǔ yú。
咏歌返黉舍,高兴谁能谕。yǒng gē fǎn hóng shě,gāo xīng shuí néng yù。

梁处士挽诗一首

李昌祺

凉飙振庭树,殒星当前除。liáng biāo zhèn tíng shù,yǔn xīng dāng qián chú。
伊人此遐逝,敛衽归玄庐。yī rén cǐ xiá shì,liǎn rèn guī xuán lú。
翩翩丹旐扬,祖行在须臾。piān piān dān zhào yáng,zǔ xíng zài xū yú。
衣冠閟重泉,体魄寄荒墟。yī guān bì zhòng quán,tǐ pò jì huāng xū。
浮生虽有尽,令德谅不渝。fú shēng suī yǒu jǐn,lìng dé liàng bù yú。
没世苟无述,百年复何如。méi shì gǒu wú shù,bǎi nián fù hé rú。
梁鸿凛遗烈,千载与之俱。liáng hóng lǐn yí liè,qiān zài yǔ zhī jù。

容膝轩

李昌祺

一室廑如斗,堆床置琴书。yī shì jǐn rú dòu,duī chuáng zhì qín shū。
耕读得闲暇,危坐心自娱。gēng dú dé xián xiá,wēi zuò xīn zì yú。
天光在瓮牖,席门挂绳枢。tiān guāng zài wèng yǒu,xí mén guà shéng shū。
已忘朝市荣,聊依野人居。yǐ wàng cháo shì róng,liáo yī yě rén jū。
环堵本隘陋,于我信有馀。huán dǔ běn ài lòu,yú wǒ xìn yǒu yú。
陶然俯仰间,八荒在庭除。táo rán fǔ yǎng jiān,bā huāng zài tíng chú。
岂但一榻外,六合真吾庐。qǐ dàn yī tà wài,liù hé zhēn wú lú。
即此自宽裕,广厦空渠渠。jí cǐ zì kuān yù,guǎng shà kōng qú qú。

春日与高逸人行秦淮河上作

李昌祺

端居苦无悰,今旦得良契。duān jū kǔ wú cóng,jīn dàn dé liáng qì。
逍遥出近郭,散策淮水际。xiāo yáo chū jìn guō,sàn cè huái shuǐ jì。
草软倦堪眠,林香醉宜憩。cǎo ruǎn juàn kān mián,lín xiāng zuì yí qì。
鸟哢晴始和,川容晚逾媚。niǎo lòng qíng shǐ hé,chuān róng wǎn yú mèi。
筱深风苇密,沙没夕潮至。xiǎo shēn fēng wěi mì,shā méi xī cháo zhì。
野鹭浑忘机,似识静者意。yě lù hún wàng jī,shì shí jìng zhě yì。
幽怀颇得惬,逝景苦难系。yōu huái pǒ dé qiè,shì jǐng kǔ nán xì。
候卒晡欲还,春城暝将闭。hòu zú bū yù hái,chūn chéng míng jiāng bì。
因知市朝隐,兼有林壑致。yīn zhī shì cháo yǐn,jiān yǒu lín hè zhì。
永言终此生,涵泳太平世。yǒng yán zhōng cǐ shēng,hán yǒng tài píng shì。

金溪邓处士挽诗

李昌祺

永夕少微坠,伊人亦长捐。yǒng xī shǎo wēi zhuì,yī rén yì zhǎng juān。
萧条薤露歌,祖行出荒阡。xiāo tiáo xiè lù gē,zǔ xíng chū huāng qiān。
遗骸寄空木,逝魄归穷泉。yí hái jì kōng mù,shì pò guī qióng quán。
有生谅必死,自古莫不然。yǒu shēng liàng bì sǐ,zì gǔ mò bù rán。
矧兹得高寿,况乃归其全。shěn zī dé gāo shòu,kuàng nǎi guī qí quán。
瞑目可无憾,苟生真足怜。míng mù kě wú hàn,gǒu shēng zhēn zú lián。
鄙哉学仙子,服食希遐年。bǐ zāi xué xiān zi,fú shí xī xiá nián。

具庆堂

李昌祺

高门多积庆,父母喜俱完。gāo mén duō jī qìng,fù mǔ xǐ jù wán。
兄弟亦无故,妻子复团栾。xiōng dì yì wú gù,qī zi fù tuán luán。
况兹值明时,怀绂为县官。kuàng zī zhí míng shí,huái fú wèi xiàn guān。
民淳众务简,日夕闲且安。mín chún zhòng wù jiǎn,rì xī xián qiě ān。
命妇出中房,具彼餐与盘。mìng fù chū zhōng fáng,jù bǐ cān yǔ pán。
怡然一室内,骨肉恒相看。yí rán yī shì nèi,gǔ ròu héng xiāng kàn。
至养在承顺,菽水有馀欢。zhì yǎng zài chéng shùn,shū shuǐ yǒu yú huān。
简书谅足畏,忧患何能干。jiǎn shū liàng zú wèi,yōu huàn hé néng gàn。