古诗词

驺虞歌命补作

李昌祺

钧州有兽驯且仁,身如白虎性如麟。jūn zhōu yǒu shòu xùn qiě rén,shēn rú bái hǔ xìng rú lín。
雪月英华为骨格,阴阳秀淑作精神。xuě yuè yīng huá wèi gǔ gé,yīn yáng xiù shū zuò jīng shén。
双瞳每讶常悬镜,四足何曾暂蹑尘。shuāng tóng měi yà cháng xuán jìng,sì zú hé céng zàn niè chén。
墨缕萦肤浓染黛,霜茸剪毳巧丝银。mò lǚ yíng fū nóng rǎn dài,shuāng rōng jiǎn cuì qiǎo sī yín。
丝银镂璧相鲜丽,禀性慈良不搏噬。sī yín lòu bì xiāng xiān lì,bǐng xìng cí liáng bù bó shì。
盼顾生草忍践伤,逢着生虫恒引避。pàn gù shēng cǎo rěn jiàn shāng,féng zhe shēng chóng héng yǐn bì。
熊貙屏息既钦服,獬犴闻风惭猛厉。xióng chū píng xī jì qīn fú,xiè àn wén fēng cán měng lì。
山融川结自应殊,鬼护灵呵畴敢易。shān róng chuān jié zì yīng shū,guǐ hù líng hē chóu gǎn yì。
卫士窥觇敬启王,王言此物异寻常。wèi shì kuī chān jìng qǐ wáng,wáng yán cǐ wù yì xún cháng。
命披尔雅深论讨,使阅周诗细考详。mìng pī ěr yǎ shēn lùn tǎo,shǐ yuè zhōu shī xì kǎo xiáng。
尔雅周诗同一义,名曰驺虞端的是。ěr yǎ zhōu shī tóng yī yì,míng yuē zōu yú duān de shì。
皇家恩泽久涵濡,海宇休祯聿来至。huáng jiā ēn zé jiǔ hán rú,hǎi yǔ xiū zhēn yù lái zhì。
来至爰从汴水隅,清斋晨迓即郊墟。lái zhì yuán cóng biàn shuǐ yú,qīng zhāi chén yà jí jiāo xū。
蔼蔼芳花映冰质,瀼瀼繁露湿文躯。ǎi ǎi fāng huā yìng bīng zhì,ráng ráng fán lù shī wén qū。
文躯寔匪蒐田得,纯忠纯孝能敷格。wén qū shí fěi sōu tián dé,chún zhōng chún xiào néng fū gé。
虽云地产壮亲藩,忱乃天教彰圣德。suī yún dì chǎn zhuàng qīn fān,chén nǎi tiān jiào zhāng shèng dé。
队仗戒严轩槛盛,军校舁随帐幕行。duì zhàng jiè yán xuān kǎn shèng,jūn xiào yú suí zhàng mù xíng。
窈窕腰间披绣芾,玲珑颔下系珠缨。yǎo tiǎo yāo jiān pī xiù fèi,líng lóng hàn xià xì zhū yīng。
万斛楼船连夜发,千声笳鼓一时鸣。wàn hú lóu chuán lián yè fā,qiān shēng jiā gǔ yī shí míng。
遥辞艮岳梁园境,远贡蓬莱建邺城。yáo cí gěn yuè liáng yuán jìng,yuǎn gòng péng lái jiàn yè chéng。
蓬莱咫尺五云间,王躬进献悦龙颜。péng lái zhǐ chǐ wǔ yún jiān,wáng gōng jìn xiàn yuè lóng yán。
侧身拜舞趍跄巧,垂首盘旋气象闲。cè shēn bài wǔ chí qiāng qiǎo,chuí shǒu pán xuán qì xiàng xián。
垂首侧身仍侧耳,妥尾徐前复徐止。chuí shǒu cè shēn réng cè ěr,tuǒ wěi xú qián fù xú zhǐ。
夕卧香茵禁苑中,朝濯甘泉御河里。xī wò xiāng yīn jìn yuàn zhōng,cháo zhuó gān quán yù hé lǐ。
得侍金阶兼玉墀,屡啖黄流并紫芝。dé shì jīn jiē jiān yù chí,lǚ dàn huáng liú bìng zǐ zhī。
廷臣稽颡尽称庆,儒官伏阙竞陈诗。tíng chén jī sǎng jǐn chēng qìng,rú guān fú quē jìng chén shī。
赐出京城民快睹,老壮奔驰日旁午。cì chū jīng chéng mín kuài dǔ,lǎo zhuàng bēn chí rì páng wǔ。
拥道争看杂女男,填街队仗喧箫鼓。yōng dào zhēng kàn zá nǚ nán,tián jiē duì zhàng xuān xiāo gǔ。
填街拥道共嗟称,穹祇荐此瑞朝廷。tián jiē yōng dào gòng jiē chēng,qióng qí jiàn cǐ ruì cháo tíng。
底须想象空摹影,幸遇升平真见形。dǐ xū xiǎng xiàng kōng mó yǐng,xìng yù shēng píng zhēn jiàn xíng。
共诧奇祥冠今昔,谁知宵旰存谦抑。gòng chà qí xiáng guān jīn xī,shuí zhī xiāo gàn cún qiān yì。
所重年丰所宝贤,洛龟宛马诚何益。suǒ zhòng nián fēng suǒ bǎo xián,luò guī wǎn mǎ chéng hé yì。
荡荡巍巍昌运开,熙熙皞皞似春台。dàng dàng wēi wēi chāng yùn kāi,xī xī hào hào shì chūn tái。
永沐周南召南化,为歌为颂愧非才。yǒng mù zhōu nán zhào nán huà,wèi gē wèi sòng kuì fēi cái。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

墙头柳嫩绿毵毵,桥下新流色胜蓝。qiáng tóu liǔ nèn lǜ sān sān,qiáo xià xīn liú sè shèng lán。
扶杖出门缘送客,飞花几片点春衫。fú zhàng chū mén yuán sòng kè,fēi huā jǐ piàn diǎn chūn shān。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

闲心只与静相宜,醉似疏狂醒似痴。xián xīn zhǐ yǔ jìng xiāng yí,zuì shì shū kuáng xǐng shì chī。
除却看山看水外,是非荣辱不曾知。chú què kàn shān kàn shuǐ wài,shì fēi róng rǔ bù céng zhī。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

年来两鬓雪萧萧,懒把黄金带系腰。nián lái liǎng bìn xuě xiāo xiāo,lǎn bǎ huáng jīn dài xì yāo。
拟向江南寻旧隐,白云庄上狎渔樵。nǐ xiàng jiāng nán xún jiù yǐn,bái yún zhuāng shàng xiá yú qiáo。

送人还乡

李昌祺

淮水寒潮起暮云,纷纷离思不堪论。huái shuǐ hán cháo qǐ mù yún,fēn fēn lí sī bù kān lùn。
都门不闭还乡梦,昨夜分明到故园。dōu mén bù bì hái xiāng mèng,zuó yè fēn míng dào gù yuán。

经凤台门

李昌祺

凤凰冈上闲原少,旧冢新坟次第排。fèng huáng gāng shàng xián yuán shǎo,jiù zhǒng xīn fén cì dì pái。
黄壤岂能分贵贱,舆台将相一般埋。huáng rǎng qǐ néng fēn guì jiàn,yú tái jiāng xiāng yī bān mái。

题喜鹊图二首

李昌祺

一双飞下立斜晖,特地查查近绣帏。yī shuāng fēi xià lì xié huī,tè dì chá chá jìn xiù wéi。
笑倚绿窗听未了,小鬟低语报郎归。xiào yǐ lǜ chuāng tīng wèi le,xiǎo huán dī yǔ bào láng guī。

题喜鹊图二首

李昌祺

对立梅梢似欲鸣,含情倾听却无声。duì lì méi shāo shì yù míng,hán qíng qīng tīng què wú shēng。
摩挲醉眼行前看,不是生成是画成。mó sā zuì yǎn xíng qián kàn,bù shì shēng chéng shì huà chéng。

醉中遣兴

李昌祺

眼前无物不关情,浊酒从教醉复醒。yǎn qián wú wù bù guān qíng,zhuó jiǔ cóng jiào zuì fù xǐng。
醉里不知为客久,金陵却道是庐陵。zuì lǐ bù zhī wèi kè jiǔ,jīn líng què dào shì lú líng。

秋日对菊

李昌祺

席有尘埃径有苔,旧时知己少曾来。xí yǒu chén āi jìng yǒu tái,jiù shí zhī jǐ shǎo céng lái。
多情独爱庭前菊,肯不羞贫岁岁开。duō qíng dú ài tíng qián jú,kěn bù xiū pín suì suì kāi。

游灵谷寺

李昌祺

十丈浮屠万叠山,谁移兜率下人寰。shí zhàng fú tú wàn dié shān,shuí yí dōu lǜ xià rén huán。
非因酷爱僧房好,贪看青松忘却还。fēi yīn kù ài sēng fáng hǎo,tān kàn qīng sōng wàng què hái。

送别

李昌祺

壶倾酒尽棹歌催,日影平西送骑回。hú qīng jiǔ jǐn zhào gē cuī,rì yǐng píng xī sòng qí huí。
最是秋风怜客别,沙头缓送布帆开。zuì shì qiū fēng lián kè bié,shā tóu huǎn sòng bù fān kāi。

江上作

李昌祺

野水浮云任所之,渚鸥汀鹭识心期。yě shuǐ fú yún rèn suǒ zhī,zhǔ ōu tīng lù shí xīn qī。
闲身到处贫无物,只有唐人几卷诗。xián shēn dào chù pín wú wù,zhǐ yǒu táng rén jǐ juǎn shī。

江渚见鸳鸯

李昌祺

相随相顾复相亲,端的韩凭是汝身。xiāng suí xiāng gù fù xiāng qīn,duān de hán píng shì rǔ shēn。
莫向汀洲交颈宿,江边方有独行人。mò xiàng tīng zhōu jiāo jǐng sù,jiāng biān fāng yǒu dú xíng rén。

鹅鸭池

李昌祺

水面残冰漾浅漪,临流驻马立多时。shuǐ miàn cán bīng yàng qiǎn yī,lín liú zhù mǎ lì duō shí。
不因常侍成奇迹,千载谁知有此池。bù yīn cháng shì chéng qí jì,qiān zài shuí zhī yǒu cǐ chí。

舞阳留侯庙二首

李昌祺

信族豨夷越醢躬,太平无复用英雄。xìn zú xī yí yuè hǎi gōng,tài píng wú fù yòng yīng xióng。
高皇却堕先生计,世上何曾有赤松。gāo huáng què duò xiān shēng jì,shì shàng hé céng yǒu chì sōng。