古诗词

梅隐歌为萧医士作

李昌祺

曾随罗浮仙,夜访萧史台。céng suí luó fú xiān,yè fǎng xiāo shǐ tái。
台前几株树,粲若琼瑶开。tái qián jǐ zhū shù,càn ruò qióng yáo kāi。
粉面娉婷淡梳洗,娟娟绿萼娇相倚。fěn miàn pīng tíng dàn shū xǐ,juān juān lǜ è jiāo xiāng yǐ。
龙宫舞女白霓裳,解佩招邀明月里。lóng gōng wǔ nǚ bái ní shang,jiě pèi zhāo yāo míng yuè lǐ。
须臾晴雪洒石阑,长风不惜轻吹残。xū yú qíng xuě sǎ shí lán,zhǎng fēng bù xī qīng chuī cán。
搴芳忽遇萧史裔,幽情雅致真难攀。qiān fāng hū yù xiāo shǐ yì,yōu qíng yǎ zhì zhēn nán pān。
笋皮裁冠纸裁帐,惟耽嘉遁无官况。sǔn pí cái guān zhǐ cái zhàng,wéi dān jiā dùn wú guān kuàng。
饮冰寄傲寒香中,忧患何缘到心上。yǐn bīng jì ào hán xiāng zhōng,yōu huàn hé yuán dào xīn shàng。
巡檐行歌贪看花,寻常每至参横斜。xún yán xíng gē tān kàn huā,xún cháng měi zhì cān héng xié。
轩裳梦断任身懒,山水情多从鬓华。xuān shang mèng duàn rèn shēn lǎn,shān shuǐ qíng duō cóng bìn huá。
纵令对酒吟东阁,争似扶筇探西郭。zòng lìng duì jiǔ yín dōng gé,zhēng shì fú qióng tàn xī guō。
第能曾并济川舟,效用终惭活人药。dì néng céng bìng jì chuān zhōu,xiào yòng zhōng cán huó rén yào。
活人应多功已深,年年着子满高林。huó rén yīng duō gōng yǐ shēn,nián nián zhe zi mǎn gāo lín。
阳回一气得春信,生生孰识堪舆心。yáng huí yī qì dé chūn xìn,shēng shēng shú shí kān yú xīn。
调羹事非成契阔,回思故园渺天末。diào gēng shì fēi chéng qì kuò,huí sī gù yuán miǎo tiān mò。
独馀酸味今尚存,谩道能除世间渴。dú yú suān wèi jīn shàng cún,mán dào néng chú shì jiān kě。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

题兰

李昌祺

阴崖石髓养根芽,半吐全开总是花。yīn yá shí suǐ yǎng gēn yá,bàn tǔ quán kāi zǒng shì huā。
谩有国香谁见采,美人迢递在天涯。mán yǒu guó xiāng shuí jiàn cǎi,měi rén tiáo dì zài tiān yá。

题兰

李昌祺

沅湘三月雨嘈嘈,长得新苗尺许高。yuán xiāng sān yuè yǔ cáo cáo,zhǎng dé xīn miáo chǐ xǔ gāo。
惟有江潭憔悴叟,行吟收拾入离骚。wéi yǒu jiāng tán qiáo cuì sǒu,xíng yín shōu shí rù lí sāo。

题兰

李昌祺

懒共江篱杜若荣,聊依藓石寄幽情。lǎn gòng jiāng lí dù ruò róng,liáo yī xiǎn shí jì yōu qíng。
试观种在阶庭者,未必天然似此清。shì guān zhǒng zài jiē tíng zhě,wèi bì tiān rán shì cǐ qīng。

题兰

李昌祺

寂寞孤丛棘石边,自荣自悴自清妍。jì mò gū cóng jí shí biān,zì róng zì cuì zì qīng yán。
空山零落知多少,垂老看图一慨然。kōng shān líng luò zhī duō shǎo,chuí lǎo kàn tú yī kǎi rán。

题兰

李昌祺

湘女祠前半夕晖,采芳纫佩志空违。xiāng nǚ cí qián bàn xī huī,cǎi fāng rèn pèi zhì kōng wéi。
年年绿遍东风里,肠断王孙去不归。nián nián lǜ biàn dōng fēng lǐ,cháng duàn wáng sūn qù bù guī。

别周布政

李昌祺

两岁勤劳晓夕同,忍将别泪洒东风。liǎng suì qín láo xiǎo xī tóng,rěn jiāng bié lèi sǎ dōng fēng。
伏波门外还珠洞,载酒登临尽属公。fú bō mén wài hái zhū dòng,zài jiǔ dēng lín jǐn shǔ gōng。

题牡丹

李昌祺

清平新调缓声歌,醉眼懵腾看锦窠。qīng píng xīn diào huǎn shēng gē,zuì yǎn měng téng kàn jǐn kē。
今日江南林下见,满头白发泪流多。jīn rì jiāng nán lín xià jiàn,mǎn tóu bái fā lèi liú duō。

题牡丹

李昌祺

海霞红吐散天香,艳态娇恣压众芳。hǎi xiá hóng tǔ sàn tiān xiāng,yàn tài jiāo zì yā zhòng fāng。
岁岁殷勤分百朵,东风回首断人肠。suì suì yīn qín fēn bǎi duǒ,dōng fēng huí shǒu duàn rén cháng。

题牡丹

李昌祺

玉盘盂带露华轻,别是风流一样清。yù pán yú dài lù huá qīng,bié shì fēng liú yī yàng qīng。
可惜种花人已去,观图惆怅不胜情。kě xī zhǒng huā rén yǐ qù,guān tú chóu chàng bù shèng qíng。

题牡丹

李昌祺

平生同有爱花心,每到开时辄共吟。píng shēng tóng yǒu ài huā xīn,měi dào kāi shí zhé gòng yín。
垂老凄凉空见画,人间何处觅知音。chuí lǎo qī liáng kōng jiàn huà,rén jiān hé chù mì zhī yīn。

献陵挽歌

李昌祺

临朝甫及半年馀,惠化仁恩遍九区。lín cháo fǔ jí bàn nián yú,huì huà rén ēn biàn jiǔ qū。
銮辂仙游惊太早,普天臣妾痛何如。luán lù xiān yóu jīng tài zǎo,pǔ tiān chén qiè tòng hé rú。

献陵挽歌

李昌祺

宵衣才见坐明堂,忽报承云返帝乡。xiāo yī cái jiàn zuò míng táng,hū bào chéng yún fǎn dì xiāng。
父老白头相对泣,馀生垂死待成康。fù lǎo bái tóu xiāng duì qì,yú shēng chuí sǐ dài chéng kāng。

献陵挽歌

李昌祺

四海讴歌仰戴深,惊闻厌代尽沾襟。sì hǎi ōu gē yǎng dài shēn,jīng wén yàn dài jǐn zhān jīn。
惟馀蜂蚁偏愁苦,无路攀髯痛不禁。wéi yú fēng yǐ piān chóu kǔ,wú lù pān rán tòng bù jìn。

献陵挽歌

李昌祺

万姓空衔丧考哀,宫车不见六龙回。wàn xìng kōng xián sàng kǎo āi,gōng chē bù jiàn liù lóng huí。
金河河水都成血,尽是臣民泪洒来。jīn hé hé shuǐ dōu chéng xuè,jǐn shì chén mín lèi sǎ lái。

献陵挽歌

李昌祺

去国多年别九重,草茅名姓简宸衷。qù guó duō nián bié jiǔ zhòng,cǎo máo míng xìng jiǎn chén zhōng。
此生何处瞻天表,惟有清宵梦寐中。cǐ shēng hé chù zhān tiān biǎo,wéi yǒu qīng xiāo mèng mèi zhōng。