古诗词

题严良医山水小景

李昌祺

鳌簪耸沧海,芙蓉飘紫烟。áo zān sǒng cāng hǎi,fú róng piāo zǐ yān。
画工运思极精妙,毫端巧夺造化权。huà gōng yùn sī jí jīng miào,háo duān qiǎo duó zào huà quán。
连峰特巘各殊态,一一幻出皆天然。lián fēng tè yǎn gè shū tài,yī yī huàn chū jiē tiān rán。
恍疑嶙峋绝顶最高处,参术错落根如拳。huǎng yí lín xún jué dǐng zuì gāo chù,cān shù cuò luò gēn rú quán。
气凡肉重莫能即,何由飞步凌其巅。qì fán ròu zhòng mò néng jí,hé yóu fēi bù líng qí diān。
山中之人,纫兰佩荃,濯足涧底,振衣风前。shān zhōng zhī rén,rèn lán pèi quán,zhuó zú jiàn dǐ,zhèn yī fēng qián。
晨兴霞疗饥,宵寝云伴眠。chén xīng xiá liáo jī,xiāo qǐn yún bàn mián。
遨游不入五侯宅,偃蹇只听双崖泉。áo yóu bù rù wǔ hóu zhái,yǎn jiǎn zhǐ tīng shuāng yá quán。
清流曲折相洄沿,种得杏成花满川。qīng liú qū zhé xiāng huí yán,zhǒng dé xìng chéng huā mǎn chuān。
乱红缤纷坠漪涟,鸟啼鱼跃春景妍。luàn hóng bīn fēn zhuì yī lián,niǎo tí yú yuè chūn jǐng yán。
是谁闲泛溪上船,尽日独玩芳树边。shì shuí xián fàn xī shàng chuán,jǐn rì dú wán fāng shù biān。
岂若茅亭老叟抱膝坐,语笑简默精神全。qǐ ruò máo tíng lǎo sǒu bào xī zuò,yǔ xiào jiǎn mò jīng shén quán。
小奚捧杖心静专,新梳绿发双髽联。xiǎo xī pěng zhàng xīn jìng zhuān,xīn shū lǜ fā shuāng zhuā lián。
林收雾霭寺突兀,桥横木石湍潺湲。lín shōu wù ǎi sì tū wù,qiáo héng mù shí tuān chán yuán。
异哉世上有此境,便思问舍仍求田。yì zāi shì shàng yǒu cǐ jìng,biàn sī wèn shě réng qiú tián。
酌君橘叶井,洗我肠胃膻。zhuó jūn jú yè jǐng,xǐ wǒ cháng wèi shān。
聊依松柏岁寒社,庶引桑榆衰暮年。liáo yī sōng bǎi suì hán shè,shù yǐn sāng yú shuāi mù nián。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

挽集方陈处士

李昌祺

寂寂空林长薜萝,集芳园里落花多。jì jì kōng lín zhǎng bì luó,jí fāng yuán lǐ luò huā duō。
幽堂有石铭先泐,旧宅无人客独过。yōu táng yǒu shí míng xiān lè,jiù zhái wú rén kè dú guò。
海内生刍惭古道,淮南丛桂想遗歌。hǎi nèi shēng chú cán gǔ dào,huái nán cóng guì xiǎng yí gē。
山阳回首悲邻笛,欲赋招魂奈尔何。shān yáng huí shǒu bēi lín dí,yù fù zhāo hún nài ěr hé。

秋日独游黄鹿山望?策寺二首

李昌祺

梵宫遥对凤凰台,此日乘闲偶独来。fàn gōng yáo duì fèng huáng tái,cǐ rì chéng xián ǒu dú lái。
古墓石麟空蔓草,空祠土像翳尘埃。gǔ mù shí lín kōng màn cǎo,kōng cí tǔ xiàng yì chén āi。
溪光淡淡秋鸿下,野色苍苍夕鸟回。xī guāng dàn dàn qiū hóng xià,yě sè cāng cāng xī niǎo huí。
不用咸阳原上望,西风临眺亦堪哀。bù yòng xián yáng yuán shàng wàng,xī fēng lín tiào yì kān āi。

秋日独游黄鹿山望?策寺二首

李昌祺

青龙山下人烟少,黄鹿庵前日影斜。qīng lóng shān xià rén yān shǎo,huáng lù ān qián rì yǐng xié。
隔坞寒松遥见寺,平田晚稻正垂花。gé wù hán sōng yáo jiàn sì,píng tián wǎn dào zhèng chuí huā。
芰荷萧瑟凫鸥水,莎草栖迷雁鹜沙。jì hé xiāo sè fú ōu shuǐ,shā cǎo qī mí yàn wù shā。
吊古自应增感慨,非关久客在天涯。diào gǔ zì yīng zēng gǎn kǎi,fēi guān jiǔ kè zài tiān yá。

九日独登雨花台追用杜牧韵

李昌祺

客里登高思欲飞,乾坤但觉此生微。kè lǐ dēng gāo sī yù fēi,qián kūn dàn jué cǐ shēng wēi。
关河迢递亲垂老,松菊荒凉人未归。guān hé tiáo dì qīn chuí lǎo,sōng jú huāng liáng rén wèi guī。
六代空台馀古塔,几家新冢对斜晖。liù dài kōng tái yú gǔ tǎ,jǐ jiā xīn zhǒng duì xié huī。
寒烟蔓草西风外,惟有秋荷好制衣。hán yān màn cǎo xī fēng wài,wéi yǒu qiū hé hǎo zhì yī。

挽张楫川处士二首

李昌祺

寂寞秋山落日边,草堂人去锁寒烟。jì mò qiū shān luò rì biān,cǎo táng rén qù suǒ hán yān。
移家北里无华馆,供祭南山有薄田。yí jiā běi lǐ wú huá guǎn,gōng jì nán shān yǒu báo tián。
零落幽兰馀涧底,萧条寒菊对门前。líng luò yōu lán yú jiàn dǐ,xiāo tiáo hán jú duì mén qián。
天涯莫致生刍奠,洒泪西风一慨然。tiān yá mò zhì shēng chú diàn,sǎ lèi xī fēng yī kǎi rán。

挽张楫川处士二首

李昌祺

华屋山丘事已非,先朝遗老近来稀。huá wū shān qiū shì yǐ fēi,xiān cháo yí lǎo jìn lái xī。
徒令过客题新冢,犹有行人款旧扉。tú lìng guò kè tí xīn zhǒng,yóu yǒu xíng rén kuǎn jiù fēi。
衰柳谩馀陶令宅,荒苔空没子陵矶。shuāi liǔ mán yú táo lìng zhái,huāng tái kōng méi zi líng jī。
故园朋好凋零尽,暮雨寒云吊鹤飞。gù yuán péng hǎo diāo líng jǐn,mù yǔ hán yún diào hè fēi。

题求志山房卷

李昌祺

久忘轩盖身将老,高卧云林事总抛。jiǔ wàng xuān gài shēn jiāng lǎo,gāo wò yún lín shì zǒng pāo。
酒熟只知留客醉,家贫惟喜借书抄。jiǔ shú zhǐ zhī liú kè zuì,jiā pín wéi xǐ jiè shū chāo。
云迷高树猿窥果,叶坠空林鹤缉巢。yún mí gāo shù yuán kuī guǒ,yè zhuì kōng lín hè jī cháo。
试问白驹空谷里,几人黄发在衡茅。shì wèn bái jū kōng gǔ lǐ,jǐ rén huáng fā zài héng máo。

送刘佥事还浙兼寄陈御史

李昌祺

都门秋树叶纷纷,惆怅西风袂忍分。dōu mén qiū shù yè fēn fēn,chóu chàng xī fēng mèi rěn fēn。
头戴铁冠辞魏阙,手持玉斧过吴门。tóu dài tiě guān cí wèi quē,shǒu chí yù fǔ guò wú mén。
孤村远磬敲残月,极浦归帆没断云。gū cūn yuǎn qìng qiāo cán yuè,jí pǔ guī fān méi duàn yún。
为报霜台骢马使,南宫倦客久离群。wèi bào shuāng tái cōng mǎ shǐ,nán gōng juàn kè jiǔ lí qún。

送阳生之北京听选

李昌祺

白下相逢政早秋,异乡还喜暂淹留。bái xià xiāng féng zhèng zǎo qiū,yì xiāng hái xǐ zàn yān liú。
关河远道同为客,风雪残年独宦游。guān hé yuǎn dào tóng wèi kè,fēng xuě cán nián dú huàn yóu。
冒雨归鸿投极浦,经霜落叶在扁舟。mào yǔ guī hóng tóu jí pǔ,jīng shuāng luò yè zài biǎn zhōu。
尊前谩遣离情散,醉后翻成别泪流。zūn qián mán qiǎn lí qíng sàn,zuì hòu fān chéng bié lèi liú。

送钱秀才归文江

李昌祺

劳歌一曲黯离忧,酒尽人分不可留。láo gē yī qū àn lí yōu,jiǔ jǐn rén fēn bù kě liú。
独树斜阳回夕鸟,孤舟残雪溯寒流。dú shù xié yáng huí xī niǎo,gū zhōu cán xuě sù hán liú。
行临湍水潇泷险,家在圆塘别业幽。xíng lín tuān shuǐ xiāo lóng xiǎn,jiā zài yuán táng bié yè yōu。
欲折疏麻采衡杜,秋风零落满沧洲。yù zhé shū má cǎi héng dù,qiū fēng líng luò mǎn cāng zhōu。

送李生赴会试

李昌祺

明时自笑离群久,中岁仍伤送别频。míng shí zì xiào lí qún jiǔ,zhōng suì réng shāng sòng bié pín。
暮雪梅花残臈酒,东风杨柳上京人。mù xuě méi huā cán là jiǔ,dōng fēng yáng liǔ shàng jīng rén。
仲容年少青云早,杜牧才衰白发新。zhòng róng nián shǎo qīng yún zǎo,dù mù cái shuāi bái fā xīn。
西抹东涂成昨梦,天涯空忆杏园春。xī mǒ dōng tú chéng zuó mèng,tiān yá kōng yì xìng yuán chūn。

谪官后崇上人房话禅

李昌祺

下方无计避浮名,且向空门话道情。xià fāng wú jì bì fú míng,qiě xiàng kōng mén huà dào qíng。
久废琴书缘性懒,乍抛章绶觉身轻。jiǔ fèi qín shū yuán xìng lǎn,zhà pāo zhāng shòu jué shēn qīng。
山僧腊共双松古,野客心同片月清。shān sēng là gòng shuāng sōng gǔ,yě kè xīn tóng piàn yuè qīng。
亦欲断缘依法住,经函茗碗了馀生。yì yù duàn yuán yī fǎ zhù,jīng hán míng wǎn le yú shēng。

东溪钓隐

李昌祺

东溪不减浣溪名,竹径柴门事事清。dōng xī bù jiǎn huàn xī míng,zhú jìng chái mén shì shì qīng。
只与渔樵长混迹,自缘轩冕久忘情。zhǐ yǔ yú qiáo zhǎng hùn jì,zì yuán xuān miǎn jiǔ wàng qíng。
夕阳晒翅鸬鹚饱,秋水浮滩舴艋轻。xī yáng shài chì lú cí bǎo,qiū shuǐ fú tān zé měng qīng。
肯使身名入城府,沧浪日日濯尘缨。kěn shǐ shēn míng rù chéng fǔ,cāng làng rì rì zhuó chén yīng。

送太学王生省亲

李昌祺

送客行歌出凤台,离情乡思醉难裁。sòng kè xíng gē chū fèng tái,lí qíng xiāng sī zuì nán cái。
故园旧友三年别,晏岁长淮一棹回。gù yuán jiù yǒu sān nián bié,yàn suì zhǎng huái yī zhào huí。
鹭渚别来频入梦,鸥江归去且衔杯。lù zhǔ bié lái pín rù mèng,ōu jiāng guī qù qiě xián bēi。
囊空无物堪持赠,聊折寒香雪后梅。náng kōng wú wù kān chí zèng,liáo zhé hán xiāng xuě hòu méi。

东华春望次周编修韵

李昌祺

蒙蒙香雾散轻寒,翠瓦光凝渐欲干。méng méng xiāng wù sàn qīng hán,cuì wǎ guāng níng jiàn yù gàn。
乍暖莺声偏好听,初晴树色最宜看。zhà nuǎn yīng shēng piān hǎo tīng,chū qíng shù sè zuì yí kàn。
钟山云近浮双阙,金水波明照百官。zhōng shān yún jìn fú shuāng quē,jīn shuǐ bō míng zhào bǎi guān。
犹记粉闱通籍日,文华几度候鸣銮。yóu jì fěn wéi tōng jí rì,wén huá jǐ dù hòu míng luán。