古诗词

题张佥宪琦公馀行乐卷

李昌祺

河东壤土邻河南,太行峻拔仍尖巉。hé dōng rǎng tǔ lín hé nán,tài xíng jùn bá réng jiān chán。
雄藩富盛说全晋,放勋万古遗风覃。xióng fān fù shèng shuō quán jìn,fàng xūn wàn gǔ yí fēng tán。
枣榆连林晚卧犊,桑柘绕屋春供蚕。zǎo yú lián lín wǎn wò dú,sāng zhè rào wū chūn gōng cán。
素敦勤俭戒奢靡,□□□□邹与郯。sù dūn qín jiǎn jiè shē mí,zōu yǔ tán。
苗薅荑稗禾覆陇,塾列衿佩书盈函。miáo hāo tí bài hé fù lǒng,shú liè jīn pèi shū yíng hán。
乾坤秀淑罕钟物,产士磊落皆奇男。qián kūn xiù shū hǎn zhōng wù,chǎn shì lěi luò jiē qí nán。
张侯挺生古并郡,蚤擅才学青于蓝。zhāng hóu tǐng shēng gǔ bìng jùn,zǎo shàn cái xué qīng yú lán。
曩为御史跨骢马,名山到处曾游探。nǎng wèi yù shǐ kuà cōng mǎ,míng shān dào chù céng yóu tàn。
晴云出岫不作雨,湿翠飘空都是岚。qíng yún chū xiù bù zuò yǔ,shī cuì piāo kōng dōu shì lán。
前年秩满拜特命,持宪江右袪贪婪。qián nián zhì mǎn bài tè mìng,chí xiàn jiāng yòu qū tān lán。
田间鳏茕失愁叹,庐左桀黠增忧惭。tián jiān guān qióng shī chóu tàn,lú zuǒ jié xiá zēng yōu cán。
发奸擿伏振纲纪,明比皎月澄寒潭。fā jiān tī fú zhèn gāng jì,míng bǐ jiǎo yuè chéng hán tán。
公馀问俗闲出郭,屏退轩盖穿松楠。gōng yú wèn sú xián chū guō,píng tuì xuān gài chuān sōng nán。
携琴奚奴俊堪爱,髻绾两髽馀发毵。xié qín xī nú jùn kān ài,jì wǎn liǎng zhuā yú fā sān。
豺狼望见惊破胆,遁迹远去藏深岩。chái láng wàng jiàn jīng pò dǎn,dùn jì yuǎn qù cáng shēn yán。
喧啁鼓笛野翁社,杂乱语话村农谈。xuān zhāo gǔ dí yě wēng shè,zá luàn yǔ huà cūn nóng tán。
民情习俗总询遍,老鹤昂首迎归骖。mín qíng xí sú zǒng xún biàn,lǎo hè áng shǒu yíng guī cān。
柏庭稚子候门久,喜笑竞走牵衣衫。bǎi tíng zhì zi hòu mén jiǔ,xǐ xiào jìng zǒu qiān yī shān。
吾知侯心自有乐,惟许点也真非凡。wú zhī hóu xīn zì yǒu lè,wéi xǔ diǎn yě zhēn fēi fán。
咄哉画手岂解此,我亦愧吐辞喃喃。duō zāi huà shǒu qǐ jiě cǐ,wǒ yì kuì tǔ cí nán nán。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

题陈道士处静轩

李昌祺

结宇汴城闉,开门见市人。jié yǔ biàn chéng yīn,kāi mén jiàn shì rén。
轮蹄连旦暮,烟火杂军民。lún tí lián dàn mù,yān huǒ zá jūn mín。
向闹寻闲处,随缘寄幻身。xiàng nào xún xián chù,suí yuán jì huàn shēn。
凡心如未泯,林壑亦埃尘。fán xīn rú wèi mǐn,lín hè yì āi chén。

题陈道士处静轩

李昌祺

虚室原生白,寥寥一榻清。xū shì yuán shēng bái,liáo liáo yī tà qīng。
石坛云影度,金掌露光凝。shí tán yún yǐng dù,jīn zhǎng lù guāng níng。
叩齿宫神集,斋心道气澄。kòu chǐ gōng shén jí,zhāi xīn dào qì chéng。
三尸能斩却,铅汞自然成。sān shī néng zhǎn què,qiān gǒng zì rán chéng。

题陈道士处静轩

李昌祺

轩车从扰扰,窗户自幽幽。xuān chē cóng rǎo rǎo,chuāng hù zì yōu yōu。
药径人踪绝,苔阶鹤迹留。yào jìng rén zōng jué,tái jiē hè jì liú。
平生双短屐,浮世一虚舟。píng shēng shuāng duǎn jī,fú shì yī xū zhōu。
即此堪栖隐,何须物外游。jí cǐ kān qī yǐn,hé xū wù wài yóu。

郭外野寺

李昌祺

野寺远人烟,觚棱殿兀然。yě sì yuǎn rén yān,gū léng diàn wù rán。
瓦垆双足折,土偶半身全。wǎ lú shuāng zú zhé,tǔ ǒu bàn shēn quán。
鸟去阶留篆,蜗藏壁带涎。niǎo qù jiē liú zhuàn,wō cáng bì dài xián。
阎浮俱苦海,何处可安禅。yán fú jù kǔ hǎi,hé chù kě ān chán。

春草二首

李昌祺

苒苒复萋萋,征袍映欲迷。rǎn rǎn fù qī qī,zhēng páo yìng yù mí。
暖烟秦苑北,寒食杜陵西。nuǎn yān qín yuàn běi,hán shí dù líng xī。
绿嫩羞鹦羽,青柔衬马蹄。lǜ nèn xiū yīng yǔ,qīng róu chèn mǎ tí。
南园新雨过,畦菜晓争齐。nán yuán xīn yǔ guò,qí cài xiǎo zhēng qí。

春草二首

李昌祺

秀色远相连,柔香雨霁天。xiù sè yuǎn xiāng lián,róu xiāng yǔ jì tiān。
嫩兼蒲叶细,浓夺柳条鲜。nèn jiān pú yè xì,nóng duó liǔ tiáo xiān。
莫把征轮碾,留教醉客眠。mò bǎ zhēng lún niǎn,liú jiào zuì kè mián。
王孙行未返,芳意自年年。wáng sūn xíng wèi fǎn,fāng yì zì nián nián。

立春日作

李昌祺

残历惟馀晦,殊乡又遇春。cán lì wéi yú huì,shū xiāng yòu yù chūn。
壮怀灰共冷,衰鬓雪争新。zhuàng huái huī gòng lěng,shuāi bìn xuě zhēng xīn。
颇觉逢迎懒,徒思引退频。pǒ jué féng yíng lǎn,tú sī yǐn tuì pín。
自缘忘物我,何用辨玒珉。zì yuán wàng wù wǒ,hé yòng biàn hóng mín。

春祭陪祀东书堂赐茶退归作

李昌祺

香篆半成灰,斋宫赐坐回。xiāng zhuàn bàn chéng huī,zhāi gōng cì zuò huí。
苑花红未拆,阶草绿先催。yuàn huā hóng wèi chāi,jiē cǎo lǜ xiān cuī。
棋布星罗局,茶倾雪泛杯。qí bù xīng luó jú,chá qīng xuě fàn bēi。
非才叨岳牧,明祀几番陪。fēi cái dāo yuè mù,míng sì jǐ fān péi。

偶然作

李昌祺

谬忝藩维寄,空惭老病身。miù tiǎn fān wéi jì,kōng cán lǎo bìng shēn。
鬓髭愁里雪,花柳客边春。bìn zī chóu lǐ xuě,huā liǔ kè biān chūn。
直道乖流俗,馀生任化钧。zhí dào guāi liú sú,yú shēng rèn huà jūn。
时无邹孟氏,枉直向谁询。shí wú zōu mèng shì,wǎng zhí xiàng shuí xún。

闻舍弟昌复讣

李昌祺

闻讣心先折,开缄泪若倾。wén fù xīn xiān zhé,kāi jiān lèi ruò qīng。
异乡离别恨,同气死生情。yì xiāng lí bié hèn,tóng qì sǐ shēng qíng。
哽咽悲何已,呻吟痛曷平。gěng yàn bēi hé yǐ,shēn yín tòng hé píng。
九京知有憾,弱子尚孩婴。jiǔ jīng zhī yǒu hàn,ruò zi shàng hái yīng。

闻舍弟昌复讣

李昌祺

曾共过庭前,双亲独尔怜。céng gòng guò tíng qián,shuāng qīn dú ěr lián。
亢宗徒赍志,阅世竟悭年。kàng zōng tú jī zhì,yuè shì jìng qiān nián。
忍割今生爱,难期再世缘。rěn gē jīn shēng ài,nán qī zài shì yuán。
永怀诸弟妺,三已在重泉。yǒng huái zhū dì mò,sān yǐ zài zhòng quán。

闻舍弟昌复讣

李昌祺

五十年相聚,俄惊一梦馀。wǔ shí nián xiāng jù,é jīng yī mèng yú。
酸辛身后事,愁苦病中书。suān xīn shēn hòu shì,chóu kǔ bìng zhōng shū。
苔藓沙场骨,罗纨肉食躯。tái xiǎn shā chǎng gǔ,luó wán ròu shí qū。
何如终牖下,随分葬郊墟。hé rú zhōng yǒu xià,suí fēn zàng jiāo xū。

闻舍弟昌复讣

李昌祺

未病犹耽饮,方强遽解绅。wèi bìng yóu dān yǐn,fāng qiáng jù jiě shēn。
短修元有定,聚散本非真。duǎn xiū yuán yǒu dìng,jù sàn běn fēi zhēn。
藓碣标荒垄,桐棺掩幻身。xiǎn jié biāo huāng lǒng,tóng guān yǎn huàn shēn。
达人曾祼葬,那用更伤神。dá rén céng guàn zàng,nà yòng gèng shāng shén。

三月四日即景

李昌祺

忽忽春将暮,俄过三月三。hū hū chūn jiāng mù,é guò sān yuè sān。
草谁怜益母,花自媚宜男。cǎo shuí lián yì mǔ,huā zì mèi yí nán。
乍到寻巢燕,初眠上箔蚕。zhà dào xún cháo yàn,chū mián shàng bó cán。
新茶与新笋,乡味忆江南。xīn chá yǔ xīn sǔn,xiāng wèi yì jiāng nán。

合欢牡丹三首应教作

李昌祺

烂熳绚晴朝,容华若赛娇。làn màn xuàn qíng cháo,róng huá ruò sài jiāo。
瓣多愁露浥,干弱怯风摇。bàn duō chóu lù yì,gàn ruò qiè fēng yáo。
共讶晨妆淡,都缘宿酒消。gòng yà chén zhuāng dàn,dōu yuán sù jiǔ xiāo。
更期千岁寿,岁岁赏妖娆。gèng qī qiān suì shòu,suì suì shǎng yāo ráo。