古诗词

富溪八景富

李昌祺

灵师妙年慧且聪,秀眉绀顶冰雪容。líng shī miào nián huì qiě cōng,xiù méi gàn dǐng bīng xuě róng。
僰山滇水历几重,禀法京刹春又冬。bó shān diān shuǐ lì jǐ zhòng,bǐng fǎ jīng shā chūn yòu dōng。
有大开士幻觉公,出世弘振临济宗。yǒu dà kāi shì huàn jué gōng,chū shì hóng zhèn lín jì zōng。
千□楚楚皆象龙,钳锤恶辣加磨砻。qiān chǔ chǔ jiē xiàng lóng,qián chuí è là jiā mó lóng。
灵也上首才调丰,孤云野鹤少定踪。líng yě shàng shǒu cái diào fēng,gū yún yě hè shǎo dìng zōng。
游方翩然西复东,笠裁笋皮鞋织棕。yóu fāng piān rán xī fù dōng,lì cái sǔn pí xié zhī zōng。
石头路滑莓苔封,三衣湿透秋露浓。shí tóu lù huá méi tái fēng,sān yī shī tòu qiū lù nóng。
行住坐卧伊谁同,笑携明月邀清风。xíng zhù zuò wò yī shuí tóng,xiào xié míng yuè yāo qīng fēng。
宝坊到处多留踪,尊宿乍见惊罕逢。bǎo fāng dào chù duō liú zōng,zūn sù zhà jiàn jīng hǎn féng。
不发言句藏机锋,蓦地一喝双耳聋。bù fā yán jù cáng jī fēng,mò dì yī hē shuāng ěr lóng。
恍若刮翳开昏蒙,精进幢竖高崇崇。huǎng ruò guā yì kāi hūn méng,jīng jìn chuáng shù gāo chóng chóng。
声闻顿悟性地融,安稳自在超凡庸。shēng wén dùn wù xìng dì róng,ān wěn zì zài chāo fán yōng。
蒲团谩说禅定功,输尔根器僧中雄。pú tuán mán shuō chán dìng gōng,shū ěr gēn qì sēng zhōng xióng。
我惭白发成衰慵,颇似示疾维摩翁。wǒ cán bái fā chéng shuāi yōng,pǒ shì shì jí wéi mó wēng。
勤勤问讯劳过从,无座无饭文室空。qín qín wèn xùn láo guò cóng,wú zuò wú fàn wén shì kōng。
逡巡告别还旧峰,聊为说偈明深衷,天涯目送南飞鸿。qūn xún gào bié hái jiù fēng,liáo wèi shuō jì míng shēn zhōng,tiān yá mù sòng nán fēi hóng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

题道士黄宇中小景

李昌祺

天坛职箓本清高,戒行宁容失一毫。tiān tán zhí lù běn qīng gāo,jiè xíng níng róng shī yī háo。
为谢门前相过客,若还要学恐徒劳。wèi xiè mén qián xiāng guò kè,ruò hái yào xué kǒng tú láo。

题道士黄宇中小景

李昌祺

六根变幻苦萦缠,道长魔高自昔然。liù gēn biàn huàn kǔ yíng chán,dào zhǎng mó gāo zì xī rán。
倘使飞升容易得,世间谁不是神仙。tǎng shǐ fēi shēng róng yì dé,shì jiān shuí bù shì shén xiān。

题道士黄宇中小景

李昌祺

微雨行秋送嫩凉,蕊珠诵罢礼虚皇。wēi yǔ xíng qiū sòng nèn liáng,ruǐ zhū sòng bà lǐ xū huáng。
??一枕蒲团睡,便是长生不死乡。hōu hōu yī zhěn pú tuán shuì,biàn shì zhǎng shēng bù sǐ xiāng。

题道士黄宇中小景

李昌祺

多少全真去坐圜,原来与已不相关。duō shǎo quán zhēn qù zuò huán,yuán lái yǔ yǐ bù xiāng guān。
若非亲见张平叔,四百金丹也是闲。ruò fēi qīn jiàn zhāng píng shū,sì bǎi jīn dān yě shì xián。

广西公廨夜宿

李昌祺

白月纷纷照屋梁,羁怀无寐对清光。bái yuè fēn fēn zhào wū liáng,jī huái wú mèi duì qīng guāng。
浮云不掩团团影,只与离人照夜长。fú yún bù yǎn tuán tuán yǐng,zhǐ yǔ lí rén zhào yè zhǎng。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

潇洒茅堂水石边,青青草色满帘前。xiāo sǎ máo táng shuǐ shí biān,qīng qīng cǎo sè mǎn lián qián。
经旬不出缘何事,写就黄庭内景篇。jīng xún bù chū yuán hé shì,xiě jiù huáng tíng nèi jǐng piān。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

千峰万壑翠嵯峨,车马长年少见过。qiān fēng wàn hè cuì cuó é,chē mǎ zhǎng nián shǎo jiàn guò。
泉可濯兮田可稼,比侬盘谷不争多。quán kě zhuó xī tián kě jià,bǐ nóng pán gǔ bù zhēng duō。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

秦中本自好溪山,况在终南鄠杜间。qín zhōng běn zì hǎo xī shān,kuàng zài zhōng nán hù dù jiān。
占得林泉清胜处,投簪莫待老方还。zhàn dé lín quán qīng shèng chù,tóu zān mò dài lǎo fāng hái。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

楝花风过水平堤,两两林鸠屋上啼。liàn huā fēng guò shuǐ píng dī,liǎng liǎng lín jiū wū shàng tí。
因看青山门忘掩,浮云直到榻前栖。yīn kàn qīng shān mén wàng yǎn,fú yún zhí dào tà qián qī。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

白石苍苔一径通,轩窗凉逗煮茶风。bái shí cāng tái yī jìng tōng,xuān chuāng liáng dòu zhǔ chá fēng。
时时吹落林花片,满地深红间浅红。shí shí chuī luò lín huā piàn,mǎn dì shēn hóng jiān qiǎn hóng。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

隔坞炊烟半有无,东邻西舍往还疏。gé wù chuī yān bàn yǒu wú,dōng lín xī shě wǎng hái shū。
苍苍茂树娟娟竹,何处人家似此图。cāng cāng mào shù juān juān zhú,hé chù rén jiā shì cǐ tú。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

山深地僻夏如秋,门巷萧条竹树幽。shān shēn dì pì xià rú qiū,mén xiàng xiāo tiáo zhú shù yōu。
步过溪南看晚景,牧童吹笛倒骑牛。bù guò xī nán kàn wǎn jǐng,mù tóng chuī dí dào qí niú。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

荷绕清溪柳绕庄,时时濯足向沧浪。hé rào qīng xī liǔ rào zhuāng,shí shí zhuó zú xiàng cāng làng。
不知水鸟缘何事,飞去飞来自底忙。bù zhī shuǐ niǎo yuán hé shì,fēi qù fēi lái zì dǐ máng。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

树树榴花烂漫开,阶前鹤迹印苍苔。shù shù liú huā làn màn kāi,jiē qián hè jì yìn cāng tái。
衔泥燕子归飞急,风送前山骤雨来。xián ní yàn zi guī fēi jí,fēng sòng qián shān zhòu yǔ lái。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

云屏四面翠周遭,松桂阴浓野竹高。yún píng sì miàn cuì zhōu zāo,sōng guì yīn nóng yě zhú gāo。
比似武陵应更好,溪边只欠几株桃。bǐ shì wǔ líng yīng gèng hǎo,xī biān zhǐ qiàn jǐ zhū táo。