古诗词

富溪八景富

李昌祺

灵师妙年慧且聪,秀眉绀顶冰雪容。líng shī miào nián huì qiě cōng,xiù méi gàn dǐng bīng xuě róng。
僰山滇水历几重,禀法京刹春又冬。bó shān diān shuǐ lì jǐ zhòng,bǐng fǎ jīng shā chūn yòu dōng。
有大开士幻觉公,出世弘振临济宗。yǒu dà kāi shì huàn jué gōng,chū shì hóng zhèn lín jì zōng。
千□楚楚皆象龙,钳锤恶辣加磨砻。qiān chǔ chǔ jiē xiàng lóng,qián chuí è là jiā mó lóng。
灵也上首才调丰,孤云野鹤少定踪。líng yě shàng shǒu cái diào fēng,gū yún yě hè shǎo dìng zōng。
游方翩然西复东,笠裁笋皮鞋织棕。yóu fāng piān rán xī fù dōng,lì cái sǔn pí xié zhī zōng。
石头路滑莓苔封,三衣湿透秋露浓。shí tóu lù huá méi tái fēng,sān yī shī tòu qiū lù nóng。
行住坐卧伊谁同,笑携明月邀清风。xíng zhù zuò wò yī shuí tóng,xiào xié míng yuè yāo qīng fēng。
宝坊到处多留踪,尊宿乍见惊罕逢。bǎo fāng dào chù duō liú zōng,zūn sù zhà jiàn jīng hǎn féng。
不发言句藏机锋,蓦地一喝双耳聋。bù fā yán jù cáng jī fēng,mò dì yī hē shuāng ěr lóng。
恍若刮翳开昏蒙,精进幢竖高崇崇。huǎng ruò guā yì kāi hūn méng,jīng jìn chuáng shù gāo chóng chóng。
声闻顿悟性地融,安稳自在超凡庸。shēng wén dùn wù xìng dì róng,ān wěn zì zài chāo fán yōng。
蒲团谩说禅定功,输尔根器僧中雄。pú tuán mán shuō chán dìng gōng,shū ěr gēn qì sēng zhōng xióng。
我惭白发成衰慵,颇似示疾维摩翁。wǒ cán bái fā chéng shuāi yōng,pǒ shì shì jí wéi mó wēng。
勤勤问讯劳过从,无座无饭文室空。qín qín wèn xùn láo guò cóng,wú zuò wú fàn wén shì kōng。
逡巡告别还旧峰,聊为说偈明深衷,天涯目送南飞鸿。qūn xún gào bié hái jiù fēng,liáo wèi shuō jì míng shēn zhōng,tiān yá mù sòng nán fēi hóng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

题兰

李昌祺

阴崖石髓养根芽,半吐全开总是花。yīn yá shí suǐ yǎng gēn yá,bàn tǔ quán kāi zǒng shì huā。
谩有国香谁见采,美人迢递在天涯。mán yǒu guó xiāng shuí jiàn cǎi,měi rén tiáo dì zài tiān yá。

题兰

李昌祺

沅湘三月雨嘈嘈,长得新苗尺许高。yuán xiāng sān yuè yǔ cáo cáo,zhǎng dé xīn miáo chǐ xǔ gāo。
惟有江潭憔悴叟,行吟收拾入离骚。wéi yǒu jiāng tán qiáo cuì sǒu,xíng yín shōu shí rù lí sāo。

题兰

李昌祺

懒共江篱杜若荣,聊依藓石寄幽情。lǎn gòng jiāng lí dù ruò róng,liáo yī xiǎn shí jì yōu qíng。
试观种在阶庭者,未必天然似此清。shì guān zhǒng zài jiē tíng zhě,wèi bì tiān rán shì cǐ qīng。

题兰

李昌祺

寂寞孤丛棘石边,自荣自悴自清妍。jì mò gū cóng jí shí biān,zì róng zì cuì zì qīng yán。
空山零落知多少,垂老看图一慨然。kōng shān líng luò zhī duō shǎo,chuí lǎo kàn tú yī kǎi rán。

题兰

李昌祺

湘女祠前半夕晖,采芳纫佩志空违。xiāng nǚ cí qián bàn xī huī,cǎi fāng rèn pèi zhì kōng wéi。
年年绿遍东风里,肠断王孙去不归。nián nián lǜ biàn dōng fēng lǐ,cháng duàn wáng sūn qù bù guī。

别周布政

李昌祺

两岁勤劳晓夕同,忍将别泪洒东风。liǎng suì qín láo xiǎo xī tóng,rěn jiāng bié lèi sǎ dōng fēng。
伏波门外还珠洞,载酒登临尽属公。fú bō mén wài hái zhū dòng,zài jiǔ dēng lín jǐn shǔ gōng。

题牡丹

李昌祺

清平新调缓声歌,醉眼懵腾看锦窠。qīng píng xīn diào huǎn shēng gē,zuì yǎn měng téng kàn jǐn kē。
今日江南林下见,满头白发泪流多。jīn rì jiāng nán lín xià jiàn,mǎn tóu bái fā lèi liú duō。

题牡丹

李昌祺

海霞红吐散天香,艳态娇恣压众芳。hǎi xiá hóng tǔ sàn tiān xiāng,yàn tài jiāo zì yā zhòng fāng。
岁岁殷勤分百朵,东风回首断人肠。suì suì yīn qín fēn bǎi duǒ,dōng fēng huí shǒu duàn rén cháng。

题牡丹

李昌祺

玉盘盂带露华轻,别是风流一样清。yù pán yú dài lù huá qīng,bié shì fēng liú yī yàng qīng。
可惜种花人已去,观图惆怅不胜情。kě xī zhǒng huā rén yǐ qù,guān tú chóu chàng bù shèng qíng。

题牡丹

李昌祺

平生同有爱花心,每到开时辄共吟。píng shēng tóng yǒu ài huā xīn,měi dào kāi shí zhé gòng yín。
垂老凄凉空见画,人间何处觅知音。chuí lǎo qī liáng kōng jiàn huà,rén jiān hé chù mì zhī yīn。

献陵挽歌

李昌祺

临朝甫及半年馀,惠化仁恩遍九区。lín cháo fǔ jí bàn nián yú,huì huà rén ēn biàn jiǔ qū。
銮辂仙游惊太早,普天臣妾痛何如。luán lù xiān yóu jīng tài zǎo,pǔ tiān chén qiè tòng hé rú。

献陵挽歌

李昌祺

宵衣才见坐明堂,忽报承云返帝乡。xiāo yī cái jiàn zuò míng táng,hū bào chéng yún fǎn dì xiāng。
父老白头相对泣,馀生垂死待成康。fù lǎo bái tóu xiāng duì qì,yú shēng chuí sǐ dài chéng kāng。

献陵挽歌

李昌祺

四海讴歌仰戴深,惊闻厌代尽沾襟。sì hǎi ōu gē yǎng dài shēn,jīng wén yàn dài jǐn zhān jīn。
惟馀蜂蚁偏愁苦,无路攀髯痛不禁。wéi yú fēng yǐ piān chóu kǔ,wú lù pān rán tòng bù jìn。

献陵挽歌

李昌祺

万姓空衔丧考哀,宫车不见六龙回。wàn xìng kōng xián sàng kǎo āi,gōng chē bù jiàn liù lóng huí。
金河河水都成血,尽是臣民泪洒来。jīn hé hé shuǐ dōu chéng xuè,jǐn shì chén mín lèi sǎ lái。

献陵挽歌

李昌祺

去国多年别九重,草茅名姓简宸衷。qù guó duō nián bié jiǔ zhòng,cǎo máo míng xìng jiǎn chén zhōng。
此生何处瞻天表,惟有清宵梦寐中。cǐ shēng hé chù zhān tiān biǎo,wéi yǒu qīng xiāo mèng mèi zhōng。