古诗词

陌上桑

李昌祺

曈昽晓日艳阳天,此时秦家蚕正眠。tóng lóng xiǎo rì yàn yáng tiān,cǐ shí qín jiā cán zhèng mián。
春深桑叶嫩芊绵,罗敷采摘出城边。chūn shēn sāng yè nèn qiān mián,luó fū cǎi zhāi chū chéng biān。
东条西条相紏缠,满目淑景丽且妍。dōng tiáo xī tiáo xiāng tǒu chán,mǎn mù shū jǐng lì qiě yán。
繁红芳紫万仍千,辉煌宫锦绚晴川。fán hóng fāng zǐ wàn réng qiān,huī huáng gōng jǐn xuàn qíng chuān。
照见罗敷貌婵娟,鬓云倭堕鸦色玄。zhào jiàn luó fū mào chán juān,bìn yún wō duò yā sè xuán。
步摇斜插钗凤偏,素姿何曾屑丹铅。bù yáo xié chā chāi fèng piān,sù zī hé céng xiè dān qiān。
香龈皓齿疑贝编,眉横青山黛绿填。xiāng kěn hào chǐ yí bèi biān,méi héng qīng shān dài lǜ tián。
杏脸细腻霞晕鲜,项如蝤蛴搓玉圆。xìng liǎn xì nì xiá yūn xiān,xiàng rú qiú qí cuō yù yuán。
额角斜贴翠花钿,宝珰耀耳玛瑙悬。é jiǎo xié tiē cuì huā diàn,bǎo dāng yào ěr mǎ nǎo xuán。
裙拖秋水笼步莲,月钩窄小进难前。qún tuō qiū shuǐ lóng bù lián,yuè gōu zhǎi xiǎo jìn nán qián。
盘囊锦带缀珠璇,同心绾结一双联。pán náng jǐn dài zhuì zhū xuán,tóng xīn wǎn jié yī shuāng lián。
暖风披拂飘兰荃,从傍过者惊复怜。nuǎn fēng pī fú piāo lán quán,cóng bàng guò zhě jīng fù lián。
尽道罗敷是神仙,使君骏马来翩翩。jǐn dào luó fū shì shén xiān,shǐ jūn jùn mǎ lái piān piān。
下马揖赠黄金钱,欲同携手共周旋。xià mǎ yī zèng huáng jīn qián,yù tóng xié shǒu gòng zhōu xuán。
罗敷低头久默然,逡巡微听细声传。luó fū dī tóu jiǔ mò rán,qūn xún wēi tīng xì shēng chuán。
自陈未笄窥简篇,颇知礼训守贞坚。zì chén wèi jī kuī jiǎn piān,pǒ zhī lǐ xùn shǒu zhēn jiān。
闺房节操雪霜蠲,莹比明蟾照清渊。guī fáng jié cāo xuě shuāng juān,yíng bǐ míng chán zhào qīng yuān。
夫君豪侠称英贤,才兼文武寔两全。fū jūn háo xiá chēng yīng xián,cái jiān wén wǔ shí liǎng quán。
骅骝丝辔象牙鞭,麒麟锁甲剑龙泉。huá liú sī pèi xiàng yá biān,qí lín suǒ jiǎ jiàn lóng quán。
扬麾分符领兵权,雕戈画戟拥旌旃。yáng huī fēn fú lǐng bīng quán,diāo gē huà jǐ yōng jīng zhān。
流苏复帐驼绒毡,博山乱喷沈水烟。liú sū fù zhàng tuó róng zhān,bó shān luàn pēn shěn shuǐ yān。
侍儿浓妆森后先,霞绡长裾舞褊褼。shì ér nóng zhuāng sēn hòu xiān,xiá xiāo zhǎng jū wǔ biǎn xiān。
左回右转何轻便,舞罢巧按鹍鸡弦。zuǒ huí yòu zhuǎn hé qīng biàn,wǔ bà qiǎo àn kūn jī xián。
烹羔刺豹开琼筵,蒲萄名酒满觥船。pēng gāo cì bào kāi qióng yán,pú táo míng jiǔ mǎn gōng chuán。
犀箸不下饫腥膻,夫君欢娱无与肩。xī zhù bù xià yù xīng shān,fū jūn huān yú wú yǔ jiān。
罗敷嘉言皆陈宣,陈竟敛衽携筐还。luó fū jiā yán jiē chén xuān,chén jìng liǎn rèn xié kuāng hái。
人生妃匹本定缘,使君有妻谅盛年。rén shēng fēi pǐ běn dìng yuán,shǐ jūn yǒu qī liàng shèng nián。
丁宁疾驱归去遄,结发义重勿弃捐。dīng níng jí qū guī qù chuán,jié fā yì zhòng wù qì juān。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

送艾秀才还文江三首

李昌祺

疏疏芦苇野鸥飞,远水茫茫一掉归。shū shū lú wěi yě ōu fēi,yuǎn shuǐ máng máng yī diào guī。
雨过山田收早稻,凉生客舍感秋衣。yǔ guò shān tián shōu zǎo dào,liáng shēng kè shě gǎn qiū yī。
江村露冷蛩声急,楚泽天清雁影微。jiāng cūn lù lěng qióng shēng jí,chǔ zé tiān qīng yàn yǐng wēi。
白发难兄如见问,为言空忆故山薇。bái fā nán xiōng rú jiàn wèn,wèi yán kōng yì gù shān wēi。

送艾秀才还文江三首

李昌祺

白门凉露滴官槐,一叶扁舟候晓开。bái mén liáng lù dī guān huái,yī yè biǎn zhōu hòu xiǎo kāi。
家住秋山松桂老,门临春水鹭鸥来。jiā zhù qiū shān sōng guì lǎo,mén lín chūn shuǐ lù ōu lái。
夕阳萧寺疏钟断,晚月沧江旅棹回。xī yáng xiāo sì shū zhōng duàn,wǎn yuè cāng jiāng lǚ zhào huí。
到日高堂调膳罢,平安先寄凤凰台。dào rì gāo táng diào shàn bà,píng ān xiān jì fèng huáng tái。

元夕观灯次前人韵

李昌祺

解冻风轻暖尚微,天街夜色散清辉。jiě dòng fēng qīng nuǎn shàng wēi,tiān jiē yè sè sàn qīng huī。
香飘绮席回歌袖,烛射珠帘晃妓衣。xiāng piāo qǐ xí huí gē xiù,zhú shè zhū lián huǎng jì yī。
星斗渐随华月落,笙歌缓送醉人归。xīng dòu jiàn suí huá yuè luò,shēng gē huǎn sòng zuì rén guī。
仙郎自笑才情减,谩忆传柑出粉闱。xiān láng zì xiào cái qíng jiǎn,mán yì chuán gān chū fěn wéi。

送周编修考满赴北二首

李昌祺

劳歌一曲黯离情,乡梦中霄恋去程。láo gē yī qū àn lí qíng,xiāng mèng zhōng xiāo liàn qù chéng。
北阙故交成久别,南官倦客已除名。běi quē gù jiāo chéng jiǔ bié,nán guān juàn kè yǐ chú míng。
山城奏角人初寝,野岸维舟月乍生。shān chéng zòu jiǎo rén chū qǐn,yě àn wéi zhōu yuè zhà shēng。
良会几时如可卜,早凭归雁寄新声。liáng huì jǐ shí rú kě bo,zǎo píng guī yàn jì xīn shēng。

送周编修考满赴北二首

李昌祺

垂杨夹道昼阴长,五两南风送去航。chuí yáng jiā dào zhòu yīn zhǎng,wǔ liǎng nán fēng sòng qù háng。
政羡诸公当要路,独怜十口在他乡。zhèng xiàn zhū gōng dāng yào lù,dú lián shí kǒu zài tā xiāng。
风生平野春苗绿,雨歇高林夏果黄。fēng shēng píng yě chūn miáo lǜ,yǔ xiē gāo lín xià guǒ huáng。
行在倘逢知已问,别来潘鬓易沧浪。xíng zài tǎng féng zhī yǐ wèn,bié lái pān bìn yì cāng làng。

陈处士挽诗

李昌祺

一枕翛然静解神,莺花零落草堂春。yī zhěn xiāo rán jìng jiě shén,yīng huā líng luò cǎo táng chūn。
山中结社无遗老,地下埋铭有故人。shān zhōng jié shè wú yí lǎo,dì xià mái míng yǒu gù rén。
不向尘埃留半迹,独从丘壑寄闲身。bù xiàng chén āi liú bàn jì,dú cóng qiū hè jì xián shēn。
蟏蛸在户悬空榻,徐孺重来泪满襟。xiāo shāo zài hù xuán kōng tà,xú rú zhòng lái lèi mǎn jīn。

大祀雪霁之作次周编修韵二首

李昌祺

羽林千骑拥旌旄,六出飞花点绣袍。yǔ lín qiān qí yōng jīng máo,liù chū fēi huā diǎn xiù páo。
玄武旗翻香雾暖,苍龙阙倚卿云高。xuán wǔ qí fān xiāng wù nuǎn,cāng lóng quē yǐ qīng yún gāo。
蓬莱御气浮春树,泰畤祠光绚露桃。péng lái yù qì fú chūn shù,tài zhì cí guāng xuàn lù táo。
天陛两曾分祼献,独惭无颂拟王褒。tiān bì liǎng céng fēn guàn xiàn,dú cán wú sòng nǐ wáng bāo。

大祀雪霁之作次周编修韵二首

李昌祺

月冷瑶阶烛影微,炉烟遥傍侍臣衣。yuè lěng yáo jiē zhú yǐng wēi,lú yān yáo bàng shì chén yī。
钟山政对斋宫近,瑞雪先迎御辇飞。zhōng shān zhèng duì zhāi gōng jìn,ruì xuě xiān yíng yù niǎn fēi。
环佩声来天步近,衣冠身到泰坛稀。huán pèi shēng lái tiān bù jìn,yī guān shēn dào tài tán xī。
何人屡得陪宣室,贾谊承恩在禁闱。hé rén lǚ dé péi xuān shì,jiǎ yì chéng ēn zài jìn wéi。

送人还安城

李昌祺

客里那堪送客归,临分相对各依依。kè lǐ nà kān sòng kè guī,lín fēn xiāng duì gè yī yī。
离亭酒尽人皆醉,故国书遥雁亦稀。lí tíng jiǔ jǐn rén jiē zuì,gù guó shū yáo yàn yì xī。
斜日驿楼秋树暗,孤村僧舍暝钟微。xié rì yì lóu qiū shù àn,gū cūn sēng shě míng zhōng wēi。
武功秀色青如染,只好闲看静掩扉。wǔ gōng xiù sè qīng rú rǎn,zhǐ hǎo xián kàn jìng yǎn fēi。

送萧知县复任临淮

李昌祺

石城腊尽觉寒微,百里重临愿不违。shí chéng là jǐn jué hán wēi,bǎi lǐ zhòng lín yuàn bù wéi。
潮落断冰随水去,林疏败叶著霜飞。cháo luò duàn bīng suí shuǐ qù,lín shū bài yè zhù shuāng fēi。
长江白浪帆来远,细雨黄芦雁下稀。zhǎng jiāng bái làng fān lái yuǎn,xì yǔ huáng lú yàn xià xī。
相见未几还又别,离情乡思两依依。xiāng jiàn wèi jǐ hái yòu bié,lí qíng xiāng sī liǎng yī yī。

复职再至南官旧署

李昌祺

三年流落别南宫,旧事新来总不同。sān nián liú luò bié nán gōng,jiù shì xīn lái zǒng bù tóng。
清世未容辞组绶,病身宁想到方蓬。qīng shì wèi róng cí zǔ shòu,bìng shēn níng xiǎng dào fāng péng。
趋朝又注金门籍,待漏初闻紫禁钟。qū cháo yòu zhù jīn mén jí,dài lòu chū wén zǐ jìn zhōng。
自幸为郎叨载笔,却怜执戟汉扬雄。zì xìng wèi láng dāo zài bǐ,què lián zhí jǐ hàn yáng xióng。

送人还文江二首

李昌祺

客中寥落畏秋来,况是逢秋送客回。kè zhōng liáo luò wèi qiū lái,kuàng shì féng qiū sòng kè huí。
家在乡园惟梦到,身兼贫病复年催。jiā zài xiāng yuán wéi mèng dào,shēn jiān pín bìng fù nián cuī。
衣沾残雨冲寒去,鸟背孤帆带暝开。yī zhān cán yǔ chōng hán qù,niǎo bèi gū fān dài míng kāi。
良会几时仍话别,临岐分手重徘徊。liáng huì jǐ shí réng huà bié,lín qí fēn shǒu zhòng pái huái。

送人还文江二首

李昌祺

帝城相见总相怜,忘却飘蓬谪宦边。dì chéng xiāng jiàn zǒng xiāng lián,wàng què piāo péng zhé huàn biān。
官舍萧条秋雨里,乡音历落夜灯前。guān shě xiāo tiáo qiū yǔ lǐ,xiāng yīn lì luò yè dēng qián。
数株衰柳门常掩,几杵残钟客未眠。shù zhū shuāi liǔ mén cháng yǎn,jǐ chǔ cán zhōng kè wèi mián。
惟有多情天上月,清光迟尔到家圆。wéi yǒu duō qíng tiān shàng yuè,qīng guāng chí ěr dào jiā yuán。

舍弟客钱塘索家书写此示之

李昌祺

故园书信久荒凉,愁对西风见雁行。gù yuán shū xìn jiǔ huāng liáng,chóu duì xī fēng jiàn yàn xíng。
身在京华依魏阙,梦随潮信到钱塘。shēn zài jīng huá yī wèi quē,mèng suí cháo xìn dào qián táng。
乍添老态经忧患,渐入中年易感伤。zhà tiān lǎo tài jīng yōu huàn,jiàn rù zhōng nián yì gǎn shāng。
闲看白云惆怅久,不知清泪已沾裳。xián kàn bái yún chóu chàng jiǔ,bù zhī qīng lèi yǐ zhān shang。

郭处士挽诗

李昌祺

嗟君久隐白云间,地下修文竟不还。jiē jūn jiǔ yǐn bái yún jiān,dì xià xiū wén jìng bù hái。
谩有琴书闲别墅,独留坟墓在荒山。mán yǒu qín shū xián bié shù,dú liú fén mù zài huāng shān。
春风自种陶庄柳,暮雨谁纫楚苑兰。chūn fēng zì zhǒng táo zhuāng liǔ,mù yǔ shuí rèn chǔ yuàn lán。
忍向江乡询故旧,百年遗老半凋残。rěn xiàng jiāng xiāng xún gù jiù,bǎi nián yí lǎo bàn diāo cán。