古诗词

临江仙·戏留友人

刘诜

何必渡江如去岁,载花买酒山中。hé bì dù jiāng rú qù suì,zài huā mǎi jiǔ shān zhōng。
赤城风月笑相逢。chì chéng fēng yuè xiào xiāng féng。
城中差更乐,佳客饮千钟。chéng zhōng chà gèng lè,jiā kè yǐn qiān zhōng。
菊水粼粼生翠雾,蓉帘半卷西风。jú shuǐ lín lín shēng cuì wù,róng lián bàn juǎn xī fēng。
分明不与画图同。fēn míng bù yǔ huà tú tóng。
不妨歌此曲,君自是司空。bù fáng gē cǐ qū,jūn zì shì sī kōng。

刘诜

元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。 刘诜的作品>>

猜您喜欢

重游青原回涂过清都台和坡韵

刘诜

门外江流万里东,青山曾识老仙翁。mén wài jiāng liú wàn lǐ dōng,qīng shān céng shí lǎo xiān wēng。
百年客鬓东风里,两岸人家落日中。bǎi nián kè bìn dōng fēng lǐ,liǎng àn rén jiā luò rì zhōng。
蜡屐平生须几到,桃花前度有谁同?là jī píng shēng xū jǐ dào,táo huā qián dù yǒu shuí tóng?
文章随意成千古,草树荒荒老屋空。wén zhāng suí yì chéng qiān gǔ,cǎo shù huāng huāng lǎo wū kōng。

寒食和友人

刘诜

二月微暄试白团,得晴一笑未应难。èr yuè wēi xuān shì bái tuán,dé qíng yī xiào wèi yīng nán。
故人不至花频落,好句初成酒半酣。gù rén bù zhì huā pín luò,hǎo jù chū chéng jiǔ bàn hān。
郭外渔樵无世念,墓门翁仲看人欢。guō wài yú qiáo wú shì niàn,mù mén wēng zhòng kàn rén huān。
夜归坐听潇潇雨,自剪西堂寸烛残。yè guī zuò tīng xiāo xiāo yǔ,zì jiǎn xī táng cùn zhú cán。

江上清明和友人

刘诜

北郭山花开赤鹃,东津榆荚作青钱。běi guō shān huā kāi chì juān,dōng jīn yú jiá zuò qīng qián。
大江万里云连野,元气千春树接天。dà jiāng wàn lǐ yún lián yě,yuán qì qiān chūn shù jiē tiān。
豪杰尽随流水去,文章未许俗人怜。háo jié jǐn suí liú shuǐ qù,wén zhāng wèi xǔ sú rén lián。
感时惜别俱常事,莫放清愁到酒边。gǎn shí xī bié jù cháng shì,mò fàng qīng chóu dào jiǔ biān。

暇日至吾庐亭

刘诜

小池浅浅落红堆,犹有荼蘼可酒杯。xiǎo chí qiǎn qiǎn luò hóng duī,yóu yǒu tú mí kě jiǔ bēi。
种树十年堪共待,扣门一笑胜频来。zhǒng shù shí nián kān gòng dài,kòu mén yī xiào shèng pín lái。
楸枰坐久沾危露,纨扇晴嬉堕脆梅。qiū píng zuò jiǔ zhān wēi lù,wán shàn qíng xī duò cuì méi。
为报诗人笺注苦,暖风天棘蔽阶苔。wèi bào shī rén jiān zhù kǔ,nuǎn fēng tiān jí bì jiē tái。

九日同萧焕有兄弟萧安国陈诚伯彭天玉华明胡履平涂率修兄弟泛舟观桥吉塘饮酒桥庵顺流而下登西台寺城冈山复饮山亭观先朝所赐庙神刘诰封及砚泛月而归和焕有韵

刘诜

斜日千峰生缬斑,凭高饮酒未知还。xié rì qiān fēng shēng xié bān,píng gāo yǐn jiǔ wèi zhī hái。
百年寒暑朱颜变,万古兴亡白鸟闲。bǎi nián hán shǔ zhū yán biàn,wàn gǔ xīng wáng bái niǎo xián。
野叟岂知酬令节,高人从昔爱名山。yě sǒu qǐ zhī chóu lìng jié,gāo rén cóng xī ài míng shān。
回舟月色寒如水,共指城楼杳霭间。huí zhōu yuè sè hán rú shuǐ,gòng zhǐ chéng lóu yǎo ǎi jiān。

和涂率修

刘诜

出郭意行何所归,史家园里得新诗。chū guō yì xíng hé suǒ guī,shǐ jiā yuán lǐ dé xīn shī。
野香一径客稀到,秋兴满山僧不知。yě xiāng yī jìng kè xī dào,qiū xīng mǎn shān sēng bù zhī。
老爱故人鸿得侣,愁欺短发叶辞枝。lǎo ài gù rén hóng dé lǚ,chóu qī duǎn fā yè cí zhī。
他年尚有经行约,莫忘西山见月时。tā nián shàng yǒu jīng xíng yuē,mò wàng xī shān jiàn yuè shí。

故居南山感兴

刘诜

凉风薄日满天地,团作人间一片愁。liáng fēng báo rì mǎn tiān dì,tuán zuò rén jiān yī piàn chóu。
衰柳马嘶山驿晚,冷菰雁落野田秋。shuāi liǔ mǎ sī shān yì wǎn,lěng gū yàn luò yě tián qiū。
吕安潦倒黄公酒,杜甫萧条白帝州。lǚ ān lǎo dào huáng gōng jiǔ,dù fǔ xiāo tiáo bái dì zhōu。
欲说旧家无故老,杖藜默数昔经游。yù shuō jiù jiā wú gù lǎo,zhàng lí mò shù xī jīng yóu。

乙亥留故乡自寿

刘诜

七十古稀今已迫,回头一一记儿时。qī shí gǔ xī jīn yǐ pò,huí tóu yī yī jì ér shí。
三生我岂后商隐,四海今无半子期。sān shēng wǒ qǐ hòu shāng yǐn,sì hǎi jīn wú bàn zi qī。
盏斝有情聊畅适,文章无用祇娱嬉。zhǎn jiǎ yǒu qíng liáo chàng shì,wén zhāng wú yòng qí yú xī。
旁人莫比耆英辈,但好商山学采芝。páng rén mò bǐ qí yīng bèi,dàn hǎo shāng shān xué cǎi zhī。

旧尝梦崔嵬若仙境者楼观肃然香气袭人得二句云天悬桂树三千界人在梅花万斛间竟莫省何故偶闲坐忆此因谩以梦中所见足成之

刘诜

珠帘坐卷烛花残,殿上昭仪拥翠鬟。zhū lián zuò juǎn zhú huā cán,diàn shàng zhāo yí yōng cuì huán。
红日牙旗明晓仗,青烟雉扇立仙班。hóng rì yá qí míng xiǎo zhàng,qīng yān zhì shàn lì xiān bān。
天悬桂树三千界,人在梅花万斛间。tiān xuán guì shù sān qiān jiè,rén zài méi huā wàn hú jiān。
始信蓬莱司下土,坐翻前史烛忠奸。shǐ xìn péng lái sī xià tǔ,zuò fān qián shǐ zhú zhōng jiān。

和高方大初度日登中华

刘诜

到祠七十二云扉,俯视齐州一粟微。dào cí qī shí èr yún fēi,fǔ shì qí zhōu yī sù wēi。
万树挟风涛汹涌,千峰倚汉石嵚崎。wàn shù xié fēng tāo xiōng yǒng,qiān fēng yǐ hàn shí qīn qí。
银河垂屋天如近,瑶斗当坛夜有辉。yín hé chuí wū tiān rú jìn,yáo dòu dāng tán yè yǒu huī。
欲与浮丘谈旧事,琼楼高处未能归。yù yǔ fú qiū tán jiù shì,qióng lóu gāo chù wèi néng guī。

送龚如逸赴南康学正

刘诜

秋风千里送飞帆,又戴儒冠俎豆间。qiū fēng qiān lǐ sòng fēi fān,yòu dài rú guān zǔ dòu jiān。
美教古来无鹿洞,清游天下少庐山。měi jiào gǔ lái wú lù dòng,qīng yóu tiān xià shǎo lú shān。
弄乌彩服三年别,骑马青衫一日还。nòng wū cǎi fú sān nián bié,qí mǎ qīng shān yī rì hái。
渤海家声元有旧,衢云努力更追攀。bó hǎi jiā shēng yuán yǒu jiù,qú yún nǔ lì gèng zhuī pān。

和许山立见寿

刘诜

两袖秋风酒一中,浩歌无复问穷通。liǎng xiù qiū fēng jiǔ yī zhōng,hào gē wú fù wèn qióng tōng。
极知白发形如木,谩忆青年气搏丛。jí zhī bái fā xíng rú mù,mán yì qīng nián qì bó cóng。
随意文章逃俗谤,可人谈笑有君同。suí yì wén zhāng táo sú bàng,kě rén tán xiào yǒu jūn tóng。
平生最是钟情处,明月娟娟水馆东。píng shēng zuì shì zhōng qíng chù,míng yuè juān juān shuǐ guǎn dōng。

九日萧孚有约诸贤登高遂访青龙寺午至桂溪桥饮于小庵晚登庵后山藉草松下浩歌痛饮举酒酹野坟又呼樵童为山歌行者属目赋诗

刘诜

朝寻古寺石啮屦,暮上崇丘风掠冠。cháo xún gǔ sì shí niè jù,mù shàng chóng qiū fēng lüè guān。
狂饮眼看红日尽,高歌声入碧云寒。kuáng yǐn yǎn kàn hóng rì jǐn,gāo gē shēng rù bì yún hán。
乱峰犹作太古色,野墓不知游客欢。luàn fēng yóu zuò tài gǔ sè,yě mù bù zhī yóu kè huān。
何必龙山为故事,赋诗留与后人看。hé bì lóng shān wèi gù shì,fù shī liú yǔ hòu rén kàn。

彭叔和和余九日诗次韵

刘诜

共醉黄垆无吕安,重阳谁与正纱冠。gòng zuì huáng lú wú lǚ ān,zhòng yáng shuí yǔ zhèng shā guān。
百年风雨鸣蛩晚,万里江山老雁寒。bǎi nián fēng yǔ míng qióng wǎn,wàn lǐ jiāng shān lǎo yàn hán。
陶令凄凉惟菊对,杜陵潦倒奉人欢。táo lìng qī liáng wéi jú duì,dù líng lǎo dào fèng rén huān。
城西赖有彭居士,来往真能耐久看。chéng xī lài yǒu péng jū shì,lái wǎng zhēn néng nài jiǔ kàn。

寄题翠屏晚对斋

刘诜

幽居缥缈出修林,读易焚香坐夕阴。yōu jū piāo miǎo chū xiū lín,dú yì fén xiāng zuò xī yīn。
归鸟不知元化役,青山俱是古人心。guī niǎo bù zhī yuán huà yì,qīng shān jù shì gǔ rén xīn。
鳌峰云散天如画,玉峡风来树亦琴。áo fēng yún sàn tiān rú huà,yù xiá fēng lái shù yì qín。
用世驱驰成底事,始知一静抵千金。yòng shì qū chí chéng dǐ shì,shǐ zhī yī jìng dǐ qiān jīn。