古诗词

天均洞

袁宗道

洞里无人踪,洞外绝鸟语。dòng lǐ wú rén zōng,dòng wài jué niǎo yǔ。
独有风涛声,时出乔林里。dú yǒu fēng tāo shēng,shí chū qiáo lín lǐ。

袁宗道

明荆州府公安人,字伯修。万历十四年会试第一。授编修,官终右庶子。时王世贞、李攀龙主文坛,复古摹拟之风极盛,宗道与弟袁宏道、袁中道力排其说。推崇白居易、苏轼,因名其斋为白苏斋。为文崇尚本色,时称公安体。有《白苏斋类稿》。 袁宗道的作品>>

猜您喜欢

闺人禅诵甚勤,喜赠二首

袁宗道

高楼终日礼弥陀,天女生来厌绮罗。gāo lóu zhōng rì lǐ mí tuó,tiān nǚ shēng lái yàn qǐ luó。
愿以幻身酬半偈,羞将素额涴长蛾。yuàn yǐ huàn shēn chóu bàn jì,xiū jiāng sù é wò zhǎng é。
绣幡针脚花还密,诵咒乡音字欲讹。xiù fān zhēn jiǎo huā hái mì,sòng zhòu xiāng yīn zì yù é。
自是灵山佳姊妹,何缘结伴到娑婆。zì shì líng shān jiā zǐ mèi,hé yuán jié bàn dào suō pó。

读李洞诗

袁宗道

才子如君剧苦寒,青衫垂老忆长安。cái zi rú jūn jù kǔ hán,qīng shān chuí lǎo yì zhǎng ān。
奇愁酝酿千篇险,褊性支吾半世难。qí chóu yùn niàng qiān piān xiǎn,biǎn xìng zhī wú bàn shì nán。
五字赠僧尤峭拔,孤魂吊月应辛酸。wǔ zì zèng sēng yóu qiào bá,gū hún diào yuè yīng xīn suān。
只馀身后遗编在,世上谁人洗眼看。zhǐ yú shēn hòu yí biān zài,shì shàng shuí rén xǐ yǎn kàn。

春日闲居

袁宗道

人间何物度朝昏,懒性新来更厌喧。rén jiān hé wù dù cháo hūn,lǎn xìng xīn lái gèng yàn xuān。
除却跏趺惟饮酒,才闻呵殿便关门。chú què jiā fū wéi yǐn jiǔ,cái wén hē diàn biàn guān mén。
虚窗月上摹松影,尘榻僧来印衲痕。xū chuāng yuè shàng mó sōng yǐng,chén tà sēng lái yìn nà hén。
独有盆梅嫌寂寞,故舒丹蕊照清樽。dú yǒu pén méi xián jì mò,gù shū dān ruǐ zhào qīng zūn。

春日闲居

袁宗道

不才敢拟子云玄,索米金门又一年。bù cái gǎn nǐ zi yún xuán,suǒ mǐ jīn mén yòu yī nián。
风味渐随双髻减,天真犹仗一樽全。fēng wèi jiàn suí shuāng jì jiǎn,tiān zhēn yóu zhàng yī zūn quán。
破冰滴砚展笺易,扫地安单夜坐禅。pò bīng dī yàn zhǎn jiān yì,sǎo dì ān dān yè zuò chán。
闲洗时瓶烹岕茗,故人新寄玉山泉。xián xǐ shí píng pēng jiè míng,gù rén xīn jì yù shān quán。

春日闲居

袁宗道

人海何妨一粒藏,身闲稍觉昼壶长。rén hǎi hé fáng yī lì cáng,shēn xián shāo jué zhòu hú zhǎng。
厌将礼法绳腰骨,且看经钞浇肺肠。yàn jiāng lǐ fǎ shéng yāo gǔ,qiě kàn jīng chāo jiāo fèi cháng。
画里身黏苍壁色,梦中魂染白莲香。huà lǐ shēn nián cāng bì sè,mèng zhōng hún rǎn bái lián xiāng。
春来最是城西好,拟共山僧坐绿杨。chūn lái zuì shì chéng xī hǎo,nǐ gòng shān sēng zuò lǜ yáng。

即事

袁宗道

小楼朱几供旃檀,夜引闺人忏法坛。xiǎo lóu zhū jǐ gōng zhān tán,yè yǐn guī rén chàn fǎ tán。
净似远公尚剩发,贫如陶令未休官。jìng shì yuǎn gōng shàng shèng fā,pín rú táo lìng wèi xiū guān。
舍完儿女忙何事,典却田园醉不难。shě wán ér nǚ máng hé shì,diǎn què tián yuán zuì bù nán。
检点近来痴业少,不随人舌浪悲欢。jiǎn diǎn jìn lái chī yè shǎo,bù suí rén shé làng bēi huān。

偶得放翁集,快读数日志喜,因效其语

袁宗道

模写事情俱透脱,品题花鸟亦清奇。mó xiě shì qíng jù tòu tuō,pǐn tí huā niǎo yì qīng qí。
尽同元白诸人趣,绝是苏黄一辈诗。jǐn tóng yuán bái zhū rén qù,jué shì sū huáng yī bèi shī。
老眼方饥逢上味,吟脾正渴遇仙医。lǎo yǎn fāng jī féng shàng wèi,yín pí zhèng kě yù xiān yī。
明窗手录将成帙,恰似贫儿暴富时。míng chuāng shǒu lù jiāng chéng zhì,qià shì pín ér bào fù shí。

赋得残月似新月

袁宗道

一钩曾挂暮霞里,半玦还悬晓雾中。yī gōu céng guà mù xiá lǐ,bàn jué hái xuán xiǎo wù zhōng。
醉起忽迷钟早晚,山行误认峰西东。zuì qǐ hū mí zhōng zǎo wǎn,shān xíng wù rèn fēng xī dōng。
从他乌历支干换,且喜蛾眉首尾同。cóng tā wū lì zhī gàn huàn,qiě xǐ é méi shǒu wěi tóng。
安得人生也似月,苍颇皓首又如童。ān dé rén shēng yě shì yuè,cāng pǒ hào shǒu yòu rú tóng。

黄主客邀送高户部,时开筵夷馆

袁宗道

仙郎别署饮休辞,春冷何堪送所知。xiān láng bié shǔ yǐn xiū cí,chūn lěng hé kān sòng suǒ zhī。
羸马冻蹄蹂雪径,饥乌寒距蹴风枝。léi mǎ dòng tí róu xuě jìng,jī wū hán jù cù fēng zhī。
夷笺细字摹唐帖,胡髻尖毡缀汉丝。yí jiān xì zì mó táng tiē,hú jì jiān zhān zhuì hàn sī。
一曲龟兹君莫讶,也堪翻出渭城诗。yī qū guī zī jūn mò yà,yě kān fān chū wèi chéng shī。

雪后出长安门见西山甚近

袁宗道

雪后天街绝点尘,西山一秣白于银。xuě hòu tiān jiē jué diǎn chén,xī shān yī mò bái yú yín。
云边蹬道层层出,马首峰峦叠叠真。yún biān dēng dào céng céng chū,mǎ shǒu fēng luán dié dié zhēn。
瑶岛分明连绛阙,玉龙夭矫贴青旻。yáo dǎo fēn míng lián jiàng quē,yù lóng yāo jiǎo tiē qīng mín。
却怜往岁曾游处,十里桃花覆角巾。què lián wǎng suì céng yóu chù,shí lǐ táo huā fù jiǎo jīn。

花下

袁宗道

衰发萧萧不满梳,头颅四十欲何如?shuāi fā xiāo xiāo bù mǎn shū,tóu lú sì shí yù hé rú?
风尘眯眼花医治,名利关心酒破除。fēng chén mī yǎn huā yī zhì,míng lì guān xīn jiǔ pò chú。
谈畏友朋焚麈尾,病休人吏掩蜗庐。tán wèi yǒu péng fén zhǔ wěi,bìng xiū rén lì yǎn wō lú。
虞翻骨体终难媚,高枕从他笑拙疏。yú fān gǔ tǐ zhōng nán mèi,gāo zhěn cóng tā xiào zhuō shū。

初春和陆放翁韵

袁宗道

四十方强已厌官,催人头白是长安。sì shí fāng qiáng yǐ yàn guān,cuī rén tóu bái shì zhǎng ān。
新诗繁芜多随意,夜读昏花觉损肝。xīn shī fán wú duō suí yì,yè dú hūn huā jué sǔn gān。
懒向时人争巧拙,久游畏路耐咸酸。lǎn xiàng shí rén zhēng qiǎo zhuō,jiǔ yóu wèi lù nài xián suān。
春来转忆家园好,社鼓村醪日日欢。chūn lái zhuǎn yì jiā yuán hǎo,shè gǔ cūn láo rì rì huān。

初春和陆放翁韵

袁宗道

冷淡何须厌一官,乌钞丛里好偷安。lěng dàn hé xū yàn yī guān,wū chāo cóng lǐ hǎo tōu ān。
厌将资级污牙颊,岂有风波入肺肝。yàn jiāng zī jí wū yá jiá,qǐ yǒu fēng bō rù fèi gān。
客枕才春梦已乱,病肱将雪骨先酸。kè zhěn cái chūn mèng yǐ luàn,bìng gōng jiāng xuě gǔ xiān suān。
愧无丝竹堪陶写,未怕儿童觉损欢。kuì wú sī zhú kān táo xiě,wèi pà ér tóng jué sǔn huān。

即事

袁宗道

宦味侵衰诗味长,道缘渐熟俗缘轻。huàn wèi qīn shuāi shī wèi zhǎng,dào yuán jiàn shú sú yuán qīng。
时从故纸觅高士,老结同参进曲生。shí cóng gù zhǐ mì gāo shì,lǎo jié tóng cān jìn qū shēng。
轻涤砚尘留墨绣,缓添炉火听瓶笙。qīng dí yàn chén liú mò xiù,huǎn tiān lú huǒ tīng píng shēng。
热官弃置酸寒福,贫士收来应不争。rè guān qì zhì suān hán fú,pín shì shōu lái yīng bù zhēng。

有感戏作

袁宗道

占毕半生舌本强,编摩十载砚心凹。zhàn bì bàn shēng shé běn qiáng,biān mó shí zài yàn xīn āo。
赋归谁假乘风翼,叹老难煎黏日胶。fù guī shuí jiǎ chéng fēng yì,tàn lǎo nán jiān nián rì jiāo。
饱食大官真似鼠,厌逢俗客欲称猫。bǎo shí dà guān zhēn shì shǔ,yàn féng sú kè yù chēng māo。
移家澧水知何日,拟塞丸泥自结茆。yí jiā lǐ shuǐ zhī hé rì,nǐ sāi wán ní zì jié máo。