古诗词

顾仲方画山水歌

袁宗道

吾观仲方画,不从诸家入,亦复不从十指出。wú guān zhòng fāng huà,bù cóng zhū jiā rù,yì fù bù cóng shí zhǐ chū。
直是一片豪性侠气结为块垒,以酒浇之不能止。zhí shì yī piàn háo xìng xiá qì jié wèi kuài lěi,yǐ jiǔ jiāo zhī bù néng zhǐ。
忽尔迸散落缣素,偶然浓淡分山水。hū ěr bèng sàn luò jiān sù,ǒu rán nóng dàn fēn shān shuǐ。
吾不知溪山之貌仲方,仲方之貌溪山。wú bù zhī xī shān zhī mào zhòng fāng,zhòng fāng zhī mào xī shān。
无情有情含裹那可辨,复有袁生失足混其间。wú qíng yǒu qíng hán guǒ nà kě biàn,fù yǒu yuán shēng shī zú hùn qí jiān。
数日苦热,对公所作寒江流,百骸泼泼化潺湲。shù rì kǔ rè,duì gōng suǒ zuò hán jiāng liú,bǎi hái pō pō huà chán yuán。
心魂清冷绝尘滓,恰逢投砾始惊还。xīn hún qīng lěng jué chén zǐ,qià féng tóu lì shǐ jīng hái。
却笑凡手抛掷胸中活山水,漫从死骨求筋髓。què xiào fán shǒu pāo zhì xiōng zhōng huó shān shuǐ,màn cóng sǐ gǔ qiú jīn suǐ。
纵然逼真君家顾长康,抵掌虎头徒为尔。zòng rán bī zhēn jūn jiā gù zhǎng kāng,dǐ zhǎng hǔ tóu tú wèi ěr。
噫吁嘻,俗眼赏鉴皆如此,不重真骨重形似!yī xū xī,sú yǎn shǎng jiàn jiē rú cǐ,bù zhòng zhēn gǔ zhòng xíng shì!

袁宗道

明荆州府公安人,字伯修。万历十四年会试第一。授编修,官终右庶子。时王世贞、李攀龙主文坛,复古摹拟之风极盛,宗道与弟袁宏道、袁中道力排其说。推崇白居易、苏轼,因名其斋为白苏斋。为文崇尚本色,时称公安体。有《白苏斋类稿》。 袁宗道的作品>>

猜您喜欢

信阳道中即事

袁宗道

山下无人踪,山上无鸟语。shān xià wú rén zōng,shān shàng wú niǎo yǔ。
惟馀一片云,见我来游此。wéi yú yī piàn yún,jiàn wǒ lái yóu cǐ。

信阳道中即事

袁宗道

云中忽吠呜,岂是刘安宅。yún zhōng hū fèi wū,qǐ shì liú ān zhái。
近者爨烟青,人家枕山脊。jìn zhě cuàn yān qīng,rén jiā zhěn shān jí。

信阳道中即事

袁宗道

仆夫顾且惊,於菟啼林薮。pū fū gù qiě jīng,yú tú tí lín sǒu。
乃是巉岩傍,流泉挟石吼。nǎi shì chán yán bàng,liú quán xié shí hǒu。

信阳道中即事

袁宗道

桥上山崚崚,桥边石齿齿。qiáo shàng shān léng léng,qiáo biān shí chǐ chǐ。
差畅游人怀,奈伤驭者趾。chà chàng yóu rén huái,nài shāng yù zhě zhǐ。

山中看云

袁宗道

雪学嵯峨山,山似霮䨴云。xuě xué cuó é shān,shān shì dàn duì yún。
云山何以辨,云白山色青。yún shān hé yǐ biàn,yún bái shān sè qīng。

青石桥

袁宗道

青石桥边水,时时生细波。qīng shí qiáo biān shuǐ,shí shí shēng xì bō。
凉风还暂至,金斗熨纤罗。liáng fēng hái zàn zhì,jīn dòu yùn xiān luó。

青石桥

袁宗道

凫青点水心,云白杜山口。fú qīng diǎn shuǐ xīn,yún bái dù shān kǒu。
借问山中人,还知此乐否。jiè wèn shān zhōng rén,hái zhī cǐ lè fǒu。

饮小修所携惠泉

袁宗道

昔逢惠山人,曾说惠山好。xī féng huì shān rén,céng shuō huì shān hǎo。
季子千里来,同饮惠山水。jì zi qiān lǐ lái,tóng yǐn huì shān shuǐ。

饮小修所携惠泉

袁宗道

竹里自烧铛,清烟淡林月。zhú lǐ zì shāo dāng,qīng yān dàn lín yuè。
一饮洗烦嚣,再饮沁毛发。yī yǐn xǐ fán xiāo,zài yǐn qìn máo fā。

饮小修所携惠泉

袁宗道

泻以青玉碗,泠泠色凝碧。xiè yǐ qīng yù wǎn,líng líng sè níng bì。
忆得在山时,一泓抱白石。yì dé zài shān shí,yī hóng bào bái shí。

饮小修所携惠泉

袁宗道

可怜白发人,朝朝望游子。kě lián bái fā rén,cháo cháo wàng yóu zi。
今日忽归来,饮水亦欢喜。jīn rì hū guī lái,yǐn shuǐ yì huān xǐ。

仙人洞

袁宗道

风牵弱水船,山阻渔郎棹。fēng qiān ruò shuǐ chuán,shān zǔ yú láng zhào。
谁识仙人洞,乃在红尘道。shuí shí xiān rén dòng,nǎi zài hóng chén dào。

仙人洞

袁宗道

尘中一百年,洞里一弹指。chén zhōng yī bǎi nián,dòng lǐ yī dàn zhǐ。
先人瞬息间,见我九经此。xiān rén shùn xī jiān,jiàn wǒ jiǔ jīng cǐ。

万猿书屋

袁宗道

高斋何所有,琴书伴幽榻。gāo zhāi hé suǒ yǒu,qín shū bàn yōu tà。
中有吾伊声,声与猿声杂。zhōng yǒu wú yī shēng,shēng yǔ yuán shēng zá。

天均洞

袁宗道

洞里无人踪,洞外绝鸟语。dòng lǐ wú rén zōng,dòng wài jué niǎo yǔ。
独有风涛声,时出乔林里。dú yǒu fēng tāo shēng,shí chū qiáo lín lǐ。