古诗词

咏怀效李白

袁宗道

人各有一适,汝性何独偏?rén gè yǒu yī shì,rǔ xìng hé dú piān?
爱闲亦爱官,讳讥亦讳钱。ài xián yì ài guān,huì jī yì huì qián。
一心持两端,一身期万全。yī xīn chí liǎng duān,yī shēn qī wàn quán。
顾此而失彼,忧愁伤肺肝。gù cǐ ér shī bǐ,yōu chóu shāng fèi gān。
人生朝露促,世福谁能兼。rén shēng cháo lù cù,shì fú shuí néng jiān。
裴相岂不达,发白方壮年。péi xiāng qǐ bù dá,fā bái fāng zhuàng nián。
北窗高卧人,垂老缺朝餐。běi chuāng gāo wò rén,chuí lǎo quē cháo cān。
良无丘壑贵,安有火食仙。liáng wú qiū hè guì,ān yǒu huǒ shí xiān。
陵谷且难平,稊米宁不然。líng gǔ qiě nán píng,tí mǐ níng bù rán。
一毛附马体,安问缺与完。yī máo fù mǎ tǐ,ān wèn quē yǔ wán。
角者夺其齿,飞者不能潜。jiǎo zhě duó qí chǐ,fēi zhě bù néng qián。
鹏飞不笑鸴,夔行不爱蚿。péng fēi bù xiào xué,kuí xíng bù ài xián。
尔莫信尔意,两粥拥衾眠。ěr mò xìn ěr yì,liǎng zhōu yōng qīn mián。

袁宗道

明荆州府公安人,字伯修。万历十四年会试第一。授编修,官终右庶子。时王世贞、李攀龙主文坛,复古摹拟之风极盛,宗道与弟袁宏道、袁中道力排其说。推崇白居易、苏轼,因名其斋为白苏斋。为文崇尚本色,时称公安体。有《白苏斋类稿》。 袁宗道的作品>>

猜您喜欢

死心和尚一朝弃诸生披剃,书此赠

袁宗道

选佛场大开,这回应得俊。xuǎn fú chǎng dà kāi,zhè huí yīng dé jùn。
宝华最高处,历历题姓名。bǎo huá zuì gāo chù,lì lì tí xìng míng。

死心和尚一朝弃诸生披剃,书此赠

袁宗道

神清骨亦癯,雅称手中锡。shén qīng gǔ yì qú,yǎ chēng shǒu zhōng xī。
一笑入千山,藏身没踪迹。yī xiào rù qiān shān,cáng shēn méi zōng jì。

题双寺画竹

袁宗道

风竿不满尺,已饶千丈势。fēng gān bù mǎn chǐ,yǐ ráo qiān zhàng shì。
高僧礼诵馀,味此萧萧趣。gāo sēng lǐ sòng yú,wèi cǐ xiāo xiāo qù。
198«891011121314