古诗词

疏草成

陈邦彦

七尺昂藏愧此躯,褐衣徒步一迂儒。qī chǐ áng cáng kuì cǐ qū,hè yī tú bù yī yū rú。
未能健翮随鸿鹄,谁与修弧射狂胡。wèi néng jiàn hé suí hóng gǔ,shuí yǔ xiū hú shè kuáng hú。
忧国独馀填海恨,著书何异徙山愚。yōu guó dú yú tián hǎi hèn,zhù shū hé yì xǐ shān yú。
盈廷此日多长策,为问刍荛定有无。yíng tíng cǐ rì duō zhǎng cè,wèi wèn chú ráo dìng yǒu wú。

陈邦彦

明广东顺德人,字令斌。为诸生,意气豪迈。福王时,诣阙上政要三十二事,格不用。唐王聿键读而伟之。既即位,授监纪推官。未任,举于乡。以苏观生荐,改职方主事,监广西狼兵,授赣州。至岭,闻隆武帝败,乃止。西行谒桂王,擢兵科给事中。旋闻桂王兵败,避居山中。清兵破广州,观生死。邦彦乃与陈子壮密约,起兵攻广州。兵败入清远,与诸生朱学熙据城固守。城破被执,不食五日,被害。永历谥忠悯,赠兵部尚书。 陈邦彦的作品>>

猜您喜欢

和徐巢友咏木绵花

陈邦彦

漫以容华拟舜英,赭颜遥望倍峥嵘。màn yǐ róng huá nǐ shùn yīng,zhě yán yáo wàng bèi zhēng róng。
石楼天近丹霞绕,珠海云开若木明。shí lóu tiān jìn dān xiá rào,zhū hǎi yún kāi ruò mù míng。
去日雪霜留干在,他时衣被报功成。qù rì xuě shuāng liú gàn zài,tā shí yī bèi bào gōng chéng。
君王许借宜春苑,万户千门待火城。jūn wáng xǔ jiè yí chūn yuàn,wàn hù qiān mén dài huǒ chéng。

壬午元旦

陈邦彦

律转春回候欲暄,自裁椒颂对芳尊。lǜ zhuǎn chūn huí hòu yù xuān,zì cái jiāo sòng duì fāng zūn。
百年天地今强仕,一径轩车尚席门。bǎi nián tiān dì jīn qiáng shì,yī jìng xuān chē shàng xí mén。
谁剪鲸鲵投北裔,颇闻鸿雁半中原。shuí jiǎn jīng ní tóu běi yì,pǒ wén hóng yàn bàn zhōng yuán。
为园敢谓东山似,云物登台且共论。wèi yuán gǎn wèi dōng shān shì,yún wù dēng tái qiě gòng lùn。

丙戌冬日山中感事八首

陈邦彦

纳纳乾坤一弹丸,阿谁分作两仪观。nà nà qián kūn yī dàn wán,ā shuí fēn zuò liǎng yí guān。
才舒柳眼春先老,未放梅花岁已寒。cái shū liǔ yǎn chūn xiān lǎo,wèi fàng méi huā suì yǐ hán。
文武何人周吉甫,功名能几魏高欢。wén wǔ hé rén zhōu jí fǔ,gōng míng néng jǐ wèi gāo huān。
荒村寂历山僧起,静倚孤窗对雨峦。huāng cūn jì lì shān sēng qǐ,jìng yǐ gū chuāng duì yǔ luán。

丙戌冬日山中感事八首

陈邦彦

劫火腾腾半作灰,可怜新傍越王台。jié huǒ téng téng bàn zuò huī,kě lián xīn bàng yuè wáng tái。
飞尘铁骑窥关近,斗穴金戈动地来。fēi chén tiě qí kuī guān jìn,dòu xué jīn gē dòng dì lái。
京国衣冠双捧日,腊残风雨再鸣雷。jīng guó yī guān shuāng pěng rì,là cán fēng yǔ zài míng léi。
欲凭锡杖穿林去,多恐山云扫未开。yù píng xī zhàng chuān lín qù,duō kǒng shān yún sǎo wèi kāi。

丙戌冬日山中感事八首

陈邦彦

云谷峰头发晓寒,瀼瀼青露不曾干。yún gǔ fēng tóu fā xiǎo hán,ráng ráng qīng lù bù céng gàn。
箕山节苦尧何损,湘浦人留楚未残。jī shān jié kǔ yáo hé sǔn,xiāng pǔ rén liú chǔ wèi cán。
河畔褒衣新命操,仗前铜马旧登坛。hé pàn bāo yī xīn mìng cāo,zhàng qián tóng mǎ jiù dēng tán。
呼儿话别无馀语,为嘱浮生作好难。hū ér huà bié wú yú yǔ,wèi zhǔ fú shēng zuò hǎo nán。

丙戌冬日山中感事八首

陈邦彦

老去生涯只爱闲,为谁重趼入空山。lǎo qù shēng yá zhǐ ài xián,wèi shuí zhòng jiǎn rù kōng shān。
敢从道上捶车壁,差喜门前溷抱关。gǎn cóng dào shàng chuí chē bì,chà xǐ mén qián hùn bào guān。
寒雨倍催行脚泪,烽烟长翳望乡颜。hán yǔ bèi cuī xíng jiǎo lèi,fēng yān zhǎng yì wàng xiāng yán。
直拚破戒谋深醉,沽酒何当月下还。zhí pàn pò jiè móu shēn zuì,gū jiǔ hé dāng yuè xià hái。

丙戌冬日山中感事八首

陈邦彦

一幅离骚酒一瓶,三竿红日醉初醒。yī fú lí sāo jiǔ yī píng,sān gān hóng rì zuì chū xǐng。
委禽谁与分南晰,负宠饶他自尹邢。wěi qín shuí yǔ fēn nán xī,fù chǒng ráo tā zì yǐn xíng。
措大行藏终是拙,干戈消息未堪听。cuò dà xíng cáng zhōng shì zhuō,gàn gē xiāo xī wèi kān tīng。
宗门较许容强项,不读心经读易经。zōng mén jiào xǔ róng qiáng xiàng,bù dú xīn jīng dú yì jīng。

丙戌冬日山中感事八首

陈邦彦

静里参求颇自知,扫除痴妄是男儿。jìng lǐ cān qiú pǒ zì zhī,sǎo chú chī wàng shì nán ér。
垆韝万象终谁业,聚散群生会有时。lú gōu wàn xiàng zhōng shuí yè,jù sàn qún shēng huì yǒu shí。
尼父竟从洙泗老,孔明空负帝王师。ní fù jìng cóng zhū sì lǎo,kǒng míng kōng fù dì wáng shī。
蒲团三尺无长物,不向江湖学子皮。pú tuán sān chǐ wú zhǎng wù,bù xiàng jiāng hú xué zi pí。

丙戌冬日山中感事八首

陈邦彦

踏遍千峰寄一蓑,觉来大地已无多。tà biàn qiān fēng jì yī suō,jué lái dà dì yǐ wú duō。
直从狡狯沧桑变,毕竟空华电火过。zhí cóng jiǎo kuài cāng sāng biàn,bì jìng kōng huá diàn huǒ guò。
长乐宫中虚玉辇,雒阳陌上忆铜驼。zhǎng lè gōng zhōng xū yù niǎn,luò yáng mò shàng yì tóng tuó。
举棋不定君看否,山色相招到烂柯。jǔ qí bù dìng jūn kàn fǒu,shān sè xiāng zhāo dào làn kē。

丙戌冬日山中感事八首

陈邦彦

乞得藏经一两函,片幡无影自冥探。qǐ dé cáng jīng yī liǎng hán,piàn fān wú yǐng zì míng tàn。
尘根未遣空愁在,业戒其如绮语酣。chén gēn wèi qiǎn kōng chóu zài,yè jiè qí rú qǐ yǔ hān。
谁悟冤亲皆眷属,刚缘嗔爱失瞿昙。shuí wù yuān qīn jiē juàn shǔ,gāng yuán chēn ài shī qú tán。
千年大事堪糊突,好向鸦山再一参。qiān nián dà shì kān hú tū,hǎo xiàng yā shān zài yī cān。

延祥寺题壁

陈邦彦

宝地何人旧布金,绕檐只树已成林。bǎo dì hé rén jiù bù jīn,rào yán zhǐ shù yǐ chéng lín。
千峰回合供禅悟,一水潺湲答梵音。qiān fēng huí hé gōng chán wù,yī shuǐ chán yuán dá fàn yīn。
结侣可嫌元亮醉,会心时有惠休吟。jié lǚ kě xián yuán liàng zuì,huì xīn shí yǒu huì xiū yín。
新州引望南宗近,欲向风旌证佛心。xīn zhōu yǐn wàng nán zōng jìn,yù xiàng fēng jīng zhèng fú xīn。

延祥寺题壁

陈邦彦

生涯老矣为谁容,岁晏离居事事慵。shēng yá lǎo yǐ wèi shuí róng,suì yàn lí jū shì shì yōng。
竹火佐厨分佛供,山云留榻怯晨钟。zhú huǒ zuǒ chú fēn fú gōng,shān yún liú tà qiè chén zhōng。
侵寻旅况年光似,咫尺乡关雾霭封。qīn xún lǚ kuàng nián guāng shì,zhǐ chǐ xiāng guān wù ǎi fēng。
野性已拚林卧隐,题诗休倩碧纱笼。yě xìng yǐ pàn lín wò yǐn,tí shī xiū qiàn bì shā lóng。

丁亥元旦寓麟涌

陈邦彦

紫极南旋玉历开,春光恰与岁俱回。zǐ jí nán xuán yù lì kāi,chūn guāng qià yǔ suì jù huí。
已看宿雨阴霾尽,喜见新晴淑气催。yǐ kàn sù yǔ yīn mái jǐn,xǐ jiàn xīn qíng shū qì cuī。
万国讴吟怀祖德,中兴勋业仗群材。wàn guó ōu yín huái zǔ dé,zhōng xīng xūn yè zhàng qún cái。
小臣浪迹江湖远,翘首彤云祝寿杯。xiǎo chén làng jì jiāng hú yuǎn,qiào shǒu tóng yún zhù shòu bēi。

厓门吊古四首

陈邦彦

万顷烟波接杳冥,双峰如阙控重溟。wàn qǐng yān bō jiē yǎo míng,shuāng fēng rú quē kòng zhòng míng。
草藏宋血还馀碧,浪洗胡尘尚带腥。cǎo cáng sòng xuè hái yú bì,làng xǐ hú chén shàng dài xīng。
鱼腹有灵迎玉玺,龙髯无地树冬青。yú fù yǒu líng yíng yù xǐ,lóng rán wú dì shù dōng qīng。
中原极目今戎马,凭吊先朝一涕零。zhōng yuán jí mù jīn róng mǎ,píng diào xiān cháo yī tì líng。

厓门吊古四首

陈邦彦

百万貔貅一壑中,后人空自说三忠。bǎi wàn pí xiū yī hè zhōng,hòu rén kōng zì shuō sān zhōng。
每疑木石衔精卫,时向烟波现白虹。měi yí mù shí xián jīng wèi,shí xiàng yān bō xiàn bái hóng。
燕市可堪仍履地,海灵谁复断孤篷。yàn shì kě kān réng lǚ dì,hǎi líng shuí fù duàn gū péng。
慈元旧殿今芜没,愁杀江门老钓翁。cí yuán jiù diàn jīn wú méi,chóu shā jiāng mén lǎo diào wēng。