古诗词

满庭芳·残雪

庄盘珠

瓦棱全融,墙阴还剩,几回冻住斜阳。wǎ léng quán róng,qiáng yīn hái shèng,jǐ huí dòng zhù xié yáng。
早梅枝上,犹压一分香。zǎo méi zhī shàng,yóu yā yī fēn xiāng。
晨起围炉小坐,听檐溜、细响晴窗。chén qǐ wéi lú xiǎo zuò,tīng yán liū xì xiǎng qíng chuāng。
寒悄到,今番向尽,毕竟冷于霜。hán qiāo dào,jīn fān xiàng jǐn,bì jìng lěng yú shuāng。
池台如古画,粉痕界处,脱落微茫。chí tái rú gǔ huà,fěn hén jiè chù,tuō luò wēi máng。
记小鬟,惊报庭院银妆。jì xiǎo huán,jīng bào tíng yuàn yín zhuāng。
多少琼林玉树,能几日、如此荒凉。duō shǎo qióng lín yù shù,néng jǐ rì rú cǐ huāng liáng。
凭栏久,回头欲误,残月下空廊。píng lán jiǔ,huí tóu yù wù,cán yuè xià kōng láng。

庄盘珠

庄盘珠,字莲佩,阳湖人。举人吴轼室。有《紫薇轩集》。 庄盘珠的作品>>

猜您喜欢

渔家傲·秋夕

庄盘珠

苔生庭院尘生镜。tái shēng tíng yuàn chén shēng jìng。
前宵燕去空梁静。qián xiāo yàn qù kōng liáng jìng。
独坐不眠愁夜永。dú zuò bù mián chóu yè yǒng。
挑难醒。tiāo nán xǐng。
残灯留也怜俄顷。cán dēng liú yě lián é qǐng。
屋角数星犹耿耿。wū jiǎo shù xīng yóu gěng gěng。
罗衣渐怯虚帘冷。luó yī jiàn qiè xū lián lěng。
明灭晓风吹未定。míng miè xiǎo fēng chuī wèi dìng。
无人径。wú rén jìng。
豆棚斜月秋虫影。dòu péng xié yuè qiū chóng yǐng。

醉蓬莱·月下悼蟾姊

庄盘珠

记晚凉庭院,抹尘生香,起来携手。jì wǎn liáng tíng yuàn,mǒ chén shēng xiāng,qǐ lái xié shǒu。
独坐思量,算此景曾有。dú zuò sī liàng,suàn cǐ jǐng céng yǒu。
今夜黄昏,风喧残叶,月上梧桐后。jīn yè huáng hūn,fēng xuān cán yè,yuè shàng wú tóng hòu。
又向闲阶,淡描人影,疏帘添皱。yòu xiàng xián jiē,dàn miáo rén yǐng,shū lián tiān zhòu。
泉路迢遥,梦魂难道,空对秋光,几回骚首。quán lù tiáo yáo,mèng hún nán dào,kōng duì qiū guāng,jǐ huí sāo shǒu。
杨柳无情,也为秋来瘦。yáng liǔ wú qíng,yě wèi qiū lái shòu。
何况于侬,且非达者,欲忘情能否。hé kuàng yú nóng,qiě fēi dá zhě,yù wàng qíng néng fǒu。
七夕看星,中秋待月,重阳携酒。qī xī kàn xīng,zhōng qiū dài yuè,zhòng yáng xié jiǔ。

咏晋史

庄盘珠

铁销消兵后,羊车纵乐时。tiě xiāo xiāo bīng hòu,yáng chē zòng lè shí。
儿痴原果报,妇毒原果报,妇毒竟流离。ér chī yuán guǒ bào,fù dú yuán guǒ bào,fù dú jìng liú lí。
荆棘铜驼泣,风沙石虎移。jīng jí tóng tuó qì,fēng shā shí hǔ yí。
百年征战里,何地不疮痍。bǎi nián zhēng zhàn lǐ,hé dì bù chuāng yí。
78123456