古诗词

雪夜有感

张弼

海国偶行眺,悽悽感物华。hǎi guó ǒu xíng tiào,qī qī gǎn wù huá。
春分犹有雪,寒食尚无花。chūn fēn yóu yǒu xuě,hán shí shàng wú huā。
村落四五里,爨烟三两家。cūn luò sì wǔ lǐ,cuàn yān sān liǎng jiā。
荒林翳斜日,处处闹归鸦。huāng lín yì xié rì,chù chù nào guī yā。

张弼

明松江府华亭人,字汝弼,号东海。成化二年进士。久任兵部郎,议论无所顾忌。出为南安知府,律己爱物,大得民和。少善草书,工诗文,自言吾书不如诗,诗不如文。有《鹤城稿》、《东海稿》等。 张弼的作品>>

猜您喜欢

赌命滩

张弼

晚度牂牁赌命滩,滩声鼍吼势回山。wǎn dù zāng kē dǔ mìng tān,tān shēng tuó hǒu shì huí shān。
长年力尽面如土,嬴得残生一线间。zhǎng nián lì jǐn miàn rú tǔ,yíng dé cán shēng yī xiàn jiān。

来宾渡

张弼

湿云含雨阁宾江,骑从弓刀渡晚艭。shī yún hán yǔ gé bīn jiāng,qí cóng gōng dāo dù wǎn shuāng。
忽听沙头津吏报,前行还有大龙泷。hū tīng shā tóu jīn lì bào,qián xíng hái yǒu dà lóng lóng。

古达滩

张弼

古达滩高水似倾,激流顽石斗相撑。gǔ dá tān gāo shuǐ shì qīng,jī liú wán shí dòu xiāng chēng。
舟人惊挽虾须缆,自笑何缘万里行。zhōu rén jīng wǎn xiā xū lǎn,zì xiào hé yuán wàn lǐ xíng。

乌蛮滩

张弼

碧流晴映晓霞班,杨汇双江叠乱山。bì liú qíng yìng xiǎo xiá bān,yáng huì shuāng jiāng dié luàn shān。
惊向华胥回短梦,篙师聊喜过蛮滩。jīng xiàng huá xū huí duǎn mèng,gāo shī liáo xǐ guò mán tān。

过驮海渡

张弼

筒艚拍江江色幽,秃龙受御腥云浮。tǒng cáo pāi jiāng jiāng sè yōu,tū lóng shòu yù xīng yún fú。
乌蛮将军剑光赤,照上海日鸣山鸠。wū mán jiāng jūn jiàn guāng chì,zhào shàng hǎi rì míng shān jiū。

入交南

张弼

万峰青锁路疑撍,间道重关辟瘴岚。wàn fēng qīng suǒ lù yí zǎn,jiān dào zhòng guān pì zhàng lán。
自是天恩期早布,夜深和雨入交南。zì shì tiān ēn qī zǎo bù,yè shēn hé yǔ rù jiāo nán。

过芝陵山

张弼

芝陵迂路昼冥冥,一线重崖不可行。zhī líng yū lù zhòu míng míng,yī xiàn zhòng yá bù kě xíng。
保国岂真由地险,滇南栈道不时平。bǎo guó qǐ zhēn yóu dì xiǎn,diān nán zhàn dào bù shí píng。

滩山驿中站闻鸡声

张弼

蕉叶盘餐刺竹房,扶蒥甘自和槟榔。jiāo yè pán cān cì zhú fáng,fú liú gān zì hé bīn láng。
无端山馆撩人意,墙外鸡声似故乡。wú duān shān guǎn liāo rén yì,qiáng wài jī shēng shì gù xiāng。

立春日道中五首

张弼

东风无便到交南,草绿花香久自沾。dōng fēng wú biàn dào jiāo nán,cǎo lǜ huā xiāng jiǔ zì zhān。
为问曾经故园未,晓窗书草几抽尖。wèi wèn céng jīng gù yuán wèi,xiǎo chuāng shū cǎo jǐ chōu jiān。

立春日道中五首

张弼

涉壑盘危趣亦佳,远聆清濑近看花。shè hè pán wēi qù yì jiā,yuǎn líng qīng lài jìn kàn huā。
谁知又是春来日,蜂蝶纷纷乱水涯。shuí zhī yòu shì chūn lái rì,fēng dié fēn fēn luàn shuǐ yá。

立春日道中五首

张弼

青苗欲秀野花开,蝶翅蛩声遍草莱。qīng miáo yù xiù yě huā kāi,dié chì qióng shēng biàn cǎo lái。
自是天南霜雪断,交人不识有春来。zì shì tiān nán shuāng xuě duàn,jiāo rén bù shí yǒu chūn lái。

立春日道中五首

张弼

苍烟冉冉绿云堆,蝶乱蛩吟花自开。cāng yān rǎn rǎn lǜ yún duī,dié luàn qióng yín huā zì kāi。
无柰天南断霜雪,交人那识有春来。wú nài tiān nán duàn shuāng xuě,jiāo rén nà shí yǒu chūn lái。

山行喜晴

张弼

曲磴盘云树杪行,总教来去几长亭。qū dèng pán yún shù miǎo xíng,zǒng jiào lái qù jǐ zhǎng tíng。
东风自与行人便,扫断蛮烟瘴雨腥。dōng fēng zì yǔ xíng rén biàn,sǎo duàn mán yān zhàng yǔ xīng。

山行喜晴

张弼

行人行路喜山行,高下山花杂鸟声。xíng rén xíng lù xǐ shān xíng,gāo xià shān huā zá niǎo shēng。
更转云岩凌绝涧,石泉清思玉琮琤。gèng zhuǎn yún yán líng jué jiàn,shí quán qīng sī yù cóng chēng。

再宿安博驿

张弼

安博初临献岁春,夜台歌吹是何人。ān bó chū lín xiàn suì chūn,yè tái gē chuī shì hé rén。
重来已是伤陈迹,况复明朝万里身。zhòng lái yǐ shì shāng chén jì,kuàng fù míng cháo wàn lǐ shēn。