古诗词

沁园春·独坐

赵庆熹

独坐无聊,衫欹帽侧,回肠断时。dú zuò wú liáo,shān yī mào cè,huí cháng duàn shí。
算合侬消受,原非薄命,无人可忆,不道相思。suàn hé nóng xiāo shòu,yuán fēi báo mìng,wú rén kě yì,bù dào xiāng sī。
黄月初斜,青灯欲灭,酒醒谁家笛一枝。huáng yuè chū xié,qīng dēng yù miè,jiǔ xǐng shuí jiā dí yī zhī。
魂消煞,便东阳不病,也瘦腰肢。hún xiāo shā,biàn dōng yáng bù bìng,yě shòu yāo zhī。
怜他小草菤葹。lián tā xiǎo cǎo juǎn shī。
奈乱摆西风力不支。nài luàn bǎi xī fēng lì bù zhī。
想身如药裹,拈来便苦,心同蜡烛,积久成痴。xiǎng shēn rú yào guǒ,niān lái biàn kǔ,xīn tóng là zhú,jī jiǔ chéng chī。
柳性缠绵,梨魂潦草,抵死眠蚕总有丝。liǔ xìng chán mián,lí hún lǎo cǎo,dǐ sǐ mián cán zǒng yǒu sī。
红衾冷,把泪冰湿透,除枕谁知。hóng qīn lěng,bǎ lèi bīng shī tòu,chú zhěn shuí zhī。
猜您喜欢

金缕曲·孤山探梅图

赵庆熹

欲向青山问。yù xiàng qīng shān wèn。
问青山、白云多处,几番春信。wèn qīng shān bái yún duō chù,jǐ fān chūn xìn。
着意寻春春尚浅,侵晓薄寒能忍。zhe yì xún chūn chūn shàng qiǎn,qīn xiǎo báo hán néng rěn。
又早是、段家桥近。yòu zǎo shì duàn jiā qiáo jìn。
流水无言人影悄,但盘空扑雪鸦成阵。liú shuǐ wú yán rén yǐng qiāo,dàn pán kōng pū xuě yā chéng zhèn。
还只恐、北风紧。hái zhǐ kǒng běi fēng jǐn。
打门仙鹤曾相认。dǎ mén xiān hè céng xiāng rèn。
剩枝头、夜来残月,半钩黄晕。shèng zhī tóu yè lái cán yuè,bàn gōu huáng yūn。
石古林深烟磴滑,一路鞋痕细印。shí gǔ lín shēn yān dèng huá,yī lù xié hén xì yìn。
浑不管、苍苔立损。hún bù guǎn cāng tái lì sǔn。
我欲此间横玉笛,把万花吹暖都开尽。wǒ yù cǐ jiān héng yù dí,bǎ wàn huā chuī nuǎn dōu kāi jǐn。
林处士,料应肯。lín chù shì,liào yīng kěn。

太常引·陈秋谷画溪渔父图册

赵庆熹

平湖如画远山低。píng hú rú huà yuǎn shān dī。
小小缺瓜皮。xiǎo xiǎo quē guā pí。
白酒一瓶携,举网处、银刀正肥。bái jiǔ yī píng xié,jǔ wǎng chù yín dāo zhèng féi。
萍花洲渚,鸥波亭馆,只在水东西。píng huā zhōu zhǔ,ōu bō tíng guǎn,zhǐ zài shuǐ dōng xī。
青笠绿蓑衣,浑不是,苕溪霅溪。qīng lì lǜ suō yī,hún bù shì,sháo xī zhà xī。

摸鱼儿·又题填词图

赵庆熹

小屏山最浑深处,鸭炉银叶薰透。xiǎo píng shān zuì hún shēn chù,yā lú yín yè xūn tòu。
乌丝阑格红丝砚,安放月窗风牗。wū sī lán gé hóng sī yàn,ān fàng yuè chuāng fēng yǒu。
人坐久,恰襞襞罗衣,天气新凉后。rén zuò jiǔ,qià bì bì luó yī,tiān qì xīn liáng hòu。
萍花渡口。píng huā dù kǒu。
看一朵遥山,一湾流水,一树水边柳。kàn yī duǒ yáo shān,yī wān liú shuǐ,yī shù shuǐ biān liǔ。
新词好,合数梅溪石帚。xīn cí hǎo,hé shù méi xī shí zhǒu。
休言秦七黄九。xiū yán qín qī huáng jiǔ。
年来笑我疏慵甚,忘却笛床歌袖。nián lái xiào wǒ shū yōng shén,wàng què dí chuáng gē xiù。
凭妙手,把玉盒轻抛,记曲相思豆。píng miào shǒu,bǎ yù hé qīng pāo,jì qū xiāng sī dòu。
灯前梦后,尽减字偷声,拈毫写韵,销尽夜来酒。dēng qián mèng hòu,jǐn jiǎn zì tōu shēng,niān háo xiě yùn,xiāo jǐn yè lái jiǔ。

高阳台·无锡华竹楼于凤凰山麓民家得牙牌一面背刻荔枝纹面镌宋词玉楼春其上字画明劲决为南宋宫禁物因偕汪小米晋竹滋伯同赋

赵庆熹

细字蚕眠,断纹犀裂,深黄晕透鹅脂。xì zì cán mián,duàn wén xī liè,shēn huáng yūn tòu é zhī。
一片文牙,何人手刻乌丝。yī piàn wén yá,hé rén shǒu kè wū sī。
东风荔子年华好,要宜男翠叶青枝,最分明,两面圭棱,两朵灵芝。dōng fēng lì zi nián huá hǎo,yào yí nán cuì yè qīng zhī,zuì fēn míng,liǎng miàn guī léng,liǎng duǒ líng zhī。
自从凤辇宸游少,有遗钿坠佩,散落琼墀。zì cóng fèng niǎn chén yóu shǎo,yǒu yí diàn zhuì pèi,sàn luò qióng chí。
春去春来,知他是否宫词。chūn qù chūn lái,zhī tā shì fǒu gōng cí。
迢迢禁苍葳蕤锁,料当年、曾系金匙。tiáo tiáo jìn cāng wēi ruí suǒ,liào dāng nián céng xì jīn shi。
易销魂,结子同心,翠袖携时。yì xiāo hún,jié zi tóng xīn,cuì xiù xié shí。

金缕曲·东坡先生元符砚拓本为岭南黄蓉石题

赵庆熹

片石摩挲久。piàn shí mó sā jiǔ。
记当时、恍榔庵内,宝同尊卣。jì dāng shí huǎng láng ān nèi,bǎo tóng zūn yǒu。
割取龙岩云一朵,洗尽纤瑕宿垢。gē qǔ lóng yán yún yī duǒ,xǐ jǐn xiān xiá sù gòu。
浑不是、涵星凤咮。hún bù shì hán xīng fèng zhòu。
食芋著书非易事,望琼楼玉宇空回首。shí yù zhù shū fēi yì shì,wàng qióng lóu yù yǔ kōng huí shǒu。
鹦鹆眼,泪痕溜。yīng yù yǎn,lèi hén liū。
铭词玺篆应俱寿。míng cí xǐ zhuàn yīng jù shòu。
七百年、枯棋小劫,圭棱依旧。qī bǎi nián kū qí xiǎo jié,guī léng yī jiù。
想到松烟挥洒日,常置先生座右。xiǎng dào sōng yān huī sǎ rì,cháng zhì xiān shēng zuò yòu。
在磨蝎宫中磨透。zài mó xiē gōng zhōng mó tòu。
不少西山柔脆质,党人碑、枉自刊元祐。bù shǎo xī shān róu cuì zhì,dǎng rén bēi wǎng zì kān yuán yòu。
希世物,仗君守。xī shì wù,zhàng jūn shǒu。

满江红·乙未腊月北行连日风雪舟阻孟河江口因如姜白石泊巢湖故事私祝江神倘得风平浪定当以平韵

赵庆熹

天末灵旗,看一展云散雾消。tiān mò líng qí,kàn yī zhǎn yún sàn wù xiāo。
和春到、秣棱暗涨,瓜步寒潮。hé chūn dào mò léng àn zhǎng,guā bù hán cháo。
万里楼台铺水墨,两山鬟髻露金焦。wàn lǐ lóu tái pù shuǐ mò,liǎng shān huán jì lù jīn jiāo。
趁晓来、排阵集神鸦,开画桡。chèn xiǎo lái pái zhèn jí shén yā,kāi huà ráo。
瑶车碾,珠佩摇,拥芝盖,泊兰皋。yáo chē niǎn,zhū pèi yáo,yōng zhī gài,pō lán gāo。
有螺童击鼓,鲛女吹箫。yǒu luó tóng jī gǔ,jiāo nǚ chuī xiāo。
明月西来留后约,大江东去认前朝。míng yuè xī lái liú hòu yuē,dà jiāng dōng qù rèn qián cháo。
愿顺风、飞梦过扬州,红板桥。yuàn shùn fēng fēi mèng guò yáng zhōu,hóng bǎn qiáo。

台城路三月中旬吴梦蕉约同人作皋亭之游

赵庆熹

一春好似黄梅雨,今朝嫩晴天气。yī chūn hǎo shì huáng méi yǔ,jīn cháo nèn qíng tiān qì。
橹响离城,云移出树,拂面牵丝风细。lǔ xiǎng lí chéng,yún yí chū shù,fú miàn qiān sī fēng xì。
船头舵尾。chuán tóu duò wěi。
看水碧罗罗,野塘十里。kàn shuǐ bì luó luó,yě táng shí lǐ。
一路桃花,浅深红到半山里。yī lù táo huā,qiǎn shēn hóng dào bàn shān lǐ。
年来花事有几。nián lái huā shì yǒu jǐ。
再消停、数日枝上如洗。zài xiāo tíng shù rì zhī shàng rú xǐ。
欢喜桥边,甘敦村外,都是曾经游地。huān xǐ qiáo biān,gān dūn cūn wài,dōu shì céng jīng yóu dì。
寻春倦矣。xún chūn juàn yǐ。
问前度刘郎,鬓霜添未。wèn qián dù liú láng,bìn shuāng tiān wèi。
有约重游,酒杯还自理。yǒu yuē zhòng yóu,jiǔ bēi hái zì lǐ。

台城路三月中旬吴梦蕉约同人作皋亭之游

赵庆熹

不寒不暖晴时节,开箱袷衣初试。bù hán bù nuǎn qíng shí jié,kāi xiāng jiá yī chū shì。
酒舫重移,钓竿新把,且学老渔身世。jiǔ fǎng zhòng yí,diào gān xīn bǎ,qiě xué lǎo yú shēn shì。
花开楝子,看风过摇凉,水痕都紫。huā kāi liàn zi,kàn fēng guò yáo liáng,shuǐ hén dōu zǐ。
两岸人家,昼长门掩正蚕市。liǎng àn rén jiā,zhòu zhǎng mén yǎn zhèng cán shì。
枝头青杏尚小,只桑阴、豆荚肥绿如指。zhī tóu qīng xìng shàng xiǎo,zhǐ sāng yīn dòu jiá féi lǜ rú zhǐ。
土没鞋平,衫兜扇出,又过斜阳山寺。tǔ méi xié píng,shān dōu shàn chū,yòu guò xié yáng shān sì。
红桥雁齿。hóng qiáo yàn chǐ。
有曲港通船,草香蘅芷。yǒu qū gǎng tōng chuán,cǎo xiāng héng zhǐ。
除却闲鸥,问谁能到此。chú què xián ōu,wèn shuí néng dào cǐ。

忆江南·无锡华荔生春楼寄梦图

赵庆熹

春楼梦,梦里隔红墙。chūn lóu mèng,mèng lǐ gé hóng qiáng。
一世情怀原委曲,三生魂魄亦荒唐。yī shì qíng huái yuán wěi qū,sān shēng hún pò yì huāng táng。
说也断人肠。shuō yě duàn rén cháng。

金缕曲·春雨连绵桃花落尽忽忆去年今日姚小春集同人作皋亭之游今小春去都中一载矣黄昏不寐怅然久之挑灯为谱三痊并寄小春

赵庆熹

春色今年又。chūn sè jīn nián yòu。
怪无端、东风多事,绿波吹皱。guài wú duān dōng fēng duō shì,lǜ bō chuī zhòu。
眼底桃花都不见,但见枝枝杨柳。yǎn dǐ táo huā dōu bù jiàn,dàn jiàn zhī zhī yáng liǔ。
忽忆到、别离时候。hū yì dào bié lí shí hòu。
蜡屐雨声催不止,两三杯、上马河桥酒。là jī yǔ shēng cuī bù zhǐ,liǎng sān bēi shàng mǎ hé qiáo jiǔ。
君欲去,掉头走。jūn yù qù,diào tóu zǒu。
黄沙射猎然乎否。huáng shā shè liè rán hū fǒu。
误人生、少年侠气,儒冠依旧。wù rén shēng shǎo nián xiá qì,rú guān yī jiù。
门外雷声车似水,多少公卿拍手。mén wài léi shēng chē shì shuǐ,duō shǎo gōng qīng pāi shǒu。
中有个、书生两袖。zhōng yǒu gè shū shēng liǎng xiù。
我亦青衫真困绝,病毛锥、聊代谈天口。wǒ yì qīng shān zhēn kùn jué,bìng máo zhuī liáo dài tán tiān kǒu。
君击筑,我敲缶。jūn jī zhù,wǒ qiāo fǒu。

金缕曲·春雨连绵桃花落尽忽忆去年今日姚小春集同人作皋亭之游今小春去都中一载矣黄昏不寐怅然久之挑灯为谱三痊并寄小春

赵庆熹

风雨鸡鸣夜。fēng yǔ jī míng yè。
忽挑灯、枕书而卧,庄周蝶化。hū tiāo dēng zhěn shū ér wò,zhuāng zhōu dié huà。
一路邯郸都梦到,看遍长安车马。yī lù hán dān dōu mèng dào,kàn biàn zhǎng ān chē mǎ。
却待要、与君闲话。què dài yào yǔ jūn xián huà。
无奈窗纱关不住,一声声、雨点芭蕉打。wú nài chuāng shā guān bù zhù,yī shēng shēng yǔ diǎn bā jiāo dǎ。
书未尽,废然罢。shū wèi jǐn,fèi rán bà。
思君此夕燕台下。sī jūn cǐ xī yàn tái xià。
问何人、空群肯顾,黄金置价。wèn hé rén kōng qún kěn gù,huáng jīn zhì jià。
误我天涯曾作客,提起旧游还怕。wù wǒ tiān yá céng zuò kè,tí qǐ jiù yóu hái pà。
只采得、蘅兰满把。zhǐ cǎi dé héng lán mǎn bǎ。
豪气全消还跌宕,便淮阴、也待钻人胯。háo qì quán xiāo hái diē dàng,biàn huái yīn yě dài zuān rén kuà。
声咄咄,向空写。shēng duō duō,xiàng kōng xiě。

金缕曲·春雨连绵桃花落尽忽忆去年今日姚小春集同人作皋亭之游今小春去都中一载矣黄昏不寐怅然久之挑灯为谱三痊并寄小春

赵庆熹

且莫悲潦倒。qiě mò bēi lǎo dào。
走穷途、嗣宗狂哭,士龙狂笑。zǒu qióng tú sì zōng kuáng kū,shì lóng kuáng xiào。
名士风流无不可,管甚寒毡破帽。míng shì fēng liú wú bù kě,guǎn shén hán zhān pò mào。
终不似、怨秋虫鸟。zhōng bù shì yuàn qiū chóng niǎo。
拔剑出鞘君试舞,冷芙蓉、脱手双丸跳。bá jiàn chū qiào jūn shì wǔ,lěng fú róng tuō shǒu shuāng wán tiào。
龙破壁,大声啸。lóng pò bì,dà shēng xiào。
仙居见说瑶台好。xiān jū jiàn shuō yáo tái hǎo。
又何须、豪情盛气,一番草草。yòu hé xū háo qíng shèng qì,yī fān cǎo cǎo。
天上罡风吹十面,星斗总能扪到。tiān shàng gāng fēng chuī shí miàn,xīng dòu zǒng néng mén dào。
尽炼起、药炉丹灶。jǐn liàn qǐ yào lú dān zào。
炼出文通生花笔,便千人、也作寻常扫。liàn chū wén tōng shēng huā bǐ,biàn qiān rén yě zuò xún cháng sǎo。
余咳唾,惠同调。yú ké tuò,huì tóng diào。
7212345