古诗词

挽许将军词

张弼

桓桓许公将门子,少讲孙吴习经史。huán huán xǔ gōng jiāng mén zi,shǎo jiǎng sūn wú xí jīng shǐ。
虬髯猎猎气堂堂,誓不徒生不徒死。qiú rán liè liè qì táng táng,shì bù tú shēng bù tú sǐ。
青蛇矫矫丈八矛,白雉差差五干矢。qīng shé jiǎo jiǎo zhàng bā máo,bái zhì chà chà wǔ gàn shǐ。
马上盘旋一鹘经,阵里横戈万夫弛。mǎ shàng pán xuán yī gǔ jīng,zhèn lǐ héng gē wàn fū chí。
金符玉节羽林郎,作乐左右腾声光。jīn fú yù jié yǔ lín láng,zuò lè zuǒ yòu téng shēng guāng。
龙辔鸾辂忽远属,挽戈土甲不少忘。lóng pèi luán lù hū yuǎn shǔ,wǎn gē tǔ jiǎ bù shǎo wàng。
授钺山西任都阃,恣戮腥膻诸犬羊。shòu yuè shān xī rèn dōu kǔn,zì lù xīng shān zhū quǎn yáng。
蒲州营前卤血紫,高山□里卤首降。pú zhōu yíng qián lǔ xuè zǐ,gāo shān lǐ lǔ shǒu jiàng。
戴天雠耻得颇雪,太上六龙归故疆。dài tiān chóu chǐ dé pǒ xuě,tài shàng liù lóng guī gù jiāng。
凯歌还家志愈厉,敕守南京根本地。kǎi gē hái jiā zhì yù lì,chì shǒu nán jīng gēn běn dì。
西南万里松籓彝,有命更廉公总制。xī nán wàn lǐ sōng fān yí,yǒu mìng gèng lián gōng zǒng zhì。
便道先平都掌蛮,深菁高崖随手薙。biàn dào xiān píng dōu zhǎng mán,shēn jīng gāo yá suí shǒu tì。
轴辘西溯次成都,大星如斗营前坠。zhóu lù xī sù cì chéng dōu,dà xīng rú dòu yíng qián zhuì。
还有遗言嘱子□,报君不必论死生。hái yǒu yí yán zhǔ zi,bào jūn bù bì lùn sǐ shēng。
川人扼腕叹花乡,朝士论功惜狄青。chuān rén è wàn tàn huā xiāng,cháo shì lùn gōng xī dí qīng。
野狐庄前万株柏,风嘶露泫如含情。yě hú zhuāng qián wàn zhū bǎi,fēng sī lù xuàn rú hán qíng。
神光煜煜时或见,恍然张眼望神京。shén guāng yù yù shí huò jiàn,huǎng rán zhāng yǎn wàng shén jīng。
我为徐公歌暂节,剑戮鲸鲵中道折。wǒ wèi xú gōng gē zàn jié,jiàn lù jīng ní zhōng dào zhé。
谁为分明叙战功,磨光房山作公碣。shuí wèi fēn míng xù zhàn gōng,mó guāng fáng shān zuò gōng jié。

张弼

明松江府华亭人,字汝弼,号东海。成化二年进士。久任兵部郎,议论无所顾忌。出为南安知府,律己爱物,大得民和。少善草书,工诗文,自言吾书不如诗,诗不如文。有《鹤城稿》、《东海稿》等。 张弼的作品>>

猜您喜欢

五儿六期口号

张弼

弘玉今年巳六期,娇痴未肯事诗书。hóng yù jīn nián sì liù qī,jiāo chī wèi kěn shì shī shū。
却来戏弄如椽笔,搅我清风翰墨池。què lái xì nòng rú chuán bǐ,jiǎo wǒ qīng fēng hàn mò chí。

闻造楼船甚丽,余明年归必在嘉兴或姑苏相见矣,喜而先此寄诸贤弟

张弼

三贞坊前巨彩船,笔床书卷煮茶烟。sān zhēn fāng qián jù cǎi chuán,bǐ chuáng shū juǎn zhǔ chá yān。
何时东海先生醉,水调歌头三百篇。hé shí dōng hǎi xiān shēng zuì,shuǐ diào gē tóu sān bǎi piān。

书怀二首

张弼

东海先生懒学仙,饥时得食倦时眠。dōng hǎi xiān shēng lǎn xué xiān,jī shí dé shí juàn shí mián。
年来欲试挥锄手,弱水蓬莱尽种田。nián lái yù shì huī chú shǒu,ruò shuǐ péng lái jǐn zhǒng tián。

书怀二首

张弼

饥时得食倦时眠,即此修行玄更玄。jī shí dé shí juàn shí mián,jí cǐ xiū xíng xuán gèng xuán。
说此修行浑不省,却从方外觅神仙。shuō cǐ xiū xíng hún bù shěng,què cóng fāng wài mì shén xiān。

两访施同知汉章不遇

张弼

两度相寻两不逢,马蹄金谷醉春风。liǎng dù xiāng xún liǎng bù féng,mǎ tí jīn gǔ zuì chūn fēng。
谁怜寂寞蓬窗客,坐对沙鸥落照中。shuí lián jì mò péng chuāng kè,zuò duì shā ōu luò zhào zhōng。

归途望西林寺塔

张弼

西林古塔势凌霄,是我门庭碧玉标。xī lín gǔ tǎ shì líng xiāo,shì wǒ mén tíng bì yù biāo。
归马尚悬□五堠,行人先指读书巢。guī mǎ shàng xuán wǔ hòu,xíng rén xiān zhǐ dú shū cháo。

苏州别驾周德中以余致仕居间而称神仙太守作十绝复之

张弼

归休太守似神仙,布被蒙头日宴眠。guī xiū tài shǒu shì shén xiān,bù bèi méng tóu rì yàn mián。
却怪门前来热客,马蹄踏破紫芝烟。què guài mén qián lái rè kè,mǎ tí tà pò zǐ zhī yān。

苏州别驾周德中以余致仕居间而称神仙太守作十绝复之

张弼

不入清都不溷尘,吟诗落魄任天真。bù rù qīng dōu bù hùn chén,yín shī luò pò rèn tiān zhēn。
苏州别驾何须问,元是缙云司里人。sū zhōu bié jià hé xū wèn,yuán shì jìn yún sī lǐ rén。

苏州别驾周德中以余致仕居间而称神仙太守作十绝复之

张弼

诗不求工字不奇,天真烂熳是吾师。shī bù qiú gōng zì bù qí,tiān zhēn làn màn shì wú shī。
归来东海烟霞里,时复高歌攀桂枝。guī lái dōng hǎi yān xiá lǐ,shí fù gāo gē pān guì zhī。

苏州别驾周德中以余致仕居间而称神仙太守作十绝复之

张弼

官居南郡二千石,诗咏关睢三百篇。guān jū nán jùn èr qiān shí,shī yǒng guān suī sān bǎi piān。
衮职惭无一字补,虚生六十又三年。gǔn zhí cán wú yī zì bǔ,xū shēng liù shí yòu sān nián。

苏州别驾周德中以余致仕居间而称神仙太守作十绝复之

张弼

单车夜走榆关雪,五马晓冲梅岭烟。dān chē yè zǒu yú guān xuě,wǔ mǎ xiǎo chōng méi lǐng yān。
南暑朔寒俱历遍,老归林下荷苍天。nán shǔ shuò hán jù lì biàn,lǎo guī lín xià hé cāng tiān。

苏州别驾周德中以余致仕居间而称神仙太守作十绝复之

张弼

著书手段美犁锄,负郭腴田亦半芜。zhù shū shǒu duàn měi lí chú,fù guō yú tián yì bàn wú。
只把心田付诸子,且耕且读自支吾。zhǐ bǎ xīn tián fù zhū zi,qiě gēng qiě dú zì zhī wú。

苏州别驾周德中以余致仕居间而称神仙太守作十绝复之

张弼

东吴山水亦清幽,小舸轻舆到处游。dōng wú shān shuǐ yì qīng yōu,xiǎo gě qīng yú dào chù yóu。
更有故人园更好,不妨连日醉淹留。gèng yǒu gù rén yuán gèng hǎo,bù fáng lián rì zuì yān liú。

苏州别驾周德中以余致仕居间而称神仙太守作十绝复之

张弼

巳具桐棺寻乐丘,不关荣辱任浮休。sì jù tóng guān xún lè qiū,bù guān róng rǔ rèn fú xiū。
传家只有书千卷,付与儿孙自讨求。chuán jiā zhǐ yǒu shū qiān juǎn,fù yǔ ér sūn zì tǎo qiú。

苏州别驾周德中以余致仕居间而称神仙太守作十绝复之

张弼

古今何处有神仙,鹤驾鸾骖总浪传。gǔ jīn hé chù yǒu shén xiān,hè jià luán cān zǒng làng chuán。
莫信空同邹道士,刀圭入口亦徒然。mò xìn kōng tóng zōu dào shì,dāo guī rù kǒu yì tú rán。