古诗词

夏仲昭画竹为吴进士题

张弼

君不见辋川王郎铁钩锁,渔阳尘飞竟摧堕。jūn bù jiàn wǎng chuān wáng láng tiě gōu suǒ,yú yáng chén fēi jìng cuī duò。
君不见江南李主金错刀,澄心堂纸同烟销。jūn bù jiàn jiāng nán lǐ zhǔ jīn cuò dāo,chéng xīn táng zhǐ tóng yān xiāo。
宋家写竹文与苏,不求文字称士夫。sòng jiā xiě zhú wén yǔ sū,bù qiú wén zì chēng shì fū。
息斋板刻不足数,房山尚书特奇古。xī zhāi bǎn kè bù zú shù,fáng shān shàng shū tè qí gǔ。
俱随物改世见稀,我朝好手尚属谁。jù suí wù gǎi shì jiàn xī,wǒ cháo hǎo shǒu shàng shǔ shuí。
九龙山人王友石,毫素争先化工力。jiǔ lóng shān rén wáng yǒu shí,háo sù zhēng xiān huà gōng lì。
当时挥洒未足珍,于今一纸千金值。dāng shí huī sǎ wèi zú zhēn,yú jīn yī zhǐ qiān jīn zhí。
太常清卿得真传,风流潚洒与差肩。tài cháng qīng qīng dé zhēn chuán,fēng liú sù sǎ yǔ chà jiān。
宛如指活妙书法,阳冰古劲张旭颠。wǎn rú zhǐ huó miào shū fǎ,yáng bīng gǔ jìn zhāng xù diān。
紫宸朝回写此幅,远近纵横万枝玉。zǐ chén cháo huí xiě cǐ fú,yuǎn jìn zòng héng wàn zhī yù。
鹧鸪吟雨下江皋,猿猱号烟度岩曲。zhè gū yín yǔ xià jiāng gāo,yuán náo hào yān dù yán qū。
湘灵瑶瑟廿五弦,凄凄切切如流泉。xiāng líng yáo sè niàn wǔ xián,qī qī qiè qiè rú liú quán。
长日相看竟忘寐,个中妙趣言难传。zhǎng rì xiāng kàn jìng wàng mèi,gè zhōng miào qù yán nán chuán。
乃知此老真奇绝,饱弄清风与明月。nǎi zhī cǐ lǎo zhēn qí jué,bǎo nòng qīng fēng yǔ míng yuè。
古来数辈皆其俦,兴酣还陋芭蕉雪。gǔ lái shù bèi jiē qí chóu,xīng hān hái lòu bā jiāo xuě。
镡津进士吴延陵,冲襟素抱天下清。chán jīn jìn shì wú yán líng,chōng jīn sù bào tiān xià qīng。
得之不啻如拱璧,一洗东华尘梦醒。dé zhī bù chì rú gǒng bì,yī xǐ dōng huá chén mèng xǐng。
持来索我为题品,务令满帧烟云横。chí lái suǒ wǒ wèi tí pǐn,wù lìng mǎn zhēn yān yún héng。
我辞鄙朴我手拙,那能垂世称三绝。wǒ cí bǐ pǔ wǒ shǒu zhuō,nà néng chuí shì chēng sān jué。
恰有紫醪双玉瓶,九京唤起李骑鲸。qià yǒu zǐ láo shuāng yù píng,jiǔ jīng huàn qǐ lǐ qí jīng。
剡溪锦笺三十丈,稿草还须张伯英。shàn xī jǐn jiān sān shí zhàng,gǎo cǎo hái xū zhāng bó yīng。
呜呼若人不可作,浩荡高怀竟何托。wū hū ruò rén bù kě zuò,hào dàng gāo huái jìng hé tuō。
反覆卫公淇澳诗,目送翩翩海天鹤。fǎn fù wèi gōng qí ào shī,mù sòng piān piān hǎi tiān hè。

张弼

明松江府华亭人,字汝弼,号东海。成化二年进士。久任兵部郎,议论无所顾忌。出为南安知府,律己爱物,大得民和。少善草书,工诗文,自言吾书不如诗,诗不如文。有《鹤城稿》、《东海稿》等。 张弼的作品>>

猜您喜欢

元宵

张弼

老夫不饮醉元宵,歌舞声中坐寂寥。lǎo fū bù yǐn zuì yuán xiāo,gē wǔ shēng zhōng zuò jì liáo。
赖有天涯旧知巳,梅花香澹月轮高。lài yǒu tiān yá jiù zhī sì,méi huā xiāng dàn yuè lún gāo。

晨起

张弼

牡丹零落雨声严,燕子来时懒卷帘。mǔ dān líng luò yǔ shēng yán,yàn zi lái shí lǎn juǎn lián。
阶下决渠人报嘉,新栽竹长两三尖。jiē xià jué qú rén bào jiā,xīn zāi zhú zhǎng liǎng sān jiān。

方文美画

张弼

花落春归客未归,仲宣楼上倚斜晖。huā luò chūn guī kè wèi guī,zhòng xuān lóu shàng yǐ xié huī。
故园遥在三江外,绿遍蘼芜燕子飞。gù yuán yáo zài sān jiāng wài,lǜ biàn mí wú yàn zi fēi。

葡萄

张弼

使车无处立奇功,大宛归来献草龙。shǐ chē wú chù lì qí gōng,dà wǎn guī lái xiàn cǎo lóng。
遗种于今遍天下,茂陵冷落几秋风。yí zhǒng yú jīn biàn tiān xià,mào líng lěng luò jǐ qiū fēng。

晚坐

张弼

蝙蝠交飞蚊正喧,夕光延我饭前轩。biān fú jiāo fēi wén zhèng xuān,xī guāng yán wǒ fàn qián xuān。
明朝又有明朝事,不用燃灯且早眠。míng cháo yòu yǒu míng cháo shì,bù yòng rán dēng qiě zǎo mián。

六心菊

张弼

六朝人物六朝心,红紫纷纷满上林。liù cháo rén wù liù cháo xīn,hóng zǐ fēn fēn mǎn shàng lín。
输与当时彭泽令,都将收拾付清吟。shū yǔ dāng shí péng zé lìng,dōu jiāng shōu shí fù qīng yín。

元宵赏灯

张弼

元宵灯火宴西园,旧酒新诗障夜寒。yuán xiāo dēng huǒ yàn xī yuán,jiù jiǔ xīn shī zhàng yè hán。
纵饮不妨连日醉,白头林下一闲官。zòng yǐn bù fáng lián rì zuì,bái tóu lín xià yī xián guān。

送孝子陈思尧归山阴

张弼

万里归来一老身,百年情事始能伸。wàn lǐ guī lái yī lǎo shēn,bǎi nián qíng shì shǐ néng shēn。
何须浪说辽阳鹤,不及山阴子母亲。hé xū làng shuō liáo yáng hè,bù jí shān yīn zi mǔ qīn。

和韵留陈公甫

张弼

分付辎车且莫巾,临川道上有轻尘。fēn fù zī chē qiě mò jīn,lín chuān dào shàng yǒu qīng chén。
平生怪煞荆舒老,多读诗书少识人。píng shēng guài shā jīng shū lǎo,duō dú shī shū shǎo shí rén。

送别驾陶质夫之京

张弼

雨雪新春甲子晴,鸣笳击鼓发官程。yǔ xuě xīn chūn jiǎ zi qíng,míng jiā jī gǔ fā guān chéng。
禁城到日花如锦,白玉阶前拜圣明。jìn chéng dào rì huā rú jǐn,bái yù jiē qián bài shèng míng。

即事怀彭从吾方伯

张弼

驿路春风催马蹄,独醒人亦醉如泥。yì lù chūn fēng cuī mǎ tí,dú xǐng rén yì zuì rú ní。
从吾亭上人千里,独嗅梅花坐日西。cóng wú tíng shàng rén qiān lǐ,dú xiù méi huā zuò rì xī。

咏盆梅

张弼

盆里移来庾岭春,柔枝不称雪精神。pén lǐ yí lái yǔ lǐng chūn,róu zhī bù chēng xuě jīng shén。
莫将桃李轻相比,要识留侯似妇人。mò jiāng táo lǐ qīng xiāng bǐ,yào shí liú hóu shì fù rén。

漂母祠

张弼

刘伶坟上坐吟风,漂母矶头奠酒钟。liú líng fén shàng zuò yín fēng,piāo mǔ jī tóu diàn jiǔ zhōng。
眼力还高萧相国,能于饿莩识英雄。yǎn lì hái gāo xiāo xiāng guó,néng yú è fú shí yīng xióng。

端阳竞渡

张弼

画鼓红旗送彩舟,健儿八百竞中流。huà gǔ hóng qí sòng cǎi zhōu,jiàn ér bā bǎi jìng zhōng liú。
谁知有个停桡者,闲倚江山第一楼。shuí zhī yǒu gè tíng ráo zhě,xián yǐ jiāng shān dì yī lóu。

读宋史二绝

张弼

女中尧舜岂虚名,惜也垂帘月昼明。nǚ zhōng yáo shùn qǐ xū míng,xī yě chuí lián yuè zhòu míng。
后世春秋谁秉笔,应将斧钺示仪型。hòu shì chūn qiū shuí bǐng bǐ,yīng jiāng fǔ yuè shì yí xíng。