古诗词

夏仲昭画竹为吴进士题

张弼

君不见辋川王郎铁钩锁,渔阳尘飞竟摧堕。jūn bù jiàn wǎng chuān wáng láng tiě gōu suǒ,yú yáng chén fēi jìng cuī duò。
君不见江南李主金错刀,澄心堂纸同烟销。jūn bù jiàn jiāng nán lǐ zhǔ jīn cuò dāo,chéng xīn táng zhǐ tóng yān xiāo。
宋家写竹文与苏,不求文字称士夫。sòng jiā xiě zhú wén yǔ sū,bù qiú wén zì chēng shì fū。
息斋板刻不足数,房山尚书特奇古。xī zhāi bǎn kè bù zú shù,fáng shān shàng shū tè qí gǔ。
俱随物改世见稀,我朝好手尚属谁。jù suí wù gǎi shì jiàn xī,wǒ cháo hǎo shǒu shàng shǔ shuí。
九龙山人王友石,毫素争先化工力。jiǔ lóng shān rén wáng yǒu shí,háo sù zhēng xiān huà gōng lì。
当时挥洒未足珍,于今一纸千金值。dāng shí huī sǎ wèi zú zhēn,yú jīn yī zhǐ qiān jīn zhí。
太常清卿得真传,风流潚洒与差肩。tài cháng qīng qīng dé zhēn chuán,fēng liú sù sǎ yǔ chà jiān。
宛如指活妙书法,阳冰古劲张旭颠。wǎn rú zhǐ huó miào shū fǎ,yáng bīng gǔ jìn zhāng xù diān。
紫宸朝回写此幅,远近纵横万枝玉。zǐ chén cháo huí xiě cǐ fú,yuǎn jìn zòng héng wàn zhī yù。
鹧鸪吟雨下江皋,猿猱号烟度岩曲。zhè gū yín yǔ xià jiāng gāo,yuán náo hào yān dù yán qū。
湘灵瑶瑟廿五弦,凄凄切切如流泉。xiāng líng yáo sè niàn wǔ xián,qī qī qiè qiè rú liú quán。
长日相看竟忘寐,个中妙趣言难传。zhǎng rì xiāng kàn jìng wàng mèi,gè zhōng miào qù yán nán chuán。
乃知此老真奇绝,饱弄清风与明月。nǎi zhī cǐ lǎo zhēn qí jué,bǎo nòng qīng fēng yǔ míng yuè。
古来数辈皆其俦,兴酣还陋芭蕉雪。gǔ lái shù bèi jiē qí chóu,xīng hān hái lòu bā jiāo xuě。
镡津进士吴延陵,冲襟素抱天下清。chán jīn jìn shì wú yán líng,chōng jīn sù bào tiān xià qīng。
得之不啻如拱璧,一洗东华尘梦醒。dé zhī bù chì rú gǒng bì,yī xǐ dōng huá chén mèng xǐng。
持来索我为题品,务令满帧烟云横。chí lái suǒ wǒ wèi tí pǐn,wù lìng mǎn zhēn yān yún héng。
我辞鄙朴我手拙,那能垂世称三绝。wǒ cí bǐ pǔ wǒ shǒu zhuō,nà néng chuí shì chēng sān jué。
恰有紫醪双玉瓶,九京唤起李骑鲸。qià yǒu zǐ láo shuāng yù píng,jiǔ jīng huàn qǐ lǐ qí jīng。
剡溪锦笺三十丈,稿草还须张伯英。shàn xī jǐn jiān sān shí zhàng,gǎo cǎo hái xū zhāng bó yīng。
呜呼若人不可作,浩荡高怀竟何托。wū hū ruò rén bù kě zuò,hào dàng gāo huái jìng hé tuō。
反覆卫公淇澳诗,目送翩翩海天鹤。fǎn fù wèi gōng qí ào shī,mù sòng piān piān hǎi tiān hè。

张弼

明松江府华亭人,字汝弼,号东海。成化二年进士。久任兵部郎,议论无所顾忌。出为南安知府,律己爱物,大得民和。少善草书,工诗文,自言吾书不如诗,诗不如文。有《鹤城稿》、《东海稿》等。 张弼的作品>>

猜您喜欢

南山主人为崔某赋

张弼

南海畸人巢许侣,分甘老作南山主。nán hǎi jī rén cháo xǔ lǚ,fēn gān lǎo zuò nán shān zhǔ。
南山兀立当宾墀,终日相看若相语。nán shān wù lì dāng bīn chí,zhōng rì xiāng kàn ruò xiāng yǔ。
有时倒卧酒中尊,吞入吟肠不枝柱。yǒu shí dào wò jiǔ zhōng zūn,tūn rù yín cháng bù zhī zhù。
分将清涧循阶除吐出白,云随杖履松风摵。fēn jiāng qīng jiàn xún jiē chú tǔ chū bái,yún suí zhàng lǚ sōng fēng shè。
摵鬓丝寒洗尽耳,根尘几许四时馈。shè bìn sī hán xǐ jǐn ěr,gēn chén jǐ xǔ sì shí kuì。
问更殷勤笋籁椰,浆石钟乳幽林啼。wèn gèng yīn qín sǔn lài yē,jiāng shí zhōng rǔ yōu lín tí。
鸟奏仙音回风吹,花舞天女南山之。niǎo zòu xiān yīn huí fēng chuī,huā wǔ tiān nǚ nán shān zhī。
乐乐无央俯仰,悠然小天宇。lè lè wú yāng fǔ yǎng,yōu rán xiǎo tiān yǔ。
岁寒心事镇不移,何许形骸分尔汝。suì hán xīn shì zhèn bù yí,hé xǔ xíng hái fēn ěr rǔ。
君不见世间宾主情姁姁,多趋富贵欺贫寠。jūn bù jiàn shì jiān bīn zhǔ qíng xǔ xǔ,duō qū fù guì qī pín jù。
挥毫便写绝交书,只与南山常作主。huī háo biàn xiě jué jiāo shū,zhǐ yǔ nán shān cháng zuò zhǔ。

梅仙

张弼

梅仙自是真豪杰,不比区区事高洁。méi xiān zì shì zhēn háo jié,bù bǐ qū qū shì gāo jié。
翩然一弃吴市门,应有精光参日月。piān rán yī qì wú shì mén,yīng yǒu jīng guāng cān rì yuè。
遗踪寄在西山巅,龙之灵洞凤之穴。yí zōng jì zài xī shān diān,lóng zhī líng dòng fèng zhī xué。
家老短□有耳孙,爰作夜台称妙绝。jiā lǎo duǎn yǒu ěr sūn,yuán zuò yè tái chēng miào jué。
衣冠济楚继书香,笔墨纵横擅文诀。yī guān jì chǔ jì shū xiāng,bǐ mò zòng héng shàn wén jué。
天子临轩催赐衣,锦衣归来山水悦。tiān zi lín xuān cuī cì yī,jǐn yī guī lái shān shuǐ yuè。
捧觞再拜如堂封,庆泽绵绵流不竭。pěng shāng zài bài rú táng fēng,qìng zé mián mián liú bù jié。
山椒仰望溯梅仙,明时未必飞金铁。shān jiāo yǎng wàng sù méi xiān,míng shí wèi bì fēi jīn tiě。
秉心当不愧前修,细嗅梅花嚼冰雪。bǐng xīn dāng bù kuì qián xiū,xì xiù méi huā jué bīng xuě。

赠嘉兴尹瑞卿

张弼

嘉禾溪头黄花秋,举杯送客神京游。jiā hé xī tóu huáng huā qiū,jǔ bēi sòng kè shén jīng yóu。
清名巳上彻宸旒,绣衣白简当尔酬,伫看清风播九州。qīng míng sì shàng chè chén liú,xiù yī bái jiǎn dāng ěr chóu,zhù kàn qīng fēng bō jiǔ zhōu。

题画

张弼

黄龙浦上乘舟客,丹凤楼前吹玉笛。huáng lóng pǔ shàng chéng zhōu kè,dān fèng lóu qián chuī yù dí。
潮方平兮月将直,两岸芦花秋瑟瑟。cháo fāng píng xī yuè jiāng zhí,liǎng àn lú huā qiū sè sè。

庆东庄大哥寿

张弼

东庄主人适初度,春风明日是花朝。dōng zhuāng zhǔ rén shì chū dù,chūn fēng míng rì shì huā cháo。
东海蟠桃正烂漫,弟兄同看两三遭。dōng hǎi pán táo zhèng làn màn,dì xiōng tóng kàn liǎng sān zāo。

渡江

张弼

洪涛汹汹风飕飕,鸣笳击鼓渡中流。hóng tāo xiōng xiōng fēng sōu sōu,míng jiā jī gǔ dù zhōng liú。
今日老夫成大笑,瘦妻小妾□□游。jīn rì lǎo fū chéng dà xiào,shòu qī xiǎo qiè yóu。
郭璞墟墓巳非是,孟姜衣亭真缪悠。guō pú xū mù sì fēi shì,mèng jiāng yī tíng zhēn móu yōu。
收帆转舵忽瓜步,故人拍掌候沙头。shōu fān zhuǎn duò hū guā bù,gù rén pāi zhǎng hòu shā tóu。

失题

张弼

白雁南来天水窄,百岁风沙喑南国。bái yàn nán lái tiān shuǐ zhǎi,bǎi suì fēng shā yīn nán guó。
王郎席帽大于筛,却与风沙作强敌。wáng láng xí mào dà yú shāi,què yǔ fēng shā zuò qiáng dí。
援毫写出玉精神,依旧江乡好颜色。yuán háo xiě chū yù jīng shén,yī jiù jiāng xiāng hǎo yán sè。
春去春来花不飞,任他骑马吹羌笛。chūn qù chūn lái huā bù fēi,rèn tā qí mǎ chuī qiāng dí。

失题

张弼

昔年我到毗陵驿,滂然一雨连三夕。xī nián wǒ dào pí líng yì,pāng rán yī yǔ lián sān xī。
今我重来又雨声,可是天公苦留客。jīn wǒ zhòng lái yòu yǔ shēng,kě shì tiān gōng kǔ liú kè。
故人供帐当高楼,绿酒百壶如川流。gù rén gōng zhàng dāng gāo lóu,lǜ jiǔ bǎi hú rú chuān liú。
平生俗□不可□,岂是天留人不留。píng shēng sú bù kě,qǐ shì tiān liú rén bù liú。
天留人留我不驻,归心巳逐飞鸿去。tiān liú rén liú wǒ bù zhù,guī xīn sì zhú fēi hóng qù。
蓬底高吟听雨眠,姑苏城外鸣啼曙。péng dǐ gāo yín tīng yǔ mián,gū sū chéng wài míng tí shǔ。

题扇赠林亨大以字起韵

张弼

三山豪士林亨大,随处风流欠诗债。sān shān háo shì lín hēng dà,suí chù fēng liú qiàn shī zhài。
落笔顿令神鬼愁,不容海底藏珍怪。luò bǐ dùn lìng shén guǐ chóu,bù róng hǎi dǐ cáng zhēn guài。
十尺珊瑚出水来,万丈神鳌戴山拜。shí chǐ shān hú chū shuǐ lái,wàn zhàng shén áo dài shān bài。
长安市上醉一石,仰观似笑乾坤隘。zhǎng ān shì shàng zuì yī shí,yǎng guān shì xiào qián kūn ài。
明年高领九重春,紫袍乌帽黄金带。míng nián gāo lǐng jiǔ zhòng chūn,zǐ páo wū mào huáng jīn dài。

题明皇贵妃对奕图

张弼

深院纹楸对玉环,三郎用智失防闲。shēn yuàn wén qiū duì yù huán,sān láng yòng zhì shī fáng xián。
争边不识潼关险,得路焉知蜀道难。zhēng biān bù shí tóng guān xiǎn,dé lù yān zhī shǔ dào nán。
对面雌雄奚待决,转头成败实相关。duì miàn cí xióng xī dài jué,zhuǎn tóu chéng bài shí xiāng guān。
当时一著输几处,不料胡儿冷眼看。dāng shí yī zhù shū jǐ chù,bù liào hú ér lěng yǎn kàn。

予居春坊之右厢者月馀寂寂无偶适李瑞卿至与居左厢故旧之情切劘之益兼得而备至喜幸之深赋此见意

张弼

官舍沈沈绝尘俗,萍踪幸此同栖宿。guān shě shěn shěn jué chén sú,píng zōng xìng cǐ tóng qī sù。
燃灯相映两窗红,泚笔平分半池绿。rán dēng xiāng yìng liǎng chuāng hóng,cǐ bǐ píng fēn bàn chí lǜ。
尊中美酒取次斟,架上奇书更互读。zūn zhōng měi jiǔ qǔ cì zhēn,jià shàng qí shū gèng hù dú。
骅骝腾踏万里云,附尾之蝇亦追逐。huá liú téng tà wàn lǐ yún,fù wěi zhī yíng yì zhuī zhú。

拙女词

张弼

团扇初成梧叶秋,夹罗欲试又重裘。tuán shàn chū chéng wú yè qiū,jiā luó yù shì yòu zhòng qiú。
也知不是时来早,拙女囊空自晚谋。yě zhī bù shì shí lái zǎo,zhuō nǚ náng kōng zì wǎn móu。
拙女囊空自晚谋,清寒到底未为羞。zhuō nǚ náng kōng zì wǎn móu,qīng hán dào dǐ wèi wèi xiū。
盈箱锦绣依时著,多在春风十二楼。yíng xiāng jǐn xiù yī shí zhù,duō zài chūn fēng shí èr lóu。

□花词

张弼

杨花衮衮随风飘,悠悠扬扬低复高。yáng huā gǔn gǔn suí fēng piāo,yōu yōu yáng yáng dī fù gāo。
海天空阔任尔云,莫来沾我木棉袍。hǎi tiān kōng kuò rèn ěr yún,mò lái zhān wǒ mù mián páo。

南归散词

张弼

东海先生归也,南安太守新除。dōng hǎi xiān shēng guī yě,nán ān tài shǒu xīn chú。
一挑行李两船书,被人笑道痴愚书。yī tiāo xíng lǐ liǎng chuán shū,bèi rén xiào dào chī yú shū。
书寒不堪穿,饥不堪煮,收拾许多何用处。shū hán bù kān chuān,jī bù kān zhǔ,shōu shí xǔ duō hé yòng chù。
况而今、白发苍颜,坐黄堂之署。kuàng ér jīn bái fā cāng yán,zuò huáng táng zhī shǔ。
乘五马之车,安得工夫再看渠,又将载到南安去。chéng wǔ mǎ zhī chē,ān dé gōng fū zài kàn qú,yòu jiāng zài dào nán ān qù。
古人糟粕,谁味真腴。gǔ rén zāo pò,shuí wèi zhēn yú。
枉说道黄卷中,与圣贤相对语。wǎng shuō dào huáng juǎn zhōng,yǔ shèng xián xiāng duì yǔ。

禽言

张弼

得过且过,饮啄随时度朝暮。dé guò qiě guò,yǐn zhuó suí shí dù cháo mù。
得陇望蜀徒尔为,未知是福还是祸。dé lǒng wàng shǔ tú ěr wèi,wèi zhī shì fú hái shì huò。
得过且过。dé guò qiě guò。