古诗词

题画

张弼

远山如飞近山走,茫茫白云三万亩。yuǎn shān rú fēi jìn shān zǒu,máng máng bái yún sān wàn mǔ。
小桥尽日无人行,孤舟自碇青溪口。xiǎo qiáo jǐn rì wú rén xíng,gū zhōu zì dìng qīng xī kǒu。
似闻鸟啼猿啸哀,长林宿莽惊风来。shì wén niǎo tí yuán xiào āi,zhǎng lín sù mǎng jīng fēng lái。
令人洒然毛骨爽,不知身有黄金台。lìng rén sǎ rán máo gǔ shuǎng,bù zhī shēn yǒu huáng jīn tái。
金台红尘深百尺,骑马东西事鞅掌。jīn tái hóng chén shēn bǎi chǐ,qí mǎ dōng xī shì yāng zhǎng。
见图唤起山泽心,枯肠骚然诗句痒。jiàn tú huàn qǐ shān zé xīn,kū cháng sāo rán shī jù yǎng。
挥毫聊问许郢州,何时约伴作清游。huī háo liáo wèn xǔ yǐng zhōu,hé shí yuē bàn zuò qīng yóu。
我歌尔谣齐拍掌,笑看黄河西北流。wǒ gē ěr yáo qí pāi zhǎng,xiào kàn huáng hé xī běi liú。

张弼

明松江府华亭人,字汝弼,号东海。成化二年进士。久任兵部郎,议论无所顾忌。出为南安知府,律己爱物,大得民和。少善草书,工诗文,自言吾书不如诗,诗不如文。有《鹤城稿》、《东海稿》等。 张弼的作品>>

猜您喜欢

九月廿二日家人插榴花梨花口号

张弼

重阳节后西风来,梨花榴花烂熳开。zhòng yáng jié hòu xī fēng lái,lí huā liú huā làn màn kāi。
为怜黄菊真可愧,冷淡含香待雨催。wèi lián huáng jú zhēn kě kuì,lěng dàn hán xiāng dài yǔ cuī。

为桂花芙蓉雪冤

张弼

天香幽艳应时开,岂作山乡疠鬼媒。tiān xiāng yōu yàn yīng shí kāi,qǐ zuò shān xiāng lì guǐ méi。
寄语土人休浪怪,正堪相对倒金杯。jì yǔ tǔ rén xiū làng guài,zhèng kān xiāng duì dào jīn bēi。

题辽海

张弼

郁蓝波接郁蓝天,主圣臣贤又宴肰。yù lán bō jiē yù lán tiān,zhǔ shèng chén xián yòu yàn rán。
欲问吾家在何许,鹘飞尽处白云边。yù wèn wú jiā zài hé xǔ,gǔ fēi jǐn chù bái yún biān。

题弘善寺壁

张弼

好山围绕老僧居,碧玉环中一绀珠。hǎo shān wéi rào lǎo sēng jū,bì yù huán zhōng yī gàn zhū。
尘鞅偶来分半榻,便忘身世在寰区。chén yāng ǒu lái fēn bàn tà,biàn wàng shēn shì zài huán qū。

珉玉池付金莲寺僧为香炉

张弼

平平艮岳黍离离,拾得龙眠洗玉池。píng píng gěn yuè shǔ lí lí,shí dé lóng mián xǐ yù chí。
付与山僧作清供,兔毫深碗对吟诗。fù yǔ shān sēng zuò qīng gōng,tù háo shēn wǎn duì yín shī。

惜母山新路词

张弼

傍水绿山石路萦,昔时荦确今时平。bàng shuǐ lǜ shān shí lù yíng,xī shí luò què jīn shí píng。
伊谁凿者文知县,千载行人有颂声。yī shuí záo zhě wén zhī xiàn,qiān zài xíng rén yǒu sòng shēng。

谒文献祠

张弼

远上梅峰九转螺,曲江祠庙郁嵯峨。yuǎn shàng méi fēng jiǔ zhuǎn luó,qū jiāng cí miào yù cuó é。
悠肰俯仰人千载,旧石消磨名不磨。yōu rán fǔ yǎng rén qiān zài,jiù shí xiāo mó míng bù mó。

送张靖州

张弼

记得相逢其食□,桃花开遍十三遭。jì dé xiāng féng qí shí,táo huā kāi biàn shí sān zāo。
此行若到玄都观,应被刘郎笑二毛。cǐ xíng ruò dào xuán dōu guān,yīng bèi liú láng xiào èr máo。

题芭蕉二首

张弼

秾绿丛中吐茜红,直从盛夏到深冬。nóng lǜ cóng zhōng tǔ qiàn hóng,zhí cóng shèng xià dào shēn dōng。
于今始信王维画,能写当时雪里容。yú jīn shǐ xìn wáng wéi huà,néng xiě dāng shí xuě lǐ róng。

题芭蕉二首

张弼

休说高台月与风,芭蕉花发半年红。xiū shuō gāo tái yuè yǔ fēng,bā jiāo huā fā bàn nián hóng。
也能妆点庭中草,都在濂溪意思中。yě néng zhuāng diǎn tíng zhōng cǎo,dōu zài lián xī yì sī zhōng。

送景方还南京

张弼

黄金台下见秋风,回首钟山意万重。huáng jīn tái xià jiàn qiū fēng,huí shǒu zhōng shān yì wàn zhòng。
寄语秦淮楼上月,归来还与故人同。jì yǔ qín huái lóu shàng yuè,guī lái hái yǔ gù rén tóng。

补旧罗员领

张弼

针线殷勤补旧罗,细看墨迹酒痕多。zhēn xiàn yīn qín bǔ jiù luó,xì kàn mò jì jiǔ hén duō。
如何不肯轻抛掷,曾听南薰帝舜歌。rú hé bù kěn qīng pāo zhì,céng tīng nán xūn dì shùn gē。

补红褐衣

张弼

毳袍红褪著多年,重命针工细补联。cuì páo hóng tuì zhù duō nián,zhòng mìng zhēn gōng xì bǔ lián。
却忆当时旧襦裤,慈亲手眼夜灯前。què yì dāng shí jiù rú kù,cí qīn shǒu yǎn yè dēng qián。

足梦中句

张弼

读罢离骚铃阁卧,苍龙挟雨窗前过。dú bà lí sāo líng gé wò,cāng lóng xié yǔ chuāng qián guò。
起来一笑足前章,东山红日车轮大。qǐ lái yī xiào zú qián zhāng,dōng shān hóng rì chē lún dà。

四儿作对句赋此

张弼

我方幼稚能作对,武库先公向客夸。wǒ fāng yòu zhì néng zuò duì,wǔ kù xiān gōng xiàng kè kuā。
今日弘圭亦如我,不胜感旧泪横斜。jīn rì hóng guī yì rú wǒ,bù shèng gǎn jiù lèi héng xié。