古诗词

与陈全人夜坐忆在天关西园小楼

梁朝钟

月到中庭自异明,满阶蚕影杂花行。yuè dào zhōng tíng zì yì míng,mǎn jiē cán yǐng zá huā xíng。
相看深处云千褶,判出寻常一段情。xiāng kàn shēn chù yún qiān zhě,pàn chū xún cháng yī duàn qíng。

梁朝钟

梁朝钟,字未央,号车匿。番禺人。幼孤,依舅氏霍子衡。倜傥不羁,豪气自举。好读书,善文词,喜谈论,性不能容人,虽尊贵亦不可屈。曾师事道独禅师,两广总督熊文灿延为子师。明思宗崇祯十五年(一六四二)举人,明年中进士乙榜。清军入关,南明福王、唐王继立,徵之,均谢去。其后苏观生等于广州拥立绍武政权,授朝钟翰林院检讨,兼兵科给事中,寻授国子监祭酒,上疏拜辞,改授国子监司业。明唐王隆武二年(一六四六)十二月十五日,广州陷。十六日,朝钟从容整冠带,北面成礼,复拜家庙,屏家人,赴池水浅不能没,邻人救之。其仆继至,扶起于屋之东廊,覆之长被,少更苏。清兵入室,叱令薙发。朝钟大骂,被三刃而死,年四十四岁。族人以衣冠葬于其乡番禺员冈。有《辅法录》、《家礼补笺》、《日纪录》、《喻园集》。《明史》卷二七八、清道光《广东通志》卷二八五均有传;另门人王鸣雷撰有《梁朝钟传》,黄佛颐撰有《明赠礼部尚书国子监司业谥文贞梁公朝钟传》,见《广东丛书·喻园集》卷首。梁朝钟诗,存于《喻园集》,书共四卷,前三卷为文,第四卷为诗。民国三十年《广东丛书》影印除氏南州楼藏顺治番禺员冈刻本,今以该丛书本为底本,校以选本《粤东诗海》所选诗。 梁朝钟的作品>>

猜您喜欢

己卯秋归自皖上偕罗季作省先考妣墓口占

梁朝钟

石屋曾楼马鬣封,青山无恙绣芙容。shí wū céng lóu mǎ liè fēng,qīng shān wú yàng xiù fú róng。
每思小筑长干寺,日夜幽明三百钟。měi sī xiǎo zhù zhǎng gàn sì,rì yè yōu míng sān bǎi zhōng。

拟古

梁朝钟

几上厌粱肉,乃忆园中蔬。jǐ shàng yàn liáng ròu,nǎi yì yuán zhōng shū。
爰处无事事,思蹇风雪车。yuán chù wú shì shì,sī jiǎn fēng xuě chē。
人意未可信,欲急姑徐徐。rén yì wèi kě xìn,yù jí gū xú xú。
不见令人思,久狎必致疏。bù jiàn lìng rén sī,jiǔ xiá bì zhì shū。
君子语结交,当使交有馀。jūn zi yǔ jié jiāo,dāng shǐ jiāo yǒu yú。
黏情已□散,强合终不如。nián qíng yǐ sàn,qiáng hé zhōng bù rú。
微霜河畔草,能同二月初。wēi shuāng hé pàn cǎo,néng tóng èr yuè chū。
世路蹑足行,闭门且读书。shì lù niè zú xíng,bì mén qiě dú shū。

拟古

梁朝钟

出身事征战,幽州万里远。chū shēn shì zhēng zhàn,yōu zhōu wàn lǐ yuǎn。
秋初雁已飞,柳条四月菀。qiū chū yàn yǐ fēi,liǔ tiáo sì yuè wǎn。
可怜楼上妇,肌肤日渐减。kě lián lóu shàng fù,jī fū rì jiàn jiǎn。
此日得相聚,宁复羡华衮。cǐ rì dé xiāng jù,níng fù xiàn huá gǔn。
人生趣不同,区区重饱暖。rén shēng qù bù tóng,qū qū zhòng bǎo nuǎn。
农夫终岁劳,一盘豆麦饭。nóng fū zhōng suì láo,yī pán dòu mài fàn。
夫妇日相守,牵牛归日晚。fū fù rì xiāng shǒu,qiān niú guī rì wǎn。
聚散各有原,无用频商忖。jù sàn gè yǒu yuán,wú yòng pín shāng cǔn。

拟古

梁朝钟

鸿鹄只两翼,千里戾天飞。hóng gǔ zhǐ liǎng yì,qiān lǐ lì tiān fēi。
菉竹闻殷雷,出地如发机。lù zhú wén yīn léi,chū dì rú fā jī。
既云有伦脊,上下互相依。jì yún yǒu lún jí,shàng xià hù xiāng yī。
不有卿相贵,万姓食不肥。bù yǒu qīng xiāng guì,wàn xìng shí bù féi。
居上无令德,子孙百世非。jū shàng wú lìng dé,zi sūn bǎi shì fēi。
叶繁驱车止,孤树宿鸟稀。yè fán qū chē zhǐ,gū shù sù niǎo xī。
高明皦如日,昧爽东方晞。gāo míng jiǎo rú rì,mèi shuǎng dōng fāng xī。
光落崦嵫间,无能续朝晖。guāng luò yān zī jiān,wú néng xù cháo huī。
汪汪大海水,百川胥与归。wāng wāng dà hǎi shuǐ,bǎi chuān xū yǔ guī。

拟古

梁朝钟

我昔蹈南溟,顺风趋远岛。wǒ xī dǎo nán míng,shùn fēng qū yuǎn dǎo。
天阔海色青,月明如日杲。tiān kuò hǎi sè qīng,yuè míng rú rì gǎo。
海上见大鱼,颅可百人抱。hǎi shàng jiàn dà yú,lú kě bǎi rén bào。
归来十馀年,时时向人道。guī lái shí yú nián,shí shí xiàng rén dào。
因叹世上人,几多牖下老。yīn tàn shì shàng rén,jǐ duō yǒu xià lǎo。
家贫身未贵,出门苦不早。jiā pín shēn wèi guì,chū mén kǔ bù zǎo。
闻人谈名山,亦云诛茅好。wén rén tán míng shān,yì yún zhū máo hǎo。
庭下弄小孙,天阴收爨草。tíng xià nòng xiǎo sūn,tiān yīn shōu cuàn cǎo。
保得六十岁,亲戚歌天保。bǎo dé liù shí suì,qīn qī gē tiān bǎo。

赠张平符督学晋三楚观察使

梁朝钟

附罗砥南极,高可近青天。fù luó dǐ nán jí,gāo kě jìn qīng tiān。
牂牁万里流,疾走汇百川。zāng kē wàn lǐ liú,jí zǒu huì bǎi chuān。
昔有宋南和,芳业芬花田。xī yǒu sòng nán hé,fāng yè fēn huā tián。
夫子踵前武,文藻春华鲜。fū zi zhǒng qián wǔ,wén zǎo chūn huá xiān。
敦行自皇古,丰肌蓬瀛仙。dūn xíng zì huáng gǔ,fēng jī péng yíng xiān。
湛识罔不达,汤汤浚审渊。zhàn shí wǎng bù dá,tāng tāng jùn shěn yuān。
经术焫六虚,治法绝党偏。jīng shù ruò liù xū,zhì fǎ jué dǎng piān。
减登如可还,繄曰能比肩。jiǎn dēng rú kě hái,yī yuē néng bǐ jiān。
文章信含誉,紫府分衡铨。wén zhāng xìn hán yù,zǐ fǔ fēn héng quán。
海澨?鲻品,获游清泠泉。hǎi shì zòu zī pǐn,huò yóu qīng líng quán。
沐浴此萧艾,遂欲口兰荃。mù yù cǐ xiāo ài,suì yù kǒu lán quán。
感恩与知己,逖哉三生缘。gǎn ēn yǔ zhī jǐ,tì zāi sān shēng yuán。
搴衣秋江浒,临岐剧潸然。qiān yī qiū jiāng hǔ,lín qí jù shān rán。

黄岩谒空老人效寒山子体

梁朝钟

红泉出竹间,苍崖县古树。hóng quán chū zhú jiān,cāng yá xiàn gǔ shù。
中有郁金仙,一室万法聚。zhōng yǒu yù jīn xiān,yī shì wàn fǎ jù。
临济有三玄,仰山无四句。lín jì yǒu sān xuán,yǎng shān wú sì jù。
昔世修何因,今朝刚得遇。xī shì xiū hé yīn,jīn cháo gāng dé yù。

黄岩谒空老人效寒山子体

梁朝钟

匡庐万仞高,松声千里涛。kuāng lú wàn rèn gāo,sōng shēng qiān lǐ tāo。
竹影空中啸,危楼云半帱。zhú yǐng kōng zhōng xiào,wēi lóu yún bàn chóu。
消沮终入室,契阔莫相遭。xiāo jǔ zhōng rù shì,qì kuò mò xiāng zāo。
明明知是湩,绝哺又长号。míng míng zhī shì dòng,jué bǔ yòu zhǎng hào。

黄岩谒空老人效寒山子体

梁朝钟

谁非切生死,成亏系修福。shuí fēi qiè shēng sǐ,chéng kuī xì xiū fú。
昔与佛齐肩,今甘佛奴仆。xī yǔ fú qí jiān,jīn gān fú nú pū。
何为恋妻孥,弃师在深谷。hé wèi liàn qī nú,qì shī zài shēn gǔ。
深谭不能久,伤心欲痛哭。shēn tán bù néng jiǔ,shāng xīn yù tòng kū。

夏口

梁朝钟

数骑罗阳出,来日长荻林。shù qí luó yáng chū,lái rì zhǎng dí lín。
从来无远游,安知山水音。cóng lái wú yuǎn yóu,ān zhī shān shuǐ yīn。
陵谷几迁变,方能成古今。líng gǔ jǐ qiān biàn,fāng néng chéng gǔ jīn。
驱驰过夏口,涯缺江流侵。qū chí guò xià kǒu,yá quē jiāng liú qīn。
落日水归东,行行不可寻。luò rì shuǐ guī dōng,xíng xíng bù kě xún。
慷慨复何益,且活百年心。kāng kǎi fù hé yì,qiě huó bǎi nián xīn。

赠何都护

梁朝钟

海上有豪杰,居然为世英。hǎi shàng yǒu háo jié,jū rán wèi shì yīng。
高足蹈一世,乡里尤相惊。gāo zú dǎo yī shì,xiāng lǐ yóu xiāng jīng。
人谓其胸中,具有九有兵。rén wèi qí xiōng zhōng,jù yǒu jiǔ yǒu bīng。
瞋目为语难,泉奔九河声。chēn mù wèi yǔ nán,quán bēn jiǔ hé shēng。
吮子收士心,争吏门成城。shǔn zi shōu shì xīn,zhēng lì mén chéng chéng。
三度入长安,飘然万里行。sān dù rù zhǎng ān,piāo rán wàn lǐ xíng。
石梁与酆邺,海内引足横。shí liáng yǔ fēng yè,hǎi nèi yǐn zú héng。
犹然伏鹄卵,柝羽弗建旌。yóu rán fú gǔ luǎn,tuò yǔ fú jiàn jīng。
丈夫未遇时,负气真难平。zhàng fū wèi yù shí,fù qì zhēn nán píng。
辟若天下马,弭辙谁可形。pì ruò tiān xià mǎ,mǐ zhé shuí kě xíng。
未遇九方皋,沙丘且嘶鸣。wèi yù jiǔ fāng gāo,shā qiū qiě sī míng。
出处胡可思,醉歌尔且赓。chū chù hú kě sī,zuì gē ěr qiě gēng。
梅花落残雪,春至枝枝荣。méi huā luò cán xuě,chūn zhì zhī zhī róng。

同张莂公曾宅师刘观复王飞侯屠剑冲夜登滕王阁

梁朝钟

角声夜落清波动,月影秋痕摇画栋。jiǎo shēng yè luò qīng bō dòng,yuè yǐng qiū hén yáo huà dòng。
万里烟火乌夜啼,昔日风流成昨梦。wàn lǐ yān huǒ wū yè tí,xī rì fēng liú chéng zuó mèng。
南浦西山自古今,崖添新石江流浸。nán pǔ xī shān zì gǔ jīn,yá tiān xīn shí jiāng liú jìn。
行藏欲尽今宵烛,一夕疑人千岁心。xíng cáng yù jǐn jīn xiāo zhú,yī xī yí rén qiān suì xīn。

难妇述

梁朝钟

车匿戊寅居皖城,杨柳春风春鸟鸣。chē nì wù yín jū wǎn chéng,yáng liǔ chūn fēng chūn niǎo míng。
无那杏花落如雨,杜门乳书金刚经。wú nà xìng huā luò rú yǔ,dù mén rǔ shū jīn gāng jīng。
司马此时定豫楚,欃枪夜落飞狼星。sī mǎ cǐ shí dìng yù chǔ,chán qiāng yè luò fēi láng xīng。
门外儿童语异事,宿松县解流贼至。mén wài ér tóng yǔ yì shì,sù sōng xiàn jiě liú zéi zhì。
四为男子一妇人,娥眉双蹙青丝坠。sì wèi nán zi yī fù rén,é méi shuāng cù qīng sī zhuì。
所由拥妇入睇予,衣衫肣薄形憔悴。suǒ yóu yōng fù rù dì yǔ,yī shān hán báo xíng qiáo cuì。
垂肩见人不举头,浴泪如海非春愁。chuí jiān jiàn rén bù jǔ tóu,yù lèi rú hǎi fēi chūn chóu。
问家何方经贼虏,欲言不言声悲柔。wèn jiā hé fāng jīng zéi lǔ,yù yán bù yán shēng bēi róu。
傍人催促至三四,双目频频视所由。bàng rén cuī cù zhì sān sì,shuāng mù pín pín shì suǒ yóu。
渐言家住南阳府,丈夫姓焦事农圃。jiàn yán jiā zhù nán yáng fǔ,zhàng fū xìng jiāo shì nóng pǔ。
贼过黄池是去年,知杀丈夫与吾父。zéi guò huáng chí shì qù nián,zhī shā zhàng fū yǔ wú fù。
妾命狼藉万死中,鞭捶戮辱回回股。qiè mìng láng jí wàn sǐ zhōng,biān chuí lù rǔ huí huí gǔ。
如今贼败走四方,去冬穷蹙潜山藏。rú jīn zéi bài zǒu sì fāng,qù dōng qióng cù qián shān cáng。
此日身口不相顾,步步弃妇大道傍。cǐ rì shēn kǒu bù xiāng gù,bù bù qì fù dà dào bàng。
同行五人皆非贼,游兵虚落梨花鎗。tóng xíng wǔ rén jiē fēi zéi,yóu bīng xū luò lí huā qiāng。
传闻光山舞阳捷,一夜疾风扫黄叶。chuán wén guāng shān wǔ yáng jié,yī yè jí fēng sǎo huáng yè。
斩馘大半是陕西,往岁报功多逼胁。zhǎn guó dà bàn shì shǎn xī,wǎng suì bào gōng duō bī xié。
若使乘时尽肃清,数月平原无马猎。ruò shǐ chéng shí jǐn sù qīng,shù yuè píng yuán wú mǎ liè。
车匿闻之发长叹,圣人兴邦自多难。chē nì wén zhī fā zhǎng tàn,shèng rén xīng bāng zì duō nán。
因思贼起丁卯年,天下破残止过半。yīn sī zéi qǐ dīng mǎo nián,tiān xià pò cán zhǐ guò bàn。
总然往世造恶因,不生承平生丧乱。zǒng rán wǎng shì zào è yīn,bù shēng chéng píng shēng sàng luàn。
世间最苦是女子,容易悲啼难欢喜。shì jiān zuì kǔ shì nǚ zi,róng yì bēi tí nán huān xǐ。
乱离妇女散彩云,无限官家掳为婢。luàn lí fù nǚ sàn cǎi yún,wú xiàn guān jiā lǔ wèi bì。
迂儒动辄责伊人,何不守贞烈烈死。yū rú dòng zhé zé yī rén,hé bù shǒu zhēn liè liè sǐ。
女子夙世造业深,生死根本起于淫。nǚ zi sù shì zào yè shēn,shēng sǐ gēn běn qǐ yú yín。
情痴一日甚一日,惟想愈升情愈沉。qíng chī yī rì shén yī rì,wéi xiǎng yù shēng qíng yù chén。
倘思修道求解脱,早悟三界惟一心。tǎng sī xiū dào qiú jiě tuō,zǎo wù sān jiè wéi yī xīn。
君不见焦家阿妇夫已剐,强贼宁容伊守寡。jūn bù jiàn jiāo jiā ā fù fū yǐ guǎ,qiáng zéi níng róng yī shǒu guǎ。
自从冬月掳到今,悲欢且辨真与假。zì cóng dōng yuè lǔ dào jīn,bēi huān qiě biàn zhēn yǔ jiǎ。
诸如此类千万人,独我见一田二姐。zhū rú cǐ lèi qiān wàn rén,dú wǒ jiàn yī tián èr jiě。

纵鹤

梁朝钟

因依唱鹧鸪,都卢向九皋。yīn yī chàng zhè gū,dōu lú xiàng jiǔ gāo。
听从今日断,声似昨宵号。tīng cóng jīn rì duàn,shēng shì zuó xiāo hào。
彳亍双溪树,零星蕉涧毛。chì chù shuāng xī shù,líng xīng jiāo jiàn máo。
墓田招葬地,归或自兰湖。mù tián zhāo zàng dì,guī huò zì lán hú。

莫春阻风黄梅界同杨海门监军段明宇游击涯上散步

梁朝钟

逆风三日百里,系缆洲边日隤。nì fēng sān rì bǎi lǐ,xì lǎn zhōu biān rì tuí。
借问路人何处,江州对面黄梅。jiè wèn lù rén hé chù,jiāng zhōu duì miàn huáng méi。
78123456