古诗词

夏日即事

黎景义

但有微凉到,偏宜伏晷延。dàn yǒu wēi liáng dào,piān yí fú guǐ yán。
红垂一树枣,白挺几枝莲。hóng chuí yī shù zǎo,bái tǐng jǐ zhī lián。
花色骄罗绮,蝉鸣藐管弦。huā sè jiāo luó qǐ,chán míng miǎo guǎn xián。
楚骚多妙意,独爱远游篇。chǔ sāo duō miào yì,dú ài yuǎn yóu piān。

黎景义

黎景义,一名内美,字克和。顺德人。明思宗崇祯间诸生。黎遂球、陈邦彦、梁朝钟、陈子壮、张家玉等皆为其友。明清鼎革,奉母隐居桃山不出。著有《二丸居集》八卷。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》有传。 黎景义的作品>>

猜您喜欢

春日即事排字

黎景义

关门懒卧枕溪流,怪我心田薄五侯。guān mén lǎn wò zhěn xī liú,guài wǒ xīn tián báo wǔ hóu。
风过塔尖惊暮燕,蕖张池里款情鸥。fēng guò tǎ jiān jīng mù yàn,qú zhāng chí lǐ kuǎn qíng ōu。
三春蓂叶登芽少,一带红霞入日浮。sān chūn míng yè dēng yá shǎo,yī dài hóng xiá rù rì fú。
起坐梅轩还咽茗,却应摇麈和狂讴。qǐ zuò méi xuān hái yàn míng,què yīng yáo zhǔ hé kuáng ōu。

晚眺寒山得花字

黎景义

丘壑胸中岂有涯,纵眸郊外兴何赊。qiū hè xiōng zhōng qǐ yǒu yá,zòng móu jiāo wài xīng hé shē。
白云返照皆成雪,红树迎昏尽放花。bái yún fǎn zhào jiē chéng xuě,hóng shù yíng hūn jǐn fàng huā。
远映一珠潮候浅,低笼五石夕阳斜。yuǎn yìng yī zhū cháo hòu qiǎn,dī lóng wǔ shí xī yáng xié。
翠微缱绻环襟抱,不觉前峰露月华。cuì wēi qiǎn quǎn huán jīn bào,bù jué qián fēng lù yuè huá。

辛丑七夕

黎景义

雪霜短发感先秋,云汉微茫万里愁。xuě shuāng duǎn fā gǎn xiān qiū,yún hàn wēi máng wàn lǐ chóu。
但见梦中皆失鹿,那知天上有牵牛。dàn jiàn mèng zhōng jiē shī lù,nà zhī tiān shàng yǒu qiān niú。
归来早赋惭彭泽,乞巧成文让柳州。guī lái zǎo fù cán péng zé,qǐ qiǎo chéng wén ràng liǔ zhōu。
摇落只今悲已甚,盍携藜杖醉乡游。yáo luò zhǐ jīn bēi yǐ shén,hé xié lí zhàng zuì xiāng yóu。

驿口望海幢限韵

黎景义

海幢新刹镇潮流,一望蒹葭十里秋。hǎi chuáng xīn shā zhèn cháo liú,yī wàng jiān jiā shí lǐ qiū。
树影带云栖彼岸,钟声和雨度江邮。shù yǐng dài yún qī bǐ àn,zhōng shēng hé yǔ dù jiāng yóu。
情深穗石羊名驿,目断花田凤作洲。qíng shēn suì shí yáng míng yì,mù duàn huā tián fèng zuò zhōu。
三笑远公吾未识,漫图乘兴命扁舟。sān xiào yuǎn gōng wú wèi shí,màn tú chéng xīng mìng biǎn zhōu。

春兴

黎景义

小栏花韵午晴初,家在桃源稳卜居。xiǎo lán huā yùn wǔ qíng chū,jiā zài táo yuán wěn bo jū。
壮士不言三尺剑,男儿须读五车书。zhuàng shì bù yán sān chǐ jiàn,nán ér xū dú wǔ chē shū。
天荒地老无人识,笑志歌怀亦自如。tiān huāng dì lǎo wú rén shí,xiào zhì gē huái yì zì rú。
负米到家春未尽,乡园行乐想潘舆。fù mǐ dào jiā chūn wèi jǐn,xiāng yuán xíng lè xiǎng pān yú。

春兴

黎景义

披书才暇即焚香,紫气犹寒北斗傍。pī shū cái xiá jí fén xiāng,zǐ qì yóu hán běi dòu bàng。
小院回廊春寂寂,断烟残月共苍苍。xiǎo yuàn huí láng chūn jì jì,duàn yān cán yuè gòng cāng cāng。
愁看地色连天色,四顾山光接水光。chóu kàn dì sè lián tiān sè,sì gù shān guāng jiē shuǐ guāng。
荆树有花兄弟乐,谩将心事话连床。jīng shù yǒu huā xiōng dì lè,mán jiāng xīn shì huà lián chuáng。

春兴

黎景义

白云应长越山薇,城郭休过识者稀。bái yún yīng zhǎng yuè shān wēi,chéng guō xiū guò shí zhě xī。
漠漠稻花资旅食,轻轻柳絮点人衣。mò mò dào huā zī lǚ shí,qīng qīng liǔ xù diǎn rén yī。
水边重閤含飞动,竹里衡门掩翠微。shuǐ biān zhòng gé hán fēi dòng,zhú lǐ héng mén yǎn cuì wēi。
此外俗尘都不染,岂劳西去问榰机。cǐ wài sú chén dōu bù rǎn,qǐ láo xī qù wèn zhī jī。

春兴

黎景义

芳草人间自浅深,落花流水怨离琴。fāng cǎo rén jiān zì qiǎn shēn,luò huā liú shuǐ yuàn lí qín。
三春月照千山路,六幕天空万里心。sān chūn yuè zhào qiān shān lù,liù mù tiān kōng wàn lǐ xīn。
公道世间惟白发,高堂何处有黄金。gōng dào shì jiān wéi bái fā,gāo táng hé chù yǒu huáng jīn。
为人性癖耽佳句,题在空斋夜夜吟。wèi rén xìng pǐ dān jiā jù,tí zài kōng zhāi yè yè yín。

春兴

黎景义

杨柳青青江水平,黄鹂空啭旧春声。yáng liǔ qīng qīng jiāng shuǐ píng,huáng lí kōng zhuàn jiù chūn shēng。
沾襟正叹人间事,小隐堪忘世上情。zhān jīn zhèng tàn rén jiān shì,xiǎo yǐn kān wàng shì shàng qíng。
三径萧条应自往,五湖烟景有谁争。sān jìng xiāo tiáo yīng zì wǎng,wǔ hú yān jǐng yǒu shuí zhēng。
荣枯尽寄浮云外,不觉前汀月又生。róng kū jǐn jì fú yún wài,bù jué qián tīng yuè yòu shēng。

春兴

黎景义

司马于今已倦游,百壶芳醑岂消忧。sī mǎ yú jīn yǐ juàn yóu,bǎi hú fāng xǔ qǐ xiāo yōu。
公车未结王生袜,浪迹堪怜季子裘。gōng chē wèi jié wáng shēng wà,làng jì kān lián jì zi qiú。
夜月隔花追叹别,空山流水独成愁。yè yuè gé huā zhuī tàn bié,kōng shān liú shuǐ dú chéng chóu。
不知芳草情何限,朝夕催人自白头。bù zhī fāng cǎo qíng hé xiàn,cháo xī cuī rén zì bái tóu。

春兴

黎景义

海天愁思正茫茫,万里沙鸥弄夕阳。hǎi tiān chóu sī zhèng máng máng,wàn lǐ shā ōu nòng xī yáng。
白首相知犹按剑,青春作伴好还乡。bái shǒu xiāng zhī yóu àn jiàn,qīng chūn zuò bàn hǎo hái xiāng。
桃花细逐杨花落,野色遥连日色黄。táo huā xì zhú yáng huā luò,yě sè yáo lián rì sè huáng。
闭户著书多岁月,子期凋谢吕安亡。bì hù zhù shū duō suì yuè,zi qī diāo xiè lǚ ān wáng。

春兴

黎景义

宁知四十九年非,不用登临叹落晖。níng zhī sì shí jiǔ nián fēi,bù yòng dēng lín tàn luò huī。
明月自来还自去,暂时相赏莫相违。míng yuè zì lái hái zì qù,zàn shí xiāng shǎng mò xiāng wéi。
春临柳谷莺先觉,雪满空庭鹤未归。chūn lín liǔ gǔ yīng xiān jué,xuě mǎn kōng tíng hè wèi guī。
醉卧白云闲入梦,松声草色共忘机。zuì wò bái yún xián rù mèng,sōng shēng cǎo sè gòng wàng jī。

春兴

黎景义

不羡乘槎云汉边,可堪芳草更芊芊。bù xiàn chéng chá yún hàn biān,kě kān fāng cǎo gèng qiān qiān。
春寒毕竟无多日,风景依稀似去年。chūn hán bì jìng wú duō rì,fēng jǐng yī xī shì qù nián。
林色晓分残雪后,人家忽断夕阳前。lín sè xiǎo fēn cán xuě hòu,rén jiā hū duàn xī yáng qián。
花开花落长如此,须读庄生第一篇。huā kāi huā luò zhǎng rú cǐ,xū dú zhuāng shēng dì yī piān。

春兴

黎景义

吾欲常随鹿豕群,落花飞絮正纷纷。wú yù cháng suí lù shǐ qún,luò huā fēi xù zhèng fēn fēn。
只令文字传清简,去作先生号白云。zhǐ lìng wén zì chuán qīng jiǎn,qù zuò xiān shēng hào bái yún。
每饭独惭徐孺子,锦衾深愧卓文君。měi fàn dú cán xú rú zi,jǐn qīn shēn kuì zhuó wén jūn。
等闲遇事成歌咏,歌杂渔樵断更闻。děng xián yù shì chéng gē yǒng,gē zá yú qiáo duàn gèng wén。

春兴

黎景义

何必蓬莱宫里行,东风相引有诗情。hé bì péng lái gōng lǐ xíng,dōng fēng xiāng yǐn yǒu shī qíng。
柳塘日暖花争发,斑竹年来笋自生。liǔ táng rì nuǎn huā zhēng fā,bān zhú nián lái sǔn zì shēng。
世事茫茫难自料,生涯扰扰竟何成。shì shì máng máng nán zì liào,shēng yá rǎo rǎo jìng hé chéng。
狂来直欲吞云梦,弹剑悲歌气未平。kuáng lái zhí yù tūn yún mèng,dàn jiàn bēi gē qì wèi píng。
2141234567»