古诗词

黊鞠十二章

黎景义

黊矣鞠华,煌煌陵秋。huà yǐ jū huá,huáng huáng líng qiū。
耄矣淑人,眉寿无邮。mào yǐ shū rén,méi shòu wú yóu。
厥生伊何,曰维己卯。jué shēng yī hé,yuē wéi jǐ mǎo。
厥德伊何,艰贞永守。jué dé yī hé,jiān zhēn yǒng shǒu。
黊矣鞠华,煌煌陵霜。huà yǐ jū huá,huáng huáng líng shuāng。
髦矣淑人,眉寿无疆。máo yǐ shū rén,méi shòu wú jiāng。
厥上伊何,曰维己亥。jué shàng yī hé,yuē wéi jǐ hài。
厥庆伊何,眉寿无害。jué qìng yī hé,méi shòu wú hài。
父兮生我,母兮鞠我。fù xī shēng wǒ,mǔ xī jū wǒ。
岂惟鞠我,实诲勖我。qǐ wéi jū wǒ,shí huì xù wǒ。
维母为父,维母为师。wéi mǔ wèi fù,wéi mǔ wèi shī。
勔我为士,成我为儒。miǎn wǒ wèi shì,chéng wǒ wèi rú。
母称未亡人,方三十岁。mǔ chēng wèi wáng rén,fāng sān shí suì。
食贫度晷,徽音弗坠。shí pín dù guǐ,huī yīn fú zhuì。
逮于今年,八十有一。dǎi yú jīn nián,bā shí yǒu yī。
艰苦备尝,宛如昔日。jiān kǔ bèi cháng,wǎn rú xī rì。
乡维七帙,称庆愉愉。xiāng wéi qī zhì,chēng qìng yú yú。
倏尔十秋,时事大殊。shū ěr shí qiū,shí shì dà shū。
虐政攸加,遗产荡如。nüè zhèng yōu jiā,yí chǎn dàng rú。
免稿滫瀡,尚无缺诸。miǎn gǎo xiǔ suǐ,shàng wú quē zhū。
乡维七帙,从兄拜于庭。xiāng wéi qī zhì,cóng xiōng bài yú tíng。
今则如何,弗见台兄。jīn zé rú hé,fú jiàn tái xiōng。
乡维七帙,弟拜于后。xiāng wéi qī zhì,dì bài yú hòu。
今则如何,弟亦罹咎。jīn zé rú hé,dì yì lí jiù。
今则如何,载喜载伤。jīn zé rú hé,zài xǐ zài shāng。
喜此眉寿,伤彼雁行。xǐ cǐ méi shòu,shāng bǐ yàn xíng。
今则如何,载伤载喜。jīn zé rú hé,zài shāng zài xǐ。
虽无淳熬,载甘菽水。suī wú chún áo,zài gān shū shuǐ。
虽无弟兄,有儿弱龄。suī wú dì xiōng,yǒu ér ruò líng。
孙事王母,曷敢不称。sūn shì wáng mǔ,hé gǎn bù chēng。
虽无兄弟,有妹若婿。suī wú xiōng dì,yǒu mèi ruò xù。
介寿殷勤,情物咸备。jiè shòu yīn qín,qíng wù xián bèi。
维母有命,潜见随时。wéi mǔ yǒu mìng,qián jiàn suí shí。
岂必禄仕,乃见孝思。qǐ bì lù shì,nǎi jiàn xiào sī。
兵凶丧乱,仍遇饥馑。bīng xiōng sàng luàn,réng yù jī jǐn。
岂可求名,与尔偕隐。qǐ kě qiú míng,yǔ ěr xié yǐn。
维母有命,曷敢不遵。wéi mǔ yǒu mìng,hé gǎn bù zūn。
维子不肖,前朝逸民。wéi zi bù xiào,qián cháo yì mín。
前朝逸民,曷忍言仕。qián cháo yì mín,hé rěn yán shì。
不求禄养,斯母之志。bù qiú lù yǎng,sī mǔ zhī zhì。
维仁者寿,先圣有言。wéi rén zhě shòu,xiān shèng yǒu yán。
虽则清贫,黄发延年。suī zé qīng pín,huáng fā yán nián。
清贫不仕,不肖之愆。qīng pín bù shì,bù xiào zhī qiān。
万寿无疆,斯母之贤。wàn shòu wú jiāng,sī mǔ zhī xián。
维天有命,维母受之。wéi tiān yǒu mìng,wéi mǔ shòu zhī。
维母有年,维天祐之。wéi mǔ yǒu nián,wéi tiān yòu zhī。
维德维福,匪母弗任。wéi dé wéi fú,fěi mǔ fú rèn。
万寿无疆,斯天之心。wàn shòu wú jiāng,sī tiān zhī xīn。

黎景义

黎景义,一名内美,字克和。顺德人。明思宗崇祯间诸生。黎遂球、陈邦彦、梁朝钟、陈子壮、张家玉等皆为其友。明清鼎革,奉母隐居桃山不出。著有《二丸居集》八卷。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》有传。 黎景义的作品>>

猜您喜欢

春兴

黎景义

何必蓬莱宫里行,东风相引有诗情。hé bì péng lái gōng lǐ xíng,dōng fēng xiāng yǐn yǒu shī qíng。
柳塘日暖花争发,斑竹年来笋自生。liǔ táng rì nuǎn huā zhēng fā,bān zhú nián lái sǔn zì shēng。
世事茫茫难自料,生涯扰扰竟何成。shì shì máng máng nán zì liào,shēng yá rǎo rǎo jìng hé chéng。
狂来直欲吞云梦,弹剑悲歌气未平。kuáng lái zhí yù tūn yún mèng,dàn jiàn bēi gē qì wèi píng。

春兴

黎景义

处处斜阳草似苔,天时人事日相催。chù chù xié yáng cǎo shì tái,tiān shí rén shì rì xiāng cuī。
笼中娇鸟暖犹睡,山下碧桃春自开。lóng zhōng jiāo niǎo nuǎn yóu shuì,shān xià bì táo chūn zì kāi。
万里雄心摧说剑,百年多病独登台。wàn lǐ xióng xīn cuī shuō jiàn,bǎi nián duō bìng dú dēng tái。
归家但革凌云赋,莫遣黄金谩作堆。guī jiā dàn gé líng yún fù,mò qiǎn huáng jīn mán zuò duī。

春兴

黎景义

晓莺啼破梦匆匆,得丧悲欢尽是空。xiǎo yīng tí pò mèng cōng cōng,dé sàng bēi huān jǐn shì kōng。
细水浮花归别涧,斜阳和树入帘栊。xì shuǐ fú huā guī bié jiàn,xié yáng hé shù rù lián lóng。
桃夭杏艳清明近,天澹云闲今古同。táo yāo xìng yàn qīng míng jìn,tiān dàn yún xián jīn gǔ tóng。
除却数函图籍外,但将怀抱醉春风。chú què shù hán tú jí wài,dàn jiāng huái bào zuì chūn fēng。

春兴

黎景义

闻道桃源好避秦,半溪山水绿萝新。wén dào táo yuán hǎo bì qín,bàn xī shān shuǐ lǜ luó xīn。
细看造物初无物,却恐闲人是贵人。xì kàn zào wù chū wú wù,què kǒng xián rén shì guì rén。
岂有文章惊海内,犹将谈笑对风尘。qǐ yǒu wén zhāng jīng hǎi nèi,yóu jiāng tán xiào duì fēng chén。
落花踏尽游何处,时雨来观农扈春。luò huā tà jǐn yóu hé chù,shí yǔ lái guān nóng hù chūn。

春兴

黎景义

今日残花昨日开,暮潮归去早潮来。jīn rì cán huā zuó rì kāi,mù cháo guī qù zǎo cháo lái。
为文无出相如右,欲赋惭非宋玉才。wèi wén wú chū xiāng rú yòu,yù fù cán fēi sòng yù cái。
道自升沉宁有定,心从到处即成灰。dào zì shēng chén níng yǒu dìng,xīn cóng dào chù jí chéng huī。
多情只有春庭月,片影漂摇落酒杯。duō qíng zhǐ yǒu chūn tíng yuè,piàn yǐng piāo yáo luò jiǔ bēi。

春兴

黎景义

朝看飞鸟暮飞还,嫩蕊浓花满目斑。cháo kàn fēi niǎo mù fēi hái,nèn ruǐ nóng huā mǎn mù bān。
击楫自怜过白首,拂衣何处不青山。jī jí zì lián guò bái shǒu,fú yī hé chù bù qīng shān。
依稀似笑还非笑,长拟求闲未得闲。yī xī shì xiào hái fēi xiào,zhǎng nǐ qiú xián wèi dé xián。
人世几回伤往事,至今遗恨水潺潺。rén shì jǐ huí shāng wǎng shì,zhì jīn yí hèn shuǐ chán chán。

春兴

黎景义

文君不厌马卿贫,绿树重阴盖四邻。wén jūn bù yàn mǎ qīng pín,lǜ shù zhòng yīn gài sì lín。
自笑平生夸胆气,岂知书剑老风尘。zì xiào píng shēng kuā dǎn qì,qǐ zhī shū jiàn lǎo fēng chén。
数茎白发生浮世,千里青云未致身。shù jīng bái fā shēng fú shì,qiān lǐ qīng yún wèi zhì shēn。
解释春风无限恨,柴门空闭锁松筠。jiě shì chūn fēng wú xiàn hèn,chái mén kōng bì suǒ sōng yún。

春兴

黎景义

积雨空林烟火迟,百年世事不胜悲。jī yǔ kōng lín yān huǒ chí,bǎi nián shì shì bù shèng bēi。
少陵老去忧多病,庾信哀时尚有词。shǎo líng lǎo qù yōu duō bìng,yǔ xìn āi shí shàng yǒu cí。
绿树碧檐相掩映,南园北第两参差。lǜ shù bì yán xiāng yǎn yìng,nán yuán běi dì liǎng cān chà。
平生家国萦怀抱,泪湿春衫鬓脚垂。píng shēng jiā guó yíng huái bào,lèi shī chūn shān bìn jiǎo chuí。

春兴

黎景义

杜鹃枝上月三更,欲化西园蝶未成。dù juān zhī shàng yuè sān gèng,yù huà xī yuán dié wèi chéng。
眼底看春春欲暮,此中多恨恨难平。yǎn dǐ kàn chūn chūn yù mù,cǐ zhōng duō hèn hèn nán píng。
纵横词翰千秋事,独抱风流万古情。zòng héng cí hàn qiān qiū shì,dú bào fēng liú wàn gǔ qíng。
莫笑书生无燕颔,论功还欲请长缨。mò xiào shū shēng wú yàn hàn,lùn gōng hái yù qǐng zhǎng yīng。

春兴

黎景义

朱门先达笑弹冠,仗剑犹悲行路难。zhū mén xiān dá xiào dàn guān,zhàng jiàn yóu bēi xíng lù nán。
芳草有情皆碍马,碧桃何处更停骖。fāng cǎo yǒu qíng jiē ài mǎ,bì táo hé chù gèng tíng cān。
岩边树色含风冷,竹里棋声夜雨寒。yán biān shù sè hán fēng lěng,zhú lǐ qí shēng yè yǔ hán。
白雪调高歌不得,恐令如意碎琅玕。bái xuě diào gāo gē bù dé,kǒng lìng rú yì suì láng gān。

旅秋

黎景义

玉露凋伤枫树林,飞蓬搔尽不胜簪。yù lù diāo shāng fēng shù lín,fēi péng sāo jǐn bù shèng zān。
三秋木落半狂客,一夜月明千里心。sān qiū mù luò bàn kuáng kè,yī yè yuè míng qiān lǐ xīn。
翠帐绿窗寒寂寂,竹栏松径故阴阴。cuì zhàng lǜ chuāng hán jì jì,zhú lán sōng jìng gù yīn yīn。
鲈鱼正美不归去,空作西州拥鼻吟。lú yú zhèng měi bù guī qù,kōng zuò xī zhōu yōng bí yín。

旅秋

黎景义

梧桐叶坠捣衣催,忽睹云间数雁回。wú tóng yè zhuì dǎo yī cuī,hū dǔ yún jiān shù yàn huí。
花径不曾缘客扫,故园谁道有书来。huā jìng bù céng yuán kè sǎo,gù yuán shuí dào yǒu shū lái。
杯中漉酒一时尽,陌上黄花无数开。bēi zhōng lù jiǔ yī shí jǐn,mò shàng huáng huā wú shù kāi。
庾信平生最萧瑟,题诗还愧谪仙才。yǔ xìn píng shēng zuì xiāo sè,tí shī hái kuì zhé xiān cái。

旅秋

黎景义

乡书无雁到家迟,世难还家未有期。xiāng shū wú yàn dào jiā chí,shì nán hái jiā wèi yǒu qī。
树影悠悠花悄悄,愁云漠漠草离离。shù yǐng yōu yōu huā qiāo qiāo,chóu yún mò mò cǎo lí lí。
浮生已悟庄周梦,摇落深知宋玉悲。fú shēng yǐ wù zhuāng zhōu mèng,yáo luò shēn zhī sòng yù bēi。
想得故园今夜月,不堪愁望更相思。xiǎng dé gù yuán jīn yè yuè,bù kān chóu wàng gèng xiāng sī。

旅秋

黎景义

山上有山归不得,秋容无迹澹平空。shān shàng yǒu shān guī bù dé,qiū róng wú jì dàn píng kōng。
雨侵苔藓沿阶绿,露冷莲房坠粉红。yǔ qīn tái xiǎn yán jiē lǜ,lù lěng lián fáng zhuì fěn hóng。
自顾尘缨犹未濯,可怜铅椠竟何功。zì gù chén yīng yóu wèi zhuó,kě lián qiān qiàn jìng hé gōng。
分明记得还家梦,石壁千重树万重。fēn míng jì dé hái jiā mèng,shí bì qiān zhòng shù wàn zhòng。

新月

黎景义

哉生明渡极之东,仙籁无声万顷空。zāi shēng míng dù jí zhī dōng,xiān lài wú shēng wàn qǐng kōng。
暗魄未盈银汉迥,清辉深入翠帘通。àn pò wèi yíng yín hàn jiǒng,qīng huī shēn rù cuì lián tōng。
天河荡漾疑垂钓,云阵氤氲望挂弓。tiān hé dàng yàng yí chuí diào,yún zhèn yīn yūn wàng guà gōng。
别有多情京兆尹,欲摹纤态可能同。bié yǒu duō qíng jīng zhào yǐn,yù mó xiān tài kě néng tóng。