古诗词

洞仙歌·毗陵赵府,兵后僧多占作佛屋

汪元量

西园春暮。xī yuán chūn mù。
乱草迷行路。luàn cǎo mí xíng lù。
风卷残花堕红雨。fēng juǎn cán huā duò hóng yǔ。
念旧巢燕子,飞傍谁家,斜阳外、长笛一声今古。niàn jiù cháo yàn zi,fēi bàng shuí jiā,xié yáng wài zhǎng dí yī shēng jīn gǔ。
繁华流水去。fán huá liú shuǐ qù。
舞歇歌沈,忍见遗钿种香土。wǔ xiē gē shěn,rěn jiàn yí diàn zhǒng xiāng tǔ。
渐橘树方生,桑枝才长,都付与、沙门为主。jiàn jú shù fāng shēng,sāng zhī cái zhǎng,dōu fù yǔ shā mén wèi zhǔ。
便关防、不放贵游来,又突兀梯空,楚王宫宇。biàn guān fáng bù fàng guì yóu lái,yòu tū wù tī kōng,chǔ wáng gōng yǔ。

汪元量

汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。 汪元量的作品>>

猜您喜欢

苏台

汪元量

阖闾门外草如霜,到此踌躇欲断肠。hé lǘ mén wài cǎo rú shuāng,dào cǐ chóu chú yù duàn cháng。
红阵教成人已去,黄池会罢事堪伤。hóng zhèn jiào chéng rén yǐ qù,huáng chí huì bà shì kān shāng。
将雏野鹿衔枯荠,挟子宫乌噪夕阳。jiāng chú yě lù xián kū jì,xié zi gōng wū zào xī yáng。
越蠡扁舟漭无所,五湖风浪白茫茫。yuè lí biǎn zhōu mǎng wú suǒ,wǔ hú fēng làng bái máng máng。

虎丘

汪元量

维舟与客访兴亡,寺有残僧说故王。wéi zhōu yǔ kè fǎng xīng wáng,sì yǒu cán sēng shuō gù wáng。
宝物已销龙虎气,奎章犹射斗牛光。bǎo wù yǐ xiāo lóng hǔ qì,kuí zhāng yóu shè dòu niú guāng。
为妖真女花藏墓,说法生公月满堂。wèi yāo zhēn nǚ huā cáng mù,shuō fǎ shēng gōng yuè mǎn táng。
邂逅一樽归路远,樵歌牧笛送斜阳。xiè hòu yī zūn guī lù yuǎn,qiáo gē mù dí sòng xié yáng。

惠山值雨

汪元量

惠山寺里北人过,古柏茎茎伐尽柯。huì shān sì lǐ běi rén guò,gǔ bǎi jīng jīng fá jǐn kē。
三世佛身犹破相,一泓泉水亦生波。sān shì fú shēn yóu pò xiāng,yī hóng quán shuǐ yì shēng bō。
山林虽乐元非乐,尘世多魔未是魔。shān lín suī lè yuán fēi lè,chén shì duō mó wèi shì mó。
举似于人何以故,坐檐闲看雨滂?。jǔ shì yú rén hé yǐ gù,zuò yán xián kàn yǔ pāng tuó。

画溪酒边

汪元量

夜来饮酒醉如何,酒醒方知事转多。yè lái yǐn jiǔ zuì rú hé,jiǔ xǐng fāng zhī shì zhuǎn duō。
赵国未衰廉蔺在,齐城将下郦韩过。zhào guó wèi shuāi lián lìn zài,qí chéng jiāng xià lì hán guò。
鹊飞月树无依所,龙入风江漫作波。què fēi yuè shù wú yī suǒ,lóng rù fēng jiāng màn zuò bō。
忽有好诗来眼底,画溪榔板唱渔歌。hū yǒu hǎo shī lái yǎn dǐ,huà xī láng bǎn chàng yú gē。

常州

汪元量

渡头风起柳摇丝,丁卯桥边屋已稀。dù tóu fēng qǐ liǔ yáo sī,dīng mǎo qiáo biān wū yǐ xī。
河草青青淮马健,江花冉冉海鸥肥。hé cǎo qīng qīng huái mǎ jiàn,jiāng huā rǎn rǎn hǎi ōu féi。
一樽酒对三人饮,八字帆分两岸飞。yī zūn jiǔ duì sān rén yǐn,bā zì fān fēn liǎng àn fēi。
天末有人难问讯,仲连东去不须归。tiān mò yǒu rén nán wèn xùn,zhòng lián dōng qù bù xū guī。

重游甘露寺

汪元量

小留甘露莫开船,我欲题诗寄佛轩。xiǎo liú gān lù mò kāi chuán,wǒ yù tí shī jì fú xuān。
犬下修廊迎宿客,僧归曲巷背?门。quǎn xià xiū láng yíng sù kè,sēng guī qū xiàng bèi shuān mén。
梅边拂石安棋局,竹外鸣琴荐酒尊。méi biān fú shí ān qí jú,zhú wài míng qín jiàn jiǔ zūn。
却忆市朝无事日,笙歌日日醉昏昏。què yì shì cháo wú shì rì,shēng gē rì rì zuì hūn hūn。

多景楼

汪元量

多景楼中昼掩扉,画梁不敢住乌衣。duō jǐng lóu zhōng zhòu yǎn fēi,huà liáng bù gǎn zhù wū yī。
禅房花木兵烧杀,佛寺干戈僧怕归。chán fáng huā mù bīng shāo shā,fú sì gàn gē sēng pà guī。
山雨欲来淮树立,潮风初起海云飞。shān yǔ yù lái huái shù lì,cháo fēng chū qǐ hǎi yún fēi。
酒尊未尽登舟急,更过金焦看落晖。jiǔ zūn wèi jǐn dēng zhōu jí,gèng guò jīn jiāo kàn luò huī。

金山

汪元量

杨柳堤边看渡船,金山山上访金仙。yáng liǔ dī biān kàn dù chuán,jīn shān shān shàng fǎng jīn xiān。
一江风起尘扬海,两岸潮来浪拍天。yī jiāng fēng qǐ chén yáng hǎi,liǎng àn cháo lái làng pāi tiān。
龙化老人频问法,狐为少妇窃听禅。lóng huà lǎo rén pín wèn fǎ,hú wèi shǎo fù qiè tīng chán。
此机何与书生事,且借方床熟昼眠。cǐ jī hé yǔ shū shēng shì,qiě jiè fāng chuáng shú zhòu mián。

焦山

汪元量

焦山寺里白云堆,百尺危楼百尺台。jiāo shān sì lǐ bái yún duī,bǎi chǐ wēi lóu bǎi chǐ tái。
持咒圣僧漂海去,寻诗闲客渡江来。chí zhòu shèng sēng piāo hǎi qù,xún shī xián kè dù jiāng lái。
雷轰古树蜈公出,日转虚檐燕子回。léi hōng gǔ shù wú gōng chū,rì zhuǎn xū yán yàn zi huí。
案上楞严都好在,昆明又见有新灰。àn shàng léng yán dōu hǎo zài,kūn míng yòu jiàn yǒu xīn huī。

京口野望

汪元量

傍岸人家插酒旗,受降城下客行稀。bàng àn rén jiā chā jiǔ qí,shòu jiàng chéng xià kè xíng xī。
南徐白昼虎成阵,北固黄昏鸦打围。nán xú bái zhòu hǔ chéng zhèn,běi gù huáng hūn yā dǎ wéi。
乱后江山元历历,愁边杨柳极依依。luàn hòu jiāng shān yuán lì lì,chóu biān yáng liǔ jí yī yī。
棹歌渔子无些事,网得时鱼换酒归。zhào gē yú zi wú xiē shì,wǎng dé shí yú huàn jiǔ guī。

扬子江

汪元量

扬子津头客子愁,孤舟欲渡意绸缪。yáng zi jīn tóu kè zi chóu,gū zhōu yù dù yì chóu móu。
蛟龙汹汹争新穴,鸥鹭轻轻下故洲。jiāo lóng xiōng xiōng zhēng xīn xué,ōu lù qīng qīng xià gù zhōu。
水卷岸沙连地去,风掀江浪接天流。shuǐ juǎn àn shā lián dì qù,fēng xiān jiāng làng jiē tiān liú。
试披陆羽图经看,洗鼎煎茶更少留。shì pī lù yǔ tú jīng kàn,xǐ dǐng jiān chá gèng shǎo liú。

扬州

汪元量

江都王气逐浮沤,旧说维扬第一州。jiāng dōu wáng qì zhú fú ōu,jiù shuō wéi yáng dì yī zhōu。
银烛夜攒喧凤吹,金鞍晓织卫龙舟。yín zhú yè zǎn xuān fèng chuī,jīn ān xiǎo zhī wèi lóng zhōu。
绿芜城上军声合,红药阶前客泪收。lǜ wú chéng shàng jūn shēng hé,hóng yào jiē qián kè lèi shōu。
云散月明天在水,误疑身世落瀛洲。yún sàn yuè míng tiān zài shuǐ,wù yí shēn shì luò yíng zhōu。

淮安水驿

汪元量

薄暮舟维杨柳堤,手攀杨柳立多时。báo mù zhōu wéi yáng liǔ dī,shǒu pān yáng liǔ lì duō shí。
汉儿快意歌荷叶,越女含愁舞柘枝。hàn ér kuài yì gē hé yè,yuè nǚ hán chóu wǔ zhè zhī。
月湿江花和露泫,潮摇淮树带风悲。yuè shī jiāng huā hé lù xuàn,cháo yáo huái shù dài fēng bēi。
长亭一夜浑无寐,与客传杯更和诗。zhǎng tíng yī yè hún wú mèi,yǔ kè chuán bēi gèng hé shī。

邳州

汪元量

身如传舍任西东,夜榻荒邮四壁空。shēn rú chuán shě rèn xī dōng,yè tà huāng yóu sì bì kōng。
乡梦渐生灯影外,客愁多在雨声中。xiāng mèng jiàn shēng dēng yǐng wài,kè chóu duō zài yǔ shēng zhōng。
淮南火后居民少,河北兵前战鼓雄。huái nán huǒ hòu jū mín shǎo,hé běi bīng qián zhàn gǔ xióng。
万里别离心正苦,帛书何日寄归鸿。wàn lǐ bié lí xīn zhèng kǔ,bó shū hé rì jì guī hóng。

徐州

汪元量

白杨猎猎起悲风,满目黄埃涨太空。bái yáng liè liè qǐ bēi fēng,mǎn mù huáng āi zhǎng tài kōng。
野壁山墙彭祖宅,塺花粪草项王宫。yě bì shān qiáng péng zǔ zhái,méi huā fèn cǎo xiàng wáng gōng。
古今尽付三杯外,豪杰同归一梦中。gǔ jīn jǐn fù sān bēi wài,háo jié tóng guī yī mèng zhōng。
更上城楼见城郭,乱鸦古木夕阳红。gèng shàng chéng lóu jiàn chéng guō,luàn yā gǔ mù xī yáng hóng。