古诗词

衍圣公酬述四章

霍韬

昔迹洙泗,亦涉其流。xī jì zhū sì,yì shè qí liú。
涉流潺湲,不以济舟。shè liú chán yuán,bù yǐ jì zhōu。
岂彼流水,不以济舟。qǐ bǐ liú shuǐ,bù yǐ jì zhōu。
漪彼流水,不以济舟。yī bǐ liú shuǐ,bù yǐ jì zhōu。
万里清流,万古安流。wàn lǐ qīng liú,wàn gǔ ān liú。
会海共壑,区宇扶浮。huì hǎi gòng hè,qū yǔ fú fú。
昔迹洙泗,亦问其源。xī jì zhū sì,yì wèn qí yuán。
其源脉脉,其悠渊渊。qí yuán mài mài,qí yōu yuān yuān。
岂彼造次,是可问津。qǐ bǐ zào cì,shì kě wèn jīn。
浴彼洙水,既浴我尘。yù bǐ zhū shuǐ,jì yù wǒ chén。
浴彼泗水,复浴我尘。yù bǐ sì shuǐ,fù yù wǒ chén。
尘斯浴矣,敢云问津。chén sī yù yǐ,gǎn yún wèn jīn。
饮彼洙水,既洗我心。yǐn bǐ zhū shuǐ,jì xǐ wǒ xīn。
饮彼泗水,亦洗我心。yǐn bǐ sì shuǐ,yì xǐ wǒ xīn。
我心则洗矣,敢云问津。wǒ xīn zé xǐ yǐ,gǎn yún wèn jīn。
昔迹洙泗,亦瞻孔林。xī jì zhū sì,yì zhān kǒng lín。
维桧斯茂,维柏斯森。wéi guì sī mào,wéi bǎi sī sēn。
猗彼桧根,今几千春。yī bǐ guì gēn,jīn jǐ qiān chūn。
猗彼柏阴,今几千春。yī bǐ bǎi yīn,jīn jǐ qiān chūn。
瞻彼桧矣,天露为之溉。zhān bǐ guì yǐ,tiān lù wèi zhī gài。
瞻彼柏矣,天露为之泽。zhān bǐ bǎi yǐ,tiān lù wèi zhī zé。
粤桧与柏,实天生德。yuè guì yǔ bǎi,shí tiān shēng dé。
泽彼桧柏,万世之阴。zé bǐ guì bǎi,wàn shì zhī yīn。
勿剪桧柏,万世之心。wù jiǎn guì bǎi,wàn shì zhī xīn。
昔迹洙泗,亦望岱宗。xī jì zhū sì,yì wàng dài zōng。
万仞其遥,万仞其崇。wàn rèn qí yáo,wàn rèn qí chóng。
眇予小子,南荒之弃。miǎo yǔ xiǎo zi,nán huāng zhī qì。
望山斯登,望流斯溯。wàng shān sī dēng,wàng liú sī sù。
矧伊岱宗,四岳所视。shěn yī dài zōng,sì yuè suǒ shì。
彼何人斯,允怀岱宗。bǐ hé rén sī,yǔn huái dài zōng。
彼何人斯,同陟岱宗。bǐ hé rén sī,tóng zhì dài zōng。
瞻彼岱宗之人兮,悠悠我心兮。zhān bǐ dài zōng zhī rén xī,yōu yōu wǒ xīn xī。

霍韬

明广东南海人,字渭先,号兀厓、渭厓。正德九年进士第一。告归成婚,读书西樵山。世宗即位,授兵部主事。以议“大礼”称帝意,数迁,超拜礼部尚书,掌詹事府事。丁忧后,起历吏部左、右侍郎,以好与人竞,致帝厌之,出为南京礼部尚书。在南京,施政以维护礼教为要,而为人行事多不洽公论。再为礼部尚书卒,谥文敏。有《诗经解》、《象山学辨》、《程朱训释》、《西汉笔评》、《渭厓集》。 霍韬的作品>>

猜您喜欢

寄郭太守步韵

霍韬

掖垣造次情渠渠,一别天南难寄书。yē yuán zào cì qíng qú qú,yī bié tiān nán nán jì shū。
藜藿朽根甘我病,鹰鹯风力君谁如。lí huò xiǔ gēn gān wǒ bìng,yīng zhān fēng lì jūn shuí rú。
古人高谊已尘迹,后世中庸嗟鄙夫。gǔ rén gāo yì yǐ chén jì,hòu shì zhōng yōng jiē bǐ fū。
此去武夷不千里,我行采药君来无。cǐ qù wǔ yí bù qiān lǐ,wǒ xíng cǎi yào jūn lái wú。

赠巴山

霍韬

倚天孤剑十年磨,惜惜光阴暗里过。yǐ tiān gū jiàn shí nián mó,xī xī guāng yīn àn lǐ guò。
未断蛟龙先浩叹,便寒星斗可如何。wèi duàn jiāo lóng xiān hào tàn,biàn hán xīng dòu kě rú hé。
无为只许禅心寂,有泪常嗟世变多。wú wèi zhǐ xǔ chán xīn jì,yǒu lèi cháng jiē shì biàn duō。
今夜送公须尽醉,不将豪气问东波。jīn yè sòng gōng xū jǐn zuì,bù jiāng háo qì wèn dōng bō。

丹厓

霍韬

柱杖撑霞脱屐行,路逢葛老话平生。zhù zhàng chēng xiá tuō jī xíng,lù féng gé lǎo huà píng shēng。
解衣舞破岩崖影,濯足踏低天汉平。jiě yī wǔ pò yán yá yǐng,zhuó zú tà dī tiān hàn píng。
丹灶为谁煨白石,紫云牵我到朱明。dān zào wèi shuí wēi bái shí,zǐ yún qiān wǒ dào zhū míng。
蒹葭秋水何天迥,呼起黄粱鹤一声。jiān jiā qiū shuǐ hé tiān jiǒng,hū qǐ huáng liáng hè yī shēng。

送丘知县道隆

霍韬

万里江天挐去舟,美人江北越山留。wàn lǐ jiāng tiān ná qù zhōu,měi rén jiāng běi yuè shān liú。
乾坤宽着男儿脚,湖海谁多廊庙忧。qián kūn kuān zhe nán ér jiǎo,hú hǎi shuí duō láng miào yōu。
极目莺花迎远旆,塞天星斗豁吟眸。jí mù yīng huā yíng yuǎn pèi,sāi tiān xīng dòu huō yín móu。
重帏归问真消息,为说尊翁旧破裘。zhòng wéi guī wèn zhēn xiāo xī,wèi shuō zūn wēng jiù pò qiú。

小金山

霍韬

入眼浮沤见此台,岭南风致自天开。rù yǎn fú ōu jiàn cǐ tái,lǐng nán fēng zhì zì tiān kāi。
何人两屐松根到,千载孤舟梦里来。hé rén liǎng jī sōng gēn dào,qiān zài gū zhōu mèng lǐ lái。
枕石老龙三月睡,高冈鸣凤几时回。zhěn shí lǎo lóng sān yuè shuì,gāo gāng míng fèng jǐ shí huí。
数株松插崔嵬顶,添片白云添个巍。shù zhū sōng chā cuī wéi dǐng,tiān piàn bái yún tiān gè wēi。

呈冢山

霍韬

樵云近处是三台,樵叟云槎漫往来。qiáo yún jìn chù shì sān tái,qiáo sǒu yún chá màn wǎng lái。
一枕玉霞天外阁,几株红树日边开。yī zhěn yù xiá tiān wài gé,jǐ zhū hóng shù rì biān kāi。
扶摇鹏翼来虹驭,侧逼天河又凤回。fú yáo péng yì lái hóng yù,cè bī tiān hé yòu fèng huí。
从此樵云樵叟独,翳门苍石翳苍苔。cóng cǐ qiáo yún qiáo sǒu dú,yì mén cāng shí yì cāng tái。

梦绘莲花题首句足之呈冢山

霍韬

云霄九万一枝春,灏气崚嶒绘碧天。yún xiāo jiǔ wàn yī zhī chūn,hào qì léng céng huì bì tiān。
老鹤蹲云樵影瘦,又看雏凤日翩跹。lǎo hè dūn yún qiáo yǐng shòu,yòu kàn chú fèng rì piān xiān。

铁泉怀贲翁

霍韬

临流卧听声潺湲,铁髓铮铮似有源。lín liú wò tīng shēng chán yuán,tiě suǐ zhēng zhēng shì yǒu yuán。
可惜桃花三月烂,乱香飘荡出云端。kě xī táo huā sān yuè làn,luàn xiāng piāo dàng chū yún duān。

铁泉怀贲翁

霍韬

云端流水垂虹下,缭绕尧庄沁石田。yún duān liú shuǐ chuí hóng xià,liáo rào yáo zhuāng qìn shí tián。
回首铁泉成万仞,铁泉春景为谁妍。huí shǒu tiě quán chéng wàn rèn,tiě quán chūn jǐng wèi shuí yán。

铁泉怀贲翁

霍韬

妍颜照影铁泉流,一度临流一度羞。yán yán zhào yǐng tiě quán liú,yī dù lín liú yī dù xiū。
云鬓变霜心已碎,病躯山外更何求。yún bìn biàn shuāng xīn yǐ suì,bìng qū shān wài gèng hé qiú。

铁泉怀贲翁

霍韬

求友山中得鹿麋,鹿鸣和我铁泉诗。qiú yǒu shān zhōng dé lù mí,lù míng hé wǒ tiě quán shī。
酒酣骑鹿又归去,愁见主人隔翠微。jiǔ hān qí lù yòu guī qù,chóu jiàn zhǔ rén gé cuì wēi。

铁泉怀贲翁

霍韬

翠微蘸影铁泉晓,一递泉流一递低。cuì wēi zhàn yǐng tiě quán xiǎo,yī dì quán liú yī dì dī。
花落花开春已迈,可怜泉脉与云齐。huā luò huā kāi chūn yǐ mài,kě lián quán mài yǔ yún qí。

听铁泉和韵

霍韬

铁泉一漱一潺湲,一落乘虹又一源。tiě quán yī shù yī chán yuán,yī luò chéng hóng yòu yī yuán。
若向东流更东汇,兼天波跃更无端。ruò xiàng dōng liú gèng dōng huì,jiān tiān bō yuè gèng wú duān。

听铁泉和韵

霍韬

波跃春天一抹碧,蜉蝣转瞬皆桑田。bō yuè chūn tiān yī mǒ bì,fú yóu zhuǎn shùn jiē sāng tián。
山中岁月谁描画,万水烟深紫翠妍。shān zhōng suì yuè shuí miáo huà,wàn shuǐ yān shēn zǐ cuì yán。

听铁泉和韵

霍韬

妍媸今古一临流,颦笑东风只自羞。yán chī jīn gǔ yī lín liú,pín xiào dōng fēng zhǐ zì xiū。
拄杖他山还采药,药苗春好更何求。zhǔ zhàng tā shān hái cǎi yào,yào miáo chūn hǎo gèng hé qiú。
1251234567»