古诗词

梅季豹见访同为云门禹穴之游诗赠其行

陶望龄

白苇黄茅都一概,苍松何意入云栽。bái wěi huáng máo dōu yī gài,cāng sōng hé yì rù yún zāi。
练江秀句今如谢,橄榄余甘旧属梅。liàn jiāng xiù jù jīn rú xiè,gǎn lǎn yú gān jiù shǔ méi。
溪阁熟眠秋到寺,石亭壮观雨兼雷。xī gé shú mián qiū dào sì,shí tíng zhuàng guān yǔ jiān léi。
怜君醉后谈能胜,倩取湖光为洗杯。lián jūn zuì hòu tán néng shèng,qiàn qǔ hú guāng wèi xǐ bēi。

陶望龄

陶望龄,字周望,号石篑,明会稽(今浙江绍兴)人。明万历十七年(1589),他以会试第一、廷试第三的成绩,做了翰林院编修,参与编纂国史;曾升待讲,主管考试,后被诏为国子监祭酒。陶望龄为官刚直廉洁,不受滋垢。
一生清真恬淡,以治学为最大乐事。他把做学问也当作息歇,并用“歇庵”二字名其居室,学人有时也称他为歇庵先生。陶望龄生平笃信王守仁“自得于心”的学说,认为这是最切实际的“著名深切之教”。工诗善文,著有《制草》若干卷、《歇庵集》20卷、《解庄》12卷、《天水阁集》13卷。 陶望龄的作品>>

猜您喜欢

送詹生

陶望龄

了无经术只甘眠,且免门人笑腹便。le wú jīng shù zhǐ gān mián,qiě miǎn mén rén xiào fù biàn。
隔岁岂堪翻旧历,废琴端为发新弦。gé suì qǐ kān fān jiù lì,fèi qín duān wèi fā xīn xián。
低头我已推东野,高足谁能似郑玄。dī tóu wǒ yǐ tuī dōng yě,gāo zú shuí néng shì zhèng xuán。
莫惜湖亭暂时语,夜潮偏送上滩船。mò xī hú tíng zàn shí yǔ,yè cháo piān sòng shàng tān chuán。

东山

陶望龄

竹梢藤蔓冷僧扉,门外苍松忽减围。zhú shāo téng màn lěng sēng fēi,mén wài cāng sōng hū jiǎn wéi。
戚药更谁悲远志,摘花犹得访蔷薇。qī yào gèng shuí bēi yuǎn zhì,zhāi huā yóu dé fǎng qiáng wēi。
落潮渔艇晚初阁,上浦风帆健欲飞。luò cháo yú tǐng wǎn chū gé,shàng pǔ fēng fān jiàn yù fēi。
丝管暮年陶写尽,谢公何日复东归。sī guǎn mù nián táo xiě jǐn,xiè gōng hé rì fù dōng guī。

春雪

陶望龄

犯寒先报数声雷,待约还停绕屋梅。fàn hán xiān bào shù shēng léi,dài yuē hái tíng rào wū méi。
山霭渐沉惊密密,雨丝初送转皑皑。shān ǎi jiàn chén jīng mì mì,yǔ sī chū sòng zhuǎn ái ái。
戏量晓砌携筇步,欲拭春粘着屐回。xì liàng xiǎo qì xié qióng bù,yù shì chūn zhān zhe jī huí。
湖水如妆景如画,可堪痴坐画垆灰。hú shuǐ rú zhuāng jǐng rú huà,kě kān chī zuò huà lú huī。

雪消

陶望龄

柔姿能耐几时消,况是春来腊后飘。róu zī néng nài jǐ shí xiāo,kuàng shì chūn lái là hòu piāo。
晓幕薄寒飞旋湿,夜窗多恨滴无憀。xiǎo mù báo hán fēi xuán shī,yè chuāng duō hèn dī wú liáo。
风前赵女愁堪诉,老去郎颜鬓易凋。fēng qián zhào nǚ chóu kān sù,lǎo qù láng yán bìn yì diāo。
惟有山梅解相惜,深崖铁干锁冰条。wéi yǒu shān méi jiě xiāng xī,shēn yá tiě gàn suǒ bīng tiáo。

与季豹游云门

陶望龄

丛竹生鞭晚稻齐,石桥重访古时题。cóng zhú shēng biān wǎn dào qí,shí qiáo zhòng fǎng gǔ shí tí。
谷云未出俄成雨,檐瓦初鸣已涨溪。gǔ yún wèi chū é chéng yǔ,yán wǎ chū míng yǐ zhǎng xī。
月气忽穿残蜺断,乱山翻在夕阳西。yuè qì hū chuān cán ní duàn,luàn shān fān zài xī yáng xī。
秦碑解读随君读,苔磴从高不湿泥。qín bēi jiě dú suí jūn dú,tái dèng cóng gāo bù shī ní。

咏上苑桃花

陶望龄

度索山头驻彩霞,蓬莱宫阙即仙家。dù suǒ shān tóu zhù cǎi xiá,péng lái gōng quē jí xiān jiā。
共传西苑千秋实,已着东风一树花。gòng chuán xī yuàn qiān qiū shí,yǐ zhe dōng fēng yī shù huā。

云岩二首

陶望龄

中夜披衣聊出户,无数山云挂庭树。zhōng yè pī yī liáo chū hù,wú shù shān yún guà tíng shù。
忽然数片飞不还,已作风前一溪雨。hū rán shù piàn fēi bù hái,yǐ zuò fēng qián yī xī yǔ。

云岩二首

陶望龄

丹壑苍崖处处钟,夜深天畔有孤筇。dān hè cāng yá chù chù zhōng,yè shēn tiān pàn yǒu gū qióng。
寒灯一点松龛里,照见云间五老峰。hán dēng yī diǎn sōng kān lǐ,zhào jiàn yún jiān wǔ lǎo fēng。

双莲诗二首为童贞姒作

陶望龄

黄鹄歌残调转悲,鸳鸯冢畔梦犹疑。huáng gǔ gē cán diào zhuǎn bēi,yuān yāng zhǒng pàn mèng yóu yí。
只应池上双莲影,得似当年镜里时。zhǐ yīng chí shàng shuāng lián yǐng,dé shì dāng nián jìng lǐ shí。

双莲诗二首为童贞姒作

陶望龄

双窥双语镜中妆,莲叶莲花总断肠。shuāng kuī shuāng yǔ jìng zhōng zhuāng,lián yè lián huā zǒng duàn cháng。
几倩西风洗红粉,断香零露老秋房。jǐ qiàn xī fēng xǐ hóng fěn,duàn xiāng líng lù lǎo qiū fáng。

游五泄六首

陶望龄

招提万山里,门与苍崖对。zhāo tí wàn shān lǐ,mén yǔ cāng yá duì。
尝闻白龙井,窈出清溪外。cháng wén bái lóng jǐng,yǎo chū qīng xī wài。
沿洄未觉远,忽抵前山背。yán huí wèi jué yuǎn,hū dǐ qián shān bèi。
半壁仙屋深,回峰洞门碍。bàn bì xiān wū shēn,huí fēng dòng mén ài。
奇峦互倾仄,飞溜各形态。qí luán hù qīng zè,fēi liū gè xíng tài。
厓松老将化,石笋看来大。yá sōng lǎo jiāng huà,shí sǔn kàn lái dà。
磐谷戴土耕,寒苗接流溉。pán gǔ dài tǔ gēng,hán miáo jiē liú gài。
蹊幽生晚畏,径转添新爱。qī yōu shēng wǎn wèi,jìng zhuǎn tiān xīn ài。
已谓人境穷,蓦与村翁会。yǐ wèi rén jìng qióng,mò yǔ cūn wēng huì。
息肩支短策,洗足坐鸣濑。xī jiān zhī duǎn cè,xǐ zú zuò míng lài。
但见玄发垂,安能辨年辈。dàn jiàn xuán fā chuí,ān néng biàn nián bèi。
因知云雾间,神仙宛焉在。yīn zhī yún wù jiān,shén xiān wǎn yān zài。

生诗十首书王堇父慈无量集以凡百畏刀杖无不爱寿命为韵

陶望龄

生物不可食,熟已过时败。shēng wù bù kě shí,shú yǐ guò shí bài。
生既嫌腥膻,败时仍臭秽。shēng jì xián xīng shān,bài shí réng chòu huì。
腥秽君所知,胡为强吞嘬。xīng huì jūn suǒ zhī,hú wèi qiáng tūn chuài。
水火幻味香,口鼻成灾怪。shuǐ huǒ huàn wèi xiāng,kǒu bí chéng zāi guài。
如蝇秽中育,还以臭为爱。rú yíng huì zhōng yù,hái yǐ chòu wèi ài。
及其生子孙,居然臭秽内。jí qí shēng zi sūn,jū rán chòu huì nèi。
坑圊难久居,虫乎可为戒。kēng qīng nán jiǔ jū,chóng hū kě wèi jiè。

游五泄六首

陶望龄

龙子为龙时,阳精洞丘谷。lóng zi wèi lóng shí,yáng jīng dòng qiū gǔ。
神行物无碍,摧山如剖竹。shén xíng wù wú ài,cuī shān rú pōu zhú。
青口当其涂,长峦势奔蹙。qīng kǒu dāng qí tú,zhǎng luán shì bēn cù。
砉若万羽林,分行避黄屋。huò ruò wàn yǔ lín,fēn xíng bì huáng wū。
只今苔藓壁,即是群山腹。zhǐ jīn tái xiǎn bì,jí shì qún shān fù。
天空堕石罅,雷与斫云足。tiān kōng duò shí xià,léi yǔ zhuó yún zú。
鬼斧一以劖,神鞭驱不续。guǐ fǔ yī yǐ chán,shén biān qū bù xù。
踯躅花其巅,聊舒游者目。zhí zhú huā qí diān,liáo shū yóu zhě mù。

游五泄六首

陶望龄

白蜺饮晴壑,一饮万人鼓。bái ní yǐn qíng hè,yī yǐn wàn rén gǔ。
腥风喷涎沫,下有神龙府。xīng fēng pēn xián mò,xià yǒu shén lóng fǔ。
倾崖与回薄,犷石佐虓怒。qīng yá yǔ huí báo,guǎng shí zuǒ xiāo nù。
十里骨立山,洗濯无撮土。shí lǐ gǔ lì shān,xǐ zhuó wú cuō tǔ。
遥源杳何处,落地名第五。yáo yuán yǎo hé chù,luò dì míng dì wǔ。
客来泉亦喜,舞作千溪雨。kè lái quán yì xǐ,wǔ zuò qiān xī yǔ。
赤脚立雨中,衣沾翳厓树。chì jiǎo lì yǔ zhōng,yī zhān yì yá shù。
廿年成始至,重游在何许。niàn nián chéng shǐ zhì,zhòng yóu zài hé xǔ。
凭君铁锥书,一破苍苔古。píng jūn tiě zhuī shū,yī pò cāng tái gǔ。

游五泄六首

陶望龄

山雨无崇朝,青苔助岩险。shān yǔ wú chóng cháo,qīng tái zhù yán xiǎn。
四泄安可求,山僧只指点。sì xiè ān kě qiú,shān sēng zhǐ zhǐ diǎn。
兴来身命微,危磴几欲犯。xīng lái shēn mìng wēi,wēi dèng jǐ yù fàn。
童仆进苦规,同游亦讥贬。tóng pū jìn kǔ guī,tóng yóu yì jī biǎn。
虑深胆易慑,计阻心竟歉。lǜ shēn dǎn yì shè,jì zǔ xīn jìng qiàn。
胜事忽若吞,清眠梦如魇。shèng shì hū ruò tūn,qīng mián mèng rú yǎn。
辰餐动归策,临瞰势已俨。chén cān dòng guī cè,lín kàn shì yǐ yǎn。
萝葛疲攀缘,荆榛费诛斩。luó gé pí pān yuán,jīng zhēn fèi zhū zhǎn。
蹠石愁足跌,蹲泥任衣染。zhí shí chóu zú diē,dūn ní rèn yī rǎn。
下望五白龙,遥遥竞腾闪。xià wàng wǔ bái lóng,yáo yáo jìng téng shǎn。
501234