古诗词

送区海目太史封藩二首

董其昌

每忆朝参下,相将日夕过。měi yì cháo cān xià,xiāng jiāng rì xī guò。
微言比投水,高论任悬河。wēi yán bǐ tóu shuǐ,gāo lùn rèn xuán hé。
以我宦情薄,爱君幽赏多。yǐ wǒ huàn qíng báo,ài jūn yōu shǎng duō。
可知江令赋,少别意难摹。kě zhī jiāng lìng fù,shǎo bié yì nán mó。
董其昌

董其昌

明松江府华亭人,字玄宰,号思白、香光居士。万历十七年进士。授编修,天启时累官南京礼部尚书。以阉党柄政,请告归。崇祯四年起故官,掌詹事府事。三年后致仕。工书法,初学颜真卿,又学虞世南,出入魏晋各大家,书风率易中得秀色,章法疏宕秀逸,为一代大家。又擅山水画,远宗董源、巨然,近学黄公望、倪瓒,融其笔墨,自成清润明秀一格。画论标榜文人气息,以佛教宗派喻画史各家为“南北宗”,推崇南宗为文人画之正脉,影响波及至今。卒谥文敏。有《画禅室随笔》、《容台文集》、《画旨》、《画眼》等。 董其昌的作品>>

猜您喜欢

题刘金吾牛山读书图二首

董其昌

青藜山馆啖澄江,左手离骚右玉釭。qīng lí shān guǎn dàn chéng jiāng,zuǒ shǒu lí sāo yòu yù gāng。
身作蠹鱼游册府,闲看带草长芸窗。shēn zuò dù yú yóu cè fǔ,xián kàn dài cǎo zhǎng yún chuāng。
征南注左甘称癖,圯上传书气未降。zhēng nán zhù zuǒ gān chēng pǐ,yí shàng chuán shū qì wèi jiàng。
壮尔百城真坐拥,邺侯如鄫不成邦。zhuàng ěr bǎi chéng zhēn zuò yōng,yè hóu rú zēng bù chéng bāng。

题刘金吾牛山读书图二首

董其昌

千峰选胜著西清,讵许顽仙厕会盟。qiān fēng xuǎn shèng zhù xī qīng,jù xǔ wán xiān cè huì méng。
白芷青兰时照眼,乌丝翠袖不胜情。bái zhǐ qīng lán shí zhào yǎn,wū sī cuì xiù bù shèng qíng。
酬恩故有双龙在,徵事堪令半豹惊。chóu ēn gù yǒu shuāng lóng zài,zhēng shì kān lìng bàn bào jīng。
见说边烽劳仄席,肯容定远又书生。jiàn shuō biān fēng láo zè xí,kěn róng dìng yuǎn yòu shū shēng。

题平湖弄珠楼呈萧象林使君二首弄珠汉水遗事使君汉阳人而平湖亦有汉瑭又称鹦鹉湖于弄珠差合

董其昌

闲将乡思倚层霄,吴楚乾坤共泬漻。xián jiāng xiāng sī yǐ céng xiāo,wú chǔ qián kūn gòng jué liáo。
鹦鹉洲前催作赋,凤凰台上忆吹箫。yīng wǔ zhōu qián cuī zuò fù,fèng huáng tái shàng yì chuī xiāo。
山连秦望三神近,湖似浔阳九派消。shān lián qín wàng sān shén jìn,hú shì xún yáng jiǔ pài xiāo。
一自明珠还海曲,采风应到弄珠谣。yī zì míng zhū hái hǎi qū,cǎi fēng yīng dào nòng zhū yáo。

题平湖弄珠楼呈萧象林使君二首弄珠汉水遗事使君汉阳人而平湖亦有汉瑭又称鹦鹉湖于弄珠差合

董其昌

茂宰能将吏隐兼,楼开山岳散江潭。mào zǎi néng jiāng lì yǐn jiān,lóu kāi shān yuè sàn jiāng tán。
芝兰一一分湘浦,杨柳依依似汉南。zhī lán yī yī fēn xiāng pǔ,yáng liǔ yī yī shì hàn nán。
地有骊龙供照乘,人如黄鹤解停骖。dì yǒu lí lóng gōng zhào chéng,rén rú huáng hè jiě tíng cān。
欲知交甫遗珠事,历落星辰逗短檐。yù zhī jiāo fǔ yí zhū shì,lì luò xīng chén dòu duǎn yán。

郭青螺六命册

董其昌

日月旗常姓字悬,铙歌凯曲舞衣前。rì yuè qí cháng xìng zì xuán,náo gē kǎi qū wǔ yī qián。
师行长子标铜柱,帝念封君此渭川。shī xíng zhǎng zi biāo tóng zhù,dì niàn fēng jūn cǐ wèi chuān。
摩顶麒麟堪入画,盟书带砺永相传。mó dǐng qí lín kān rù huà,méng shū dài lì yǒng xiāng chuán。
上公九命君家事,次第承恩巳六篇。shàng gōng jiǔ mìng jūn jiā shì,cì dì chéng ēn sì liù piān。

题秦中李筼谷黄门偃松图

董其昌

当年高隐傲千峰,搜得峨眉偃盖松。dāng nián gāo yǐn ào qiān fēng,sōu dé é méi yǎn gài sōng。
出蛰苍龙呈怪状,游空云鹤见遗踪。chū zhé cāng lóng chéng guài zhuàng,yóu kōng yún hè jiàn yí zōng。
居然玉局铭三植,不向金泥羡五封。jū rán yù jú míng sān zhí,bù xiàng jīn ní xiàn wǔ fēng。
顾我亦衔风木恨,并刀一为剪吴淞。gù wǒ yì xián fēng mù hèn,bìng dāo yī wèi jiǎn wú sōng。

题孙明府梅花诗册

董其昌

双旌迢递出三巴,驿路寒梅千树花。shuāng jīng tiáo dì chū sān bā,yì lù hán méi qiān shù huā。
怅别那堪标物序,宠行犹喜借年华。chàng bié nà kān biāo wù xù,chǒng xíng yóu xǐ jiè nián huá。
江南有信探应早,水部多才价欲夸。jiāng nán yǒu xìn tàn yīng zǎo,shuǐ bù duō cái jià yù kuā。
陇首残枝如可寄,莫令书问阻天涯。lǒng shǒu cán zhī rú kě jì,mò lìng shū wèn zǔ tiān yá。

秋日泛泖四首

董其昌

帆前送目四天无,长泖云涛接具区。fān qián sòng mù sì tiān wú,zhǎng mǎo yún tāo jiē jù qū。
不以盈虚随海月,直于伯仲□江湖。bù yǐ yíng xū suí hǎi yuè,zhí yú bó zhòng jiāng hú。
澄鲜空水通禅观,浩荡烟波混钓徒。chéng xiān kōng shuǐ tōng chán guān,hào dàng yān bō hùn diào tú。
莫道行吟惟泽畔,采华幽兴未能孤。mò dào xíng yín wéi zé pàn,cǎi huá yōu xīng wèi néng gū。

秋日泛泖四首

董其昌

九点芙蓉堕淼茫,平川如掌揽秋光。jiǔ diǎn fú róng duò miǎo máng,píng chuān rú zhǎng lǎn qiū guāng。
人从隐后称湖长,水在封中表谷王。rén cóng yǐn hòu chēng hú zhǎng,shuǐ zài fēng zhōng biǎo gǔ wáng。
日落鱼龙骄夜壑,霜清钟磬度寒塘。rì luò yú lóng jiāo yè hè,shuāng qīng zhōng qìng dù hán táng。
浮生底阅风波险,欲问蒹葭此一方。fú shēng dǐ yuè fēng bō xiǎn,yù wèn jiān jiā cǐ yī fāng。

秋日泛泖四首

董其昌

白芷青兰夙有盟,浮天一叶带鸥轻。bái zhǐ qīng lán sù yǒu méng,fú tiān yī yè dài ōu qīng。
几经陵谷长为沼,似障波涛复化城。jǐ jīng líng gǔ zhǎng wèi zhǎo,shì zhàng bō tāo fù huà chéng。
渔浦每看罾在屋,莼乡宁怅食无羹。yú pǔ měi kàn zēng zài wū,chún xiāng níng chàng shí wú gēng。
只疑重向潇湘道,试听参差野赛声。zhǐ yí zhòng xiàng xiāo xiāng dào,shì tīng cān chà yě sài shēng。

秋日泛泖四首

董其昌

遂作浮家海上翁,迢遥烟艇泬漻空。suì zuò fú jiā hǎi shàng wēng,tiáo yáo yān tǐng jué liáo kōng。
青螺拔地存尧市,白马凌波立梵宫。qīng luó bá dì cún yáo shì,bái mǎ líng bō lì fàn gōng。
客有入吴观欲止,吾将泛斗路非穷。kè yǒu rù wú guān yù zhǐ,wú jiāng fàn dòu lù fēi qióng。
不须更喻迷津筏,自得遗珠象罔中。bù xū gèng yù mí jīn fá,zì dé yí zhū xiàng wǎng zhōng。

秋日泛泖因读先师莫中江之什忽又十五年感旧怀贤再赋呈唐明府君公

董其昌

秋风牛渚不堪过,回首游踪感怆多。qiū fēng niú zhǔ bù kān guò,huí shǒu yóu zōng gǎn chuàng duō。
名手自传裙练在,壮心其柰佩刀何。míng shǒu zì chuán qún liàn zài,zhuàng xīn qí nài pèi dāo hé。
广陵无复闻流水,华表空知怨逝波。guǎng líng wú fù wén liú shuǐ,huá biǎo kōng zhī yuàn shì bō。
稍解当年招隐意,湖天渺渺一渔蓑。shāo jiě dāng nián zhāo yǐn yì,hú tiān miǎo miǎo yī yú suō。

秋日泛泖因读先师莫中江之什忽又十五年感旧怀贤再赋呈唐明府君公

董其昌

楼船箫鼓重沾巾,莫以玄亭问水滨。lóu chuán xiāo gǔ zhòng zhān jīn,mò yǐ xuán tíng wèn shuǐ bīn。
白雪久沉空谷响,黄金难铸五湖人。bái xuě jiǔ chén kōng gǔ xiǎng,huáng jīn nán zhù wǔ hú rén。
搴芳楚泽情何重,洒墨萧斋迹未尘。qiān fāng chǔ zé qíng hé zhòng,sǎ mò xiāo zhāi jì wèi chén。
是处凉秋摇落恨,不逢唐勒与谁陈。shì chù liáng qiū yáo luò hèn,bù féng táng lēi yǔ shuí chén。

天马山游眺

董其昌

天畔峰形望里微,到来烟霭破岩扉。tiān pàn fēng xíng wàng lǐ wēi,dào lái yān ǎi pò yán fēi。
半空疏梵虚无落,上界天花历乱飞。bàn kōng shū fàn xū wú luò,shàng jiè tiān huā lì luàn fēi。
百里湖光开水镜,一山云气晃人衣。bǎi lǐ hú guāng kāi shuǐ jìng,yī shān yún qì huǎng rén yī。
何须回首听钟后,巳觉青莲社可依。hé xū huí shǒu tīng zhōng hòu,sì jué qīng lián shè kě yī。

龙王寺观荷

董其昌

沐日相将竹下群,芙蓉十里净京氛。mù rì xiāng jiāng zhú xià qún,fú róng shí lǐ jìng jīng fēn。
故园风景能无忆,是处燕吴总不分。gù yuán fēng jǐng néng wú yì,shì chù yàn wú zǒng bù fēn。
饮马倒窥临水树,惊凫忽断宿潭云。yǐn mǎ dào kuī lín shuǐ shù,jīng fú hū duàn sù tán yún。
尘缨坐染青莲气,会遣东林社里闻。chén yīng zuò rǎn qīng lián qì,huì qiǎn dōng lín shè lǐ wén。