古诗词

同唐元徵宫允游善权洞四首

董其昌

神功开混沌,水府亘氤氲。shén gōng kāi hùn dùn,shuǐ fǔ gèn yīn yūn。
峡隐将飞石,岩垂欲堕云。xiá yǐn jiāng fēi shí,yán chuí yù duò yún。
龙腥阴壑迥,鸟道乱泉分。lóng xīng yīn hè jiǒng,niǎo dào luàn quán fēn。
今日摩厓记,知同藏史群。jīn rì mó yá jì,zhī tóng cáng shǐ qún。
董其昌

董其昌

明松江府华亭人,字玄宰,号思白、香光居士。万历十七年进士。授编修,天启时累官南京礼部尚书。以阉党柄政,请告归。崇祯四年起故官,掌詹事府事。三年后致仕。工书法,初学颜真卿,又学虞世南,出入魏晋各大家,书风率易中得秀色,章法疏宕秀逸,为一代大家。又擅山水画,远宗董源、巨然,近学黄公望、倪瓒,融其笔墨,自成清润明秀一格。画论标榜文人气息,以佛教宗派喻画史各家为“南北宗”,推崇南宗为文人画之正脉,影响波及至今。卒谥文敏。有《画禅室随笔》、《容台文集》、《画旨》、《画眼》等。 董其昌的作品>>

猜您喜欢

虎丘和许周翰太守四首

董其昌

青山亦似隐吴门,洞霭江烟欲互吞。qīng shān yì shì yǐn wú mén,dòng ǎi jiāng yān yù hù tūn。
虎气尚呵盟长墓,龙宫旧敞给孤园。hǔ qì shàng hē méng zhǎng mù,lóng gōng jiù chǎng gěi gū yuán。
涓涓石濑妨僧定,谡谡松涛洗市喧。juān juān shí lài fáng sēng dìng,sù sù sōng tāo xǐ shì xuān。
敢向登临陪赋手,禅心或许证风幡。gǎn xiàng dēng lín péi fù shǒu,chán xīn huò xǔ zhèng fēng fān。

虎丘和许周翰太守四首

董其昌

因寻白社款禅宫,野兴难随暝色穷。yīn xún bái shè kuǎn chán gōng,yě xīng nán suí míng sè qióng。
古径松篁幽碍月,上方楼阁迥含风。gǔ jìng sōng huáng yōu ài yuè,shàng fāng lóu gé jiǒng hán fēng。
吴歈每发乌栖后,梵呗俄翻鹫岭东。wú yú měi fā wū qī hòu,fàn bei é fān jiù lǐng dōng。
莫向剑池嗟剑去,佩刀光气耿摩空。mò xiàng jiàn chí jiē jiàn qù,pèi dāo guāng qì gěng mó kōng。

虎丘和许周翰太守四首

董其昌

孤帆落处即登台,匹练光中首重回。gū fān luò chù jí dēng tái,pǐ liàn guāng zhōng shǒu zhòng huí。
旧苑灵峰摽海涌,东林精舍倚云开。jiù yuàn líng fēng biāo hǎi yǒng,dōng lín jīng shě yǐ yún kāi。
剑痕转恨雄图尽,麈尾谁传祖印来。jiàn hén zhuǎn hèn xióng tú jǐn,zhǔ wěi shuí chuán zǔ yìn lái。
所以酣歌宜达曙,坐深五马莫相催。suǒ yǐ hān gē yí dá shǔ,zuò shēn wǔ mǎ mò xiāng cuī。

虎丘和许周翰太守四首

董其昌

生公台上两花新,时菊霜枫映画轮。shēng gōng tái shàng liǎng huā xīn,shí jú shuāng fēng yìng huà lún。
终古金银沉夜壑,何年风雨啸延津。zhōng gǔ jīn yín chén yè hè,hé nián fēng yǔ xiào yán jīn。
姓如玄度耽名理,宦似王弘爱酒人。xìng rú xuán dù dān míng lǐ,huàn shì wáng hóng ài jiǔ rén。
若道虎溪同虎阜,应知顽石点头频。ruò dào hǔ xī tóng hǔ fù,yīng zhī wán shí diǎn tóu pín。

次酬姜仲文

董其昌

南徐曾接采真游,尊酒空江落木稠。nán xú céng jiē cǎi zhēn yóu,zūn jiǔ kōng jiāng luò mù chóu。
共我五湖分半席,怀人一日抵三秋。gòng wǒ wǔ hú fēn bàn xí,huái rén yī rì dǐ sān qiū。
龙门忽枉山藏副,鸿宝能开泽畔愁。lóng mén hū wǎng shān cáng fù,hóng bǎo néng kāi zé pàn chóu。
见说人豪犹好在,未容馀子漫登楼。jiàn shuō rén háo yóu hǎo zài,wèi róng yú zi màn dēng lóu。

入楚酬诸王孙

董其昌

骚人于楚为同姓,向我吟吴遣四愁。sāo rén yú chǔ wèi tóng xìng,xiàng wǒ yín wú qiǎn sì chóu。
龙节忆过云梦泽,鱼笺近附汉江流。lóng jié yì guò yún mèng zé,yú jiān jìn fù hàn jiāng liú。
恰分寒食新藜火,无恙春风旧选楼。qià fēn hán shí xīn lí huǒ,wú yàng chūn fēng jiù xuǎn lóu。
今日词场看赤帜,谁非左袒为宗侯。jīn rì cí chǎng kàn chì zhì,shuí fēi zuǒ tǎn wèi zōng hóu。

和陆伯生三首

董其昌

苔矶宛有直钩翁,梦到神清碧落宫。tái jī wǎn yǒu zhí gōu wēng,mèng dào shén qīng bì luò gōng。
病解维摩非病处,才全庄叟不才中。bìng jiě wéi mó fēi bìng chù,cái quán zhuāng sǒu bù cái zhōng。
秋高侯馆鸿遵渚,露下遥汀鹤泪空。qiū gāo hóu guǎn hóng zūn zhǔ,lù xià yáo tīng hè lèi kōng。
四海交情君自见,五湖仍溯陆皮风。sì hǎi jiāo qíng jūn zì jiàn,wǔ hú réng sù lù pí fēng。

和陆伯生三首

董其昌

身惭鹤发一衰翁,岂逐峨眉入汉宫。shēn cán hè fā yī shuāi wēng,qǐ zhú é méi rù hàn gōng。
管领山川青笠外,消磨贤圣绿尊中。guǎn lǐng shān chuān qīng lì wài,xiāo mó xián shèng lǜ zūn zhōng。
濠梁不辨鱼知乐,谷口时闻响应空。háo liáng bù biàn yú zhī lè,gǔ kǒu shí wén xiǎng yīng kōng。
好在咏怀才未尽,朗吟如在竹林风。hǎo zài yǒng huái cái wèi jǐn,lǎng yín rú zài zhú lín fēng。

和陆伯生三首

董其昌

翛然避世鹿皮翁,花竹春深一亩宫。xiāo rán bì shì lù pí wēng,huā zhú chūn shēn yī mǔ gōng。
笔力转添迟晚日,赋情多在别离中。bǐ lì zhuǎn tiān chí wǎn rì,fù qíng duō zài bié lí zhōng。
名山大业看藏副,北海青尊肯放空。míng shān dà yè kàn cáng fù,běi hǎi qīng zūn kěn fàng kōng。
江左即今开旧社,可能乘兴与乘风。jiāng zuǒ jí jīn kāi jiù shè,kě néng chéng xīng yǔ chéng fēng。

酬胡小山鹾台苦雨二首

董其昌

单车却厌雨师迎,御史能将铁笔耕。dān chē què yàn yǔ shī yíng,yù shǐ néng jiāng tiě bǐ gēng。
遂有文章驱鳄暴,未容鼓吹杂哇鸣。suì yǒu wén zhāng qū è bào,wèi róng gǔ chuī zá wa míng。
为忧藜藿无宁宇,若作盐梅可荐羹。wèi yōu lí huò wú níng yǔ,ruò zuò yán méi kě jiàn gēng。
自是补天还补漏,巢居何事旅魂惊。zì shì bǔ tiān hái bǔ lòu,cháo jū hé shì lǚ hún jīng。

酬胡小山鹾台苦雨二首

董其昌

川原弥望岸容移,警水愁霖若有期。chuān yuán mí wàng àn róng yí,jǐng shuǐ chóu lín ruò yǒu qī。
自奏薰风回愠后,差疑繁露纵阳迟。zì zòu xūn fēng huí yùn hòu,chà yí fán lù zòng yáng chí。
商歌曰□何当烂,步祷朱轮不用脂。shāng gē yuē hé dāng làn,bù dǎo zhū lún bù yòng zhī。
采得歌谣腾黼座,笔端如画是流离。cǎi dé gē yáo téng fǔ zuò,bǐ duān rú huà shì liú lí。

酬刘燕及明二首

董其昌

乍把琼枝恍旧游,平生左袒为刘侯。zhà bǎ qióng zhī huǎng jiù yóu,píng shēng zuǒ tǎn wèi liú hóu。
即看竹素千秋事,能废江湖万古流。jí kàn zhú sù qiān qiū shì,néng fèi jiāng hú wàn gǔ liú。
鸥侣共依天上座,雁声孤□月中楼。ōu lǚ gòng yī tiān shàng zuò,yàn shēng gū yuè zhōng lóu。
新诗大有牢骚语,翻耐高歌散旅愁。xīn shī dà yǒu láo sāo yǔ,fān nài gāo gē sàn lǚ chóu。

酬刘燕及明二首

董其昌

青编数卷敌华林,腹笥居然写赋心。qīng biān shù juǎn dí huá lín,fù sì jū rán xiě fù xīn。
自昔词坛憎百六,不妨天柱耸千寻。zì xī cí tán zēng bǎi liù,bù fáng tiān zhù sǒng qiān xún。
龙文忽照干将曲,鹤唳今听谷水阴。lóng wén hū zhào gàn jiāng qū,hè lì jīn tīng gǔ shuǐ yīn。
却笑安仁秋兴作,只伤留滞宦情深。què xiào ān rén qiū xīng zuò,zhǐ shāng liú zhì huàn qíng shēn。

次韵酬叶少师台山赠行四首

董其昌

东朝联事步清尘,牢落灵光亦主臣。dōng cháo lián shì bù qīng chén,láo luò líng guāng yì zhǔ chén。
奉诏偶然因旧学,趋班直讶著陈人。fèng zhào ǒu rán yīn jiù xué,qū bān zhí yà zhù chén rén。
纷纶津邸宾僚盛,詄荡天门羽翼新。fēn lún jīn dǐ bīn liáo shèng,dié dàng tiān mén yǔ yì xīn。
纵是枯桐蒙赏激,酬知恐异爨馀薪。zòng shì kū tóng méng shǎng jī,chóu zhī kǒng yì cuàn yú xīn。

次韵酬叶少师台山赠行四首

董其昌

素衣端合避京尘,留滞繇来说史臣。sù yī duān hé bì jīng chén,liú zhì yáo lái shuō shǐ chén。
敢赋湘累愁帝子,但吟篱菊比皇人。gǎn fù xiāng lèi chóu dì zi,dàn yín lí jú bǐ huáng rén。
钟山猿鹤寻盟晚,泽国莼鲈发兴新。zhōng shān yuán hè xún méng wǎn,zé guó chún lú fā xīng xīn。
为问陆沉成底事,征车生耳等劳薪。wèi wèn lù chén chéng dǐ shì,zhēng chē shēng ěr děng láo xīn。