古诗词

芍药未开

钟芳

南山排翠当门扉,材拙最宜官务冷。nán shān pái cuì dāng mén fēi,cái zhuō zuì yí guān wù lěng。
循檐低首看花枝,绿跗挺挺翘相并。xún yán dī shǒu kàn huā zhī,lǜ fū tǐng tǐng qiào xiāng bìng。
架南已吐白蔷薇,红药当阶开尚迟。jià nán yǐ tǔ bái qiáng wēi,hóng yào dāng jiē kāi shàng chí。
儿童不知春早晚,系之彩色为花媒。ér tóng bù zhī chūn zǎo wǎn,xì zhī cǎi sè wèi huā méi。
东风吹嘘力犹浅,含羞微露胭脂脸。dōng fēng chuī xū lì yóu qiǎn,hán xiū wēi lù yān zhī liǎn。
韬华孕馥待充盈,不肯轻狂斗娇艳。tāo huá yùn fù dài chōng yíng,bù kěn qīng kuáng dòu jiāo yàn。
我闻此花三千种,于中金紫古来重。wǒ wén cǐ huā sān qiān zhǒng,yú zhōng jīn zǐ gǔ lái zhòng。
广陵四相非偶然,奇根异萼藏神用。guǎng líng sì xiāng fēi ǒu rán,qí gēn yì è cáng shén yòng。
吁嗟此语安足凭,花自无情人有情。xū jiē cǐ yǔ ān zú píng,huā zì wú qíng rén yǒu qíng。
已约朋寮待花发,把酒齐开双眼青。yǐ yuē péng liáo dài huā fā,bǎ jiǔ qí kāi shuāng yǎn qīng。

钟芳

明广东崖州人,改籍琼山,字仲实。正德三年进士。嘉靖中累官至户部右侍郎。有《皇极经世图赞》、《续古今纪要》、《崖志略》、《钟筠溪家藏集》。 钟芳的作品>>

猜您喜欢

赠李掌教尹顺昌

钟芳

栋梁养自圣宫墙,新转官阶喜近乡。dòng liáng yǎng zì shèng gōng qiáng,xīn zhuǎn guān jiē xǐ jìn xiāng。
百里雷封看小试,杏坛馀馥到琴堂。bǎi lǐ léi fēng kàn xiǎo shì,xìng tán yú fù dào qín táng。

海行

钟芳

海澨初收雨一蓑,月光摇碧湛秋波。hǎi shì chū shōu yǔ yī suō,yuè guāng yáo bì zhàn qiū bō。
仆夫入夜疲应甚,犹自低声作细哦。pū fū rù yè pí yīng shén,yóu zì dī shēng zuò xì ó。

赠谢经府昌归建宁

钟芳

归橐无钱可若何,八千里路隔鲸波。guī tuó wú qián kě ruò hé,bā qiān lǐ lù gé jīng bō。
到家拟作埙篪会,同对丹山发浩歌。dào jiā nǐ zuò xūn chí huì,tóng duì dān shān fā hào gē。

赠谢经府昌归建宁

钟芳

到宜休处便归休,肯为归休著浪愁。dào yí xiū chù biàn guī xiū,kěn wèi guī xiū zhù làng chóu。
行有松风吟有月,归休端不羡公侯。xíng yǒu sōng fēng yín yǒu yuè,guī xiū duān bù xiàn gōng hóu。

苍梧漫兴

钟芳

叠嶂攒来约百川,海陬无地著蜿蜒。dié zhàng zǎn lái yuē bǎi chuān,hǎi zōu wú dì zhù wān yán。
女蜗应恨为谋短,不补东南只补天。nǚ wō yīng hèn wèi móu duǎn,bù bǔ dōng nán zhǐ bǔ tiān。

班竹椅

钟芳

湘椅来从德庆新,寝居随意屈还伸。xiāng yǐ lái cóng dé qìng xīn,qǐn jū suí yì qū hái shēn。
潇然翠竹黄花里,若个谁知自在春。xiāo rán cuì zhú huáng huā lǐ,ruò gè shuí zhī zì zài chūn。

班竹椅

钟芳

几度蟾光缺又圆,簦茎细碾瀹清泉。jǐ dù chán guāng quē yòu yuán,dēng jīng xì niǎn yuè qīng quán。
欲留残饭饲饥鼠,只恐招群扰夜眠。yù liú cán fàn sì jī shǔ,zhǐ kǒng zhāo qún rǎo yè mián。

藤桥惜别

钟芳

备更岩险更临溪,忽忆相从丱角时。bèi gèng yán xiǎn gèng lín xī,hū yì xiāng cóng guàn jiǎo shí。
露刃夹行蛇豕恶,野田荒草各凄其。lù rèn jiā xíng shé shǐ è,yě tián huāng cǎo gè qī qí。

藤桥惜别

钟芳

故乡话旧转伤神,白发青山四五人。gù xiāng huà jiù zhuǎn shāng shén,bái fā qīng shān sì wǔ rén。
此去璚台隔烟霭,不知重会更何辰。cǐ qù qióng tái gé yān ǎi,bù zhī zhòng huì gèng hé chén。

藤桥惜别

钟芳

云林气象异红尘,笑谑相忘意味真。yún lín qì xiàng yì hóng chén,xiào xuè xiāng wàng yì wèi zhēn。
不为松楸遂归愿,醉乡长作未醒人。bù wèi sōng qiū suì guī yuàn,zuì xiāng zhǎng zuò wèi xǐng rén。

春丁

钟芳

岿然四面见灵光,败宇颓垣似牧场。kuī rán sì miàn jiàn líng guāng,bài yǔ tuí yuán shì mù chǎng。
七十二贤无著处,旋编茅屋荐膏芗。qī shí èr xián wú zhù chù,xuán biān máo wū jiàn gāo xiāng。

春丁

钟芳

一篑难成百尺台,每图堂构只推挨。yī kuì nán chéng bǎi chǐ tái,měi tú táng gòu zhǐ tuī āi。
减来减去申将去,又恐嫌多驳转来。jiǎn lái jiǎn qù shēn jiāng qù,yòu kǒng xián duō bó zhuǎn lái。

城月道中

钟芳

风卷炎歊海气昏,荒郊日落见孤村。fēng juǎn yán xiāo hǎi qì hūn,huāng jiāo rì luò jiàn gū cūn。
未须更问波涛恶,只涉长途已断魂。wèi xū gèng wèn bō tāo è,zhǐ shè zhǎng tú yǐ duàn hún。

瓮莲

钟芳

小就盘涡石一拳,玉筒擎碧静娟然。xiǎo jiù pán wō shí yī quán,yù tǒng qíng bì jìng juān rán。
斜风送雨滂滂急,簸弄明珠颗颗圆。xié fēng sòng yǔ pāng pāng jí,bǒ nòng míng zhū kē kē yuán。

瓮莲

钟芳

仙脉分从泰华颠,清标孤挺荫清泉。xiān mài fēn cóng tài huá diān,qīng biāo gū tǐng yīn qīng quán。
寄言正在忘言处,点点玻璃浑浑天。jì yán zhèng zài wàng yán chù,diǎn diǎn bō lí hún hún tiān。