古诗词

学独乐园为马都督题

钟芳

独乐园,岂堪学。dú lè yuán,qǐ kān xué。
乐者惟自知,学之非直乐。lè zhě wéi zì zhī,xué zhī fēi zhí lè。
玉堂先生用意深,惜此名将守空漠。yù táng xiān shēng yòng yì shēn,xī cǐ míng jiāng shǒu kōng mò。
昔年幽蓟控边陲,诘戎养士多雄略。xī nián yōu jì kòng biān chuí,jí róng yǎng shì duō xióng lüè。
碧草频蒐虎豹闲,雕弧仰射鹙鸧落。bì cǎo pín sōu hǔ bào xián,diāo hú yǎng shè qiū cāng luò。
士知颇牧堪倚仗,赤心誓死吞胡貉。shì zhī pǒ mù kān yǐ zhàng,chì xīn shì sǐ tūn hú háo。
自从抗疏逆天听,秋影寒江吊孤鹤。zì cóng kàng shū nì tiān tīng,qiū yǐng hán jiāng diào gū hè。
主客俱忘竹有阴,卷舒无意云依壑。zhǔ kè jù wàng zhú yǒu yīn,juǎn shū wú yì yún yī hè。
生平义气舆论归,剡荐几番腾隼鹗。shēng píng yì qì yú lùn guī,shàn jiàn jǐ fān téng sǔn è。
东南名胜帝业基,分典兵枢副攸托。dōng nán míng shèng dì yè jī,fēn diǎn bīng shū fù yōu tuō。
况今虏情日叵测,籍名贡献恣侵掠。kuàng jīn lǔ qíng rì pǒ cè,jí míng gòng xiàn zì qīn lüè。
狼红暂熄未足恃,所贵良猷得英霍。láng hóng zàn xī wèi zú shì,suǒ guì liáng yóu dé yīng huò。
拊髀方廑旰食忧,殊才那得甘藜藿。fǔ bì fāng jǐn gàn shí yōu,shū cái nà dé gān lí huò。
玉符临塞策奇勋,奴虏怛威长远却。yù fú lín sāi cè qí xūn,nú lǔ dá wēi zhǎng yuǎn què。
长远却,壮士歌,金城千里高嵯峨。zhǎng yuǎn què,zhuàng shì gē,jīn chéng qiān lǐ gāo cuó é。
世恩图报死不恨,岂学寒士耽丘阿。shì ēn tú bào sǐ bù hèn,qǐ xué hán shì dān qiū ā。
独乐园,重回首,瓮头已酿长春酒。dú lè yuán,zhòng huí shǒu,wèng tóu yǐ niàng zhǎng chūn jiǔ。

钟芳

明广东崖州人,改籍琼山,字仲实。正德三年进士。嘉靖中累官至户部右侍郎。有《皇极经世图赞》、《续古今纪要》、《崖志略》、《钟筠溪家藏集》。 钟芳的作品>>

猜您喜欢

涑水司马氏云人情苦厌其所有羡其所不可得未得则羡已得则厌厌而求新则无所不至矣予读之有感因赋绝句

钟芳

实德吾应愧,浮名信所遭。shí dé wú yīng kuì,fú míng xìn suǒ zāo。
未能忘厌羡,只觉一生劳。wèi néng wàng yàn xiàn,zhǐ jué yī shēng láo。

钟芳

翠实连千亩,扶疏荫绿苔。cuì shí lián qiān mǔ,fú shū yīn lǜ tái。
秦台骈月管,应有凤凰来。qín tái pián yuè guǎn,yīng yǒu fèng huáng lái。

杨震

钟芳

谗构溷宸听,清忠振典刑。chán gòu hùn chén tīng,qīng zhōng zhèn diǎn xíng。
胡为昧几见,落魄几阳亭。hú wèi mèi jǐ jiàn,luò pò jǐ yáng tíng。

镜湖

钟芳

会稽饶竹箭,箈笋却堪菹。huì jī ráo zhú jiàn,tái sǔn què kān jū。
欲绘镜湖境,移家十胜居。yù huì jìng hú jìng,yí jiā shí shèng jū。

畏醉

钟芳

畏醉常辞酒,那堪杜举频。wèi zuì cháng cí jiǔ,nà kān dù jǔ pín。
主人无限意,倾倒对凫尊。zhǔ rén wú xiàn yì,qīng dào duì fú zūn。

画菜四幅为冼罗江卿题芥菜

钟芳

雪重玻璃卷,苍然色不渝。xuě zhòng bō lí juǎn,cāng rán sè bù yú。
苦辛通性窍,登荐后甘腴。kǔ xīn tōng xìng qiào,dēng jiàn hòu gān yú。

画菜四幅为冼罗江卿题芥菜

钟芳

闹处光阴短,澹中滋味长。nào chù guāng yīn duǎn,dàn zhōng zī wèi zhǎng。
畦蔬寒可掬,清白带凝霜。qí shū hán kě jū,qīng bái dài níng shuāng。

画菜四幅为冼罗江卿题芥菜

钟芳

风叶青罗嫩,霜根白玉鲜。fēng yè qīng luó nèn,shuāng gēn bái yù xiān。
不缘多故贱,菌耳合争妍。bù yuán duō gù jiàn,jūn ěr hé zhēng yán。

画菜四幅为冼罗江卿题芥菜

钟芳

剪剪陂云碎,淩冬翠转深。jiǎn jiǎn bēi yún suì,líng dōng cuì zhuǎn shēn。
土膏微启润,龙爪见黄金。tǔ gāo wēi qǐ rùn,lóng zhǎo jiàn huáng jīn。

漫兴

钟芳

斜月下西楼,凉飔袭毳裘。xié yuè xià xī lóu,liáng sī xí cuì qiú。
虚斋人语静,愁思漫悠悠。xū zhāi rén yǔ jìng,chóu sī màn yōu yōu。

怨歌行

钟芳

闲幔卷丹霞,霜梧夜噪鸦。xián màn juǎn dān xiá,shuāng wú yè zào yā。
挑灯不成寐,游子在天涯。tiāo dēng bù chéng mèi,yóu zi zài tiān yá。

怀椿卷

钟芳

木落天陨霜,鹓雏恨独翔。mù luò tiān yǔn shuāng,yuān chú hèn dú xiáng。
空言诵参晰,何计续遗光。kōng yán sòng cān xī,hé jì xù yí guāng。

写景

钟芳

水落沙嘴出,木凋山色寒。shuǐ luò shā zuǐ chū,mù diāo shān sè hán。
小舟渔父醉,烟雨卧江干。xiǎo zhōu yú fù zuì,yān yǔ wò jiāng gàn。

文中子

钟芳

累土成崇丘,师师固多益。lèi tǔ chéng chóng qiū,shī shī gù duō yì。
年来此义微,反面交相贼。nián lái cǐ yì wēi,fǎn miàn jiāo xiāng zéi。

钟芳

累壁卓天巧,玲珑镇空苍。lèi bì zhuó tiān qiǎo,líng lóng zhèn kōng cāng。
空门本虚幻,金碧何荧煌。kōng mén běn xū huàn,jīn bì hé yíng huáng。