古诗词

赠黄用晦贡士

钟芳

癸巳之春,予徂自南。guǐ sì zhī chūn,yǔ cú zì nán。
粲粲者子,从余江浔。càn càn zhě zi,cóng yú jiāng xún。
江漾我舟,其流浩浩。jiāng yàng wǒ zhōu,qí liú hào hào。
交酬以言,爰获所好。jiāo chóu yǐ yán,yuán huò suǒ hǎo。
昔在宣圣,揭训垂则。xī zài xuān shèng,jiē xùn chuí zé。
纲宏目详,昭在简册。gāng hóng mù xiáng,zhāo zài jiǎn cè。
厥中恪如,贯乎显微。jué zhōng kè rú,guàn hū xiǎn wēi。
厥应晰如,烛时之几。jué yīng xī rú,zhú shí zhī jǐ。
几审于精,以臧其用。jǐ shěn yú jīng,yǐ zāng qí yòng。
用利德崇,罔间动静。yòng lì dé chóng,wǎng jiān dòng jìng。
颜氏博约,圣蕴以传。yán shì bó yuē,shèng yùn yǐ chuán。
轲死道隐,喧豗异言。kē sǐ dào yǐn,xuān huī yì yán。
钩玄远绍,实维濂洛。gōu xuán yuǎn shào,shí wéi lián luò。
紫阳嗣之,洞启扃钥。zǐ yáng sì zhī,dòng qǐ jiōng yào。
譬彼谷粒,舂蹂扬淅。pì bǐ gǔ lì,chōng róu yáng xī。
叠更庶工,惟在炊食。dié gèng shù gōng,wéi zài chuī shí。
嗟哉承学,骋奇炫能。jiē zāi chéng xué,chěng qí xuàn néng。
弗哜其胾,口说是呈。fú jì qí zì,kǒu shuō shì chéng。
师心竞胜,辞赘匪莹。shī xīn jìng shèng,cí zhuì fěi yíng。
意念已非,奈何入圣。yì niàn yǐ fēi,nài hé rù shèng。
媚学君子,孳孳自强。mèi xué jūn zi,zī zī zì qiáng。
无斥先贤,以显己长。wú chì xiān xián,yǐ xiǎn jǐ zhǎng。
万古一息,斯道同极。wàn gǔ yī xī,sī dào tóng jí。
取善惟宏,随处得益。qǔ shàn wéi hóng,suí chù dé yì。
疑则可辨,信则可因。yí zé kě biàn,xìn zé kě yīn。
善本大同,勿殊我人。shàn běn dà tóng,wù shū wǒ rén。

钟芳

明广东崖州人,改籍琼山,字仲实。正德三年进士。嘉靖中累官至户部右侍郎。有《皇极经世图赞》、《续古今纪要》、《崖志略》、《钟筠溪家藏集》。 钟芳的作品>>

猜您喜欢

涑水司马氏云人情苦厌其所有羡其所不可得未得则羡已得则厌厌而求新则无所不至矣予读之有感因赋绝句

钟芳

实德吾应愧,浮名信所遭。shí dé wú yīng kuì,fú míng xìn suǒ zāo。
未能忘厌羡,只觉一生劳。wèi néng wàng yàn xiàn,zhǐ jué yī shēng láo。

钟芳

翠实连千亩,扶疏荫绿苔。cuì shí lián qiān mǔ,fú shū yīn lǜ tái。
秦台骈月管,应有凤凰来。qín tái pián yuè guǎn,yīng yǒu fèng huáng lái。

杨震

钟芳

谗构溷宸听,清忠振典刑。chán gòu hùn chén tīng,qīng zhōng zhèn diǎn xíng。
胡为昧几见,落魄几阳亭。hú wèi mèi jǐ jiàn,luò pò jǐ yáng tíng。

镜湖

钟芳

会稽饶竹箭,箈笋却堪菹。huì jī ráo zhú jiàn,tái sǔn què kān jū。
欲绘镜湖境,移家十胜居。yù huì jìng hú jìng,yí jiā shí shèng jū。

畏醉

钟芳

畏醉常辞酒,那堪杜举频。wèi zuì cháng cí jiǔ,nà kān dù jǔ pín。
主人无限意,倾倒对凫尊。zhǔ rén wú xiàn yì,qīng dào duì fú zūn。

画菜四幅为冼罗江卿题芥菜

钟芳

雪重玻璃卷,苍然色不渝。xuě zhòng bō lí juǎn,cāng rán sè bù yú。
苦辛通性窍,登荐后甘腴。kǔ xīn tōng xìng qiào,dēng jiàn hòu gān yú。

画菜四幅为冼罗江卿题芥菜

钟芳

闹处光阴短,澹中滋味长。nào chù guāng yīn duǎn,dàn zhōng zī wèi zhǎng。
畦蔬寒可掬,清白带凝霜。qí shū hán kě jū,qīng bái dài níng shuāng。

画菜四幅为冼罗江卿题芥菜

钟芳

风叶青罗嫩,霜根白玉鲜。fēng yè qīng luó nèn,shuāng gēn bái yù xiān。
不缘多故贱,菌耳合争妍。bù yuán duō gù jiàn,jūn ěr hé zhēng yán。

画菜四幅为冼罗江卿题芥菜

钟芳

剪剪陂云碎,淩冬翠转深。jiǎn jiǎn bēi yún suì,líng dōng cuì zhuǎn shēn。
土膏微启润,龙爪见黄金。tǔ gāo wēi qǐ rùn,lóng zhǎo jiàn huáng jīn。

漫兴

钟芳

斜月下西楼,凉飔袭毳裘。xié yuè xià xī lóu,liáng sī xí cuì qiú。
虚斋人语静,愁思漫悠悠。xū zhāi rén yǔ jìng,chóu sī màn yōu yōu。

怨歌行

钟芳

闲幔卷丹霞,霜梧夜噪鸦。xián màn juǎn dān xiá,shuāng wú yè zào yā。
挑灯不成寐,游子在天涯。tiāo dēng bù chéng mèi,yóu zi zài tiān yá。

怀椿卷

钟芳

木落天陨霜,鹓雏恨独翔。mù luò tiān yǔn shuāng,yuān chú hèn dú xiáng。
空言诵参晰,何计续遗光。kōng yán sòng cān xī,hé jì xù yí guāng。

写景

钟芳

水落沙嘴出,木凋山色寒。shuǐ luò shā zuǐ chū,mù diāo shān sè hán。
小舟渔父醉,烟雨卧江干。xiǎo zhōu yú fù zuì,yān yǔ wò jiāng gàn。

文中子

钟芳

累土成崇丘,师师固多益。lèi tǔ chéng chóng qiū,shī shī gù duō yì。
年来此义微,反面交相贼。nián lái cǐ yì wēi,fǎn miàn jiāo xiāng zéi。

钟芳

累壁卓天巧,玲珑镇空苍。lèi bì zhuó tiān qiǎo,líng lóng zhèn kōng cāng。
空门本虚幻,金碧何荧煌。kōng mén běn xū huàn,jīn bì hé yíng huáng。