古诗词

纪怀并引

温纯

视师鳌柱下,寻登鳌柱上。shì shī áo zhù xià,xún dēng áo zhù shàng。
举目溟渤尽,楼船争用命。jǔ mù míng bó jǐn,lóu chuán zhēng yòng mìng。
共恨海不波,髀肉生愈忼。gòng hèn hǎi bù bō,bì ròu shēng yù kāng。
翻思武欲修,文事宜先尚。fān sī wǔ yù xiū,wén shì yí xiān shàng。
郤縠何人哉,礼乐称名将。xì hú hé rén zāi,lǐ lè chēng míng jiāng。
回瞻孔庙颓,鼎新如始创。huí zhān kǒng miào tuí,dǐng xīn rú shǐ chuàng。
郡士课文秇,薛子神尤王。jùn shì kè wén yì,xuē zi shén yóu wáng。
令如石头城,御李儿共傍。lìng rú shí tóu chéng,yù lǐ ér gòng bàng。
其师亦千之,余愧申公望。qí shī yì qiān zhī,yú kuì shēn gōng wàng。
师已魁多士,蔡薛文日畅。shī yǐ kuí duō shì,cài xuē wén rì chàng。
辛丑同对庭,文子亦与伉。xīn chǒu tóng duì tíng,wén zi yì yǔ kàng。
又同读秘书,盐梅吾已谅。yòu tóng dú mì shū,yán méi wú yǐ liàng。
独有儿予知,挟册犹惆怅。dú yǒu ér yǔ zhī,xié cè yóu chóu chàng。
盍簪兼丽泽,相期仍无量。hé zān jiān lì zé,xiāng qī réng wú liàng。

温纯

明陕西三原人,字景文,一字叔文,号一斋。嘉靖四十四年进士。授寿光知县,征迁户科给事中。累迁至左都御史。时矿税使四出,所至作恶多端。纯屡疏陈,不报。曾倡诸大臣伏阙泣请罢矿税。后以与首辅沈一贯不合,力请致仕。卒谥恭毅。有《温恭毅公集》。 温纯的作品>>

猜您喜欢

自君之出矣

温纯

自君之出矣,昼永夜如年。zì jūn zhī chū yǐ,zhòu yǒng yè rú nián。
芳草随时绿,秋月几回圆。fāng cǎo suí shí lǜ,qiū yuè jǐ huí yuán。
196«891011121314