古诗词

寄揭阳业师黄先生

张天赋

桃花门墙下,春风化育深。táo huā mén qiáng xià,chūn fēng huà yù shēn。
百年山斗望,千里圣贤心。bǎi nián shān dòu wàng,qiān lǐ shèng xián xīn。
世路有先后,纲常无古今。shì lù yǒu xiān hòu,gāng cháng wú gǔ jīn。
天涯倍惆怅,聊尔达新吟。tiān yá bèi chóu chàng,liáo ěr dá xīn yín。

张天赋

张天赋,字汝德,号叶冈,别号爱梅道人。兴宁人。少负才名,从湛甘泉游,闻性命之学。明世宗嘉靖十一年(一五三二)贡生,为县令祝枝山所赏识。尝讲学于崇正书院,凡三修县志,并与修《广东通志》及《武宗实录》。由拔贡任浏阳丞,署县事。以病乞归。年六十七。有《叶冈诗集》四卷。清咸丰《兴宁县志》卷九有传。张天赋诗,以明嘉靖刊本《叶冈诗集》为底本。 张天赋的作品>>

猜您喜欢

梅花

张天赋

老树差芽雪里开,东风头上百花魁。lǎo shù chà yá xuě lǐ kāi,dōng fēng tóu shàng bǎi huā kuí。
当时结实归商鼎,曾展调羹手段来。dāng shí jié shí guī shāng dǐng,céng zhǎn diào gēng shǒu duàn lái。

陈草堂观澜书屋

张天赋

孟氏观澜有妙方,眼前光景是沧浪。mèng shì guān lán yǒu miào fāng,yǎn qián guāng jǐng shì cāng làng。
寥寥此际无人会,白日青天见草堂。liáo liáo cǐ jì wú rén huì,bái rì qīng tiān jiàn cǎo táng。

山翁乐

张天赋

白云深处是谁家,跣足蓬头飧紫霞。bái yún shēn chù shì shuí jiā,xiǎn zú péng tóu sūn zǐ xiá。
石洞愿教无处入,恐惊分我一山花。shí dòng yuàn jiào wú chù rù,kǒng jīng fēn wǒ yī shān huā。

着三眼屐

张天赋

卷舒在我有圆方,铁石难磨锦绣肠。juǎn shū zài wǒ yǒu yuán fāng,tiě shí nán mó jǐn xiù cháng。
世路但凭三眼屐,不妨徐步上高岗。shì lù dàn píng sān yǎn jī,bù fáng xú bù shàng gāo gǎng。

乙酉秋饮李村黎宅后园

张天赋

闻说李村全是李,我来见竹又成村。wén shuō lǐ cūn quán shì lǐ,wǒ lái jiàn zhú yòu chéng cūn。
竹山欲到嗟无及,千里令人望白云。zhú shān yù dào jiē wú jí,qiān lǐ lìng rén wàng bái yún。

李村望罗浮

张天赋

罗浮万丈摩晴空,朱明日日皆春风。luó fú wàn zhàng mó qíng kōng,zhū míng rì rì jiē chūn fēng。
何当跨鹤飞云顶,数尽高低大小峰。hé dāng kuà hè fēi yún dǐng,shù jǐn gāo dī dà xiǎo fēng。

秋闰寻思

张天赋

捣罢寒衣寄罢书,关山极目意踌躇。dǎo bà hán yī jì bà shū,guān shān jí mù yì chóu chú。
夜来纸帐西风急,寒到君边衣到无。yè lái zhǐ zhàng xī fēng jí,hán dào jūn biān yī dào wú。

寿高隐八旬为顺德梁鸣汉索显次南海伦白山太史韵

张天赋

深入罗浮一遁嘉,铁桥流水饱胡麻。shēn rù luó fú yī dùn jiā,tiě qiáo liú shuǐ bǎo hú má。
曾经甲子四百八,还看蟠桃几度花。céng jīng jiǎ zi sì bǎi bā,hái kàn pán táo jǐ dù huā。

追昔

张天赋

松楸长号风未恬,夜台寂寂如空禅。sōng qiū zhǎng hào fēng wèi tián,yè tái jì jì rú kōng chán。
妆台冷落五更月,收泪低头学子骞。zhuāng tái lěng luò wǔ gèng yuè,shōu lèi dī tóu xué zi qiān。

扇面尽有感

张天赋

隐坐青松二老翁,伴尽江山几万重。yǐn zuò qīng sōng èr lǎo wēng,bàn jǐn jiāng shān jǐ wàn zhòng。
壶里乾坤真自得,任渠横直醉东风。hú lǐ qián kūn zhēn zì dé,rèn qú héng zhí zuì dōng fēng。

题尽

张天赋

何处丹青妙入神,笔端拗出桃源春。hé chù dān qīng miào rù shén,bǐ duān ǎo chū táo yuán chūn。
黄云碧嶂闲春色,应有知机人避秦。huáng yún bì zhàng xián chūn sè,yīng yǒu zhī jī rén bì qín。

谢罗如山

张天赋

带醉相辞带夜行,清歌犹在枕边声。dài zuì xiāng cí dài yè xíng,qīng gē yóu zài zhěn biān shēng。
醒来拄杖门前立,又送如山满眼青。xǐng lái zhǔ zhàng mén qián lì,yòu sòng rú shān mǎn yǎn qīng。

仲夏写怀

张天赋

长傍青山与白云,一溪流水绕柴门。zhǎng bàng qīng shān yǔ bái yún,yī xī liú shuǐ rào chái mén。
竹床睡起无馀事,风送荷香正启樽。zhú chuáng shuì qǐ wú yú shì,fēng sòng hé xiāng zhèng qǐ zūn。

庚戌四月十四日

张天赋

曲肱而枕乐有馀,夫子当年不我诬。qū gōng ér zhěn lè yǒu yú,fū zi dāng nián bù wǒ wū。
无梦坦然无障碍,就教有梦亦安舒。wú mèng tǎn rán wú zhàng ài,jiù jiào yǒu mèng yì ān shū。

题便面陈抟先生

张天赋

野心已被白云留。yě xīn yǐ bèi bái yún liú。
一睡人间数十秋。yī shuì rén jiān shù shí qiū。
莫道化羊为幻事,华山风景尚悠悠。mò dào huà yáng wèi huàn shì,huá shān fēng jǐng shàng yōu yōu。