古诗词

渔艇

张天赋

天地无拘管,潇然一钓蓑。tiān dì wú jū guǎn,xiāo rán yī diào suō。
夜波清浸月,春草绿铺沙。yè bō qīng jìn yuè,chūn cǎo lǜ pù shā。
白酒供鱼酌,空山傲世歌。bái jiǔ gōng yú zhuó,kōng shān ào shì gē。
屠龙无捉摸,须捷柰君何。tú lóng wú zhuō mō,xū jié nài jūn hé。

张天赋

张天赋,字汝德,号叶冈,别号爱梅道人。兴宁人。少负才名,从湛甘泉游,闻性命之学。明世宗嘉靖十一年(一五三二)贡生,为县令祝枝山所赏识。尝讲学于崇正书院,凡三修县志,并与修《广东通志》及《武宗实录》。由拔贡任浏阳丞,署县事。以病乞归。年六十七。有《叶冈诗集》四卷。清咸丰《兴宁县志》卷九有传。张天赋诗,以明嘉靖刊本《叶冈诗集》为底本。 张天赋的作品>>

猜您喜欢

次游岩韵赠送郭彩峰理问之任云南

张天赋

神骏长驱出傅岩,洗尘梅雨弄微纤。shén jùn zhǎng qū chū fù yán,xǐ chén méi yǔ nòng wēi xiān。
春容薇省花开锦,秋色滇池水赛蓝。chūn róng wēi shěng huā kāi jǐn,qiū sè diān chí shuǐ sài lán。
使节高风来竹马,恩波浪暖起春潭。shǐ jié gāo fēng lái zhú mǎ,ēn bō làng nuǎn qǐ chūn tán。
冈头侧耳泥金报,坐笑黄堂位列三。gāng tóu cè ěr ní jīn bào,zuò xiào huáng táng wèi liè sān。

送吴思斋甲家彻帐还新建

张天赋

乡曲斯文同气味,宦还更值是年家。xiāng qū sī wén tóng qì wèi,huàn hái gèng zhí shì nián jiā。
君为倡道文中子,我亦知人鲍叔牙。jūn wèi chàng dào wén zhōng zi,wǒ yì zhī rén bào shū yá。
一贯浑融宣父妙,六经破碎汉儒差。yī guàn hún róng xuān fù miào,liù jīng pò suì hàn rú chà。
此行细认先天信,驿路梅梢处处花。cǐ xíng xì rèn xiān tiān xìn,yì lù méi shāo chù chù huā。

次王云从陈连湖李澄江刁时泉登神光韵

张天赋

雨后青山色更新,登临都是赏花人。yǔ hòu qīng shān sè gèng xīn,dēng lín dōu shì shǎng huā rén。
墨池化雨看鱼跃,夜气回光赛月明。mò chí huà yǔ kàn yú yuè,yè qì huí guāng sài yuè míng。
松涧石梳云母发,烟霞鸟弄洞天春。sōng jiàn shí shū yún mǔ fā,yān xiá niǎo nòng dòng tiān chūn。
高冈羊角须臾起,九万联飞两翮轻。gāo gāng yáng jiǎo xū yú qǐ,jiǔ wàn lián fēi liǎng hé qīng。

次前韵

张天赋

古人易地皆无异,廊庙山林隔几重。gǔ rén yì dì jiē wú yì,láng miào shān lín gé jǐ zhòng。
酒食困从歌舞里,风流落在画图中。jiǔ shí kùn cóng gē wǔ lǐ,fēng liú luò zài huà tú zhōng。
乾坤太极为根柢,原道西铭是祖宗。qián kūn tài jí wèi gēn dǐ,yuán dào xī míng shì zǔ zōng。
辽海鹤归明月上,盘桓人笑抚孤松。liáo hǎi hè guī míng yuè shàng,pán huán rén xiào fǔ gū sōng。

赠程乡林乐平上舍

张天赋

曾诵南宫赋美人,才华踪迹类元禛。céng sòng nán gōng fù měi rén,cái huá zōng jì lèi yuán zhēn。
堪夸窈窕奇成配,可是风流妙入神。kān kuā yǎo tiǎo qí chéng pèi,kě shì fēng liú miào rù shén。
夙世有缘题叶句,前生原是探花身。sù shì yǒu yuán tí yè jù,qián shēng yuán shì tàn huā shēn。
人间好事须双喜,伫看嫦娥缔约新。rén jiān hǎo shì xū shuāng xǐ,zhù kàn cháng é dì yuē xīn。

梅州舟中写怀

张天赋

好景兴来容易得,彷如风月送将来。hǎo jǐng xīng lái róng yì dé,páng rú fēng yuè sòng jiāng lái。
白云似我无心出,黄菊随人有分开。bái yún shì wǒ wú xīn chū,huáng jú suí rén yǒu fēn kāi。
地僻莫劳天外鹤,口酸常啖雪中梅。dì pì mò láo tiān wài hè,kǒu suān cháng dàn xuě zhōng méi。
从前却悔忙忙过,对酒高歌不计杯。cóng qián què huǐ máng máng guò,duì jiǔ gāo gē bù jì bēi。

汀州承荆府教授胡介石兄自浏教谕升

张天赋

闽广接壤非异土,楚浏握手又同官。mǐn guǎng jiē rǎng fēi yì tǔ,chǔ liú wò shǒu yòu tóng guān。
秋风君得莼鲈美,末路吾惭蜀道难。qiū fēng jūn dé chún lú měi,mò lù wú cán shǔ dào nán。
卧石碧霞诗骨冷,归舟明月水花寒。wò shí bì xiá shī gǔ lěng,guī zhōu míng yuè shuǐ huā hán。
临流忍割今朝别,春树江云两地看。lín liú rěn gē jīn cháo bié,chūn shù jiāng yún liǎng dì kàn。

丙午夏都宪檄催边饷浏仓素储一旦发之

张天赋

边报频催馈饷兵,披衣冲晓发南盈。biān bào pín cuī kuì xiǎng bīng,pī yī chōng xiǎo fā nán yíng。
白云远补青山缺,黄鸟初蜚绿树声。bái yún yuǎn bǔ qīng shān quē,huáng niǎo chū fēi lǜ shù shēng。
许国素心怜蠖屈,唱筹五夜杂鸡鸣。xǔ guó sù xīn lián huò qū,chàng chóu wǔ yè zá jī míng。
孤臣万里疮痍境,拭目何时见太平。gū chén wàn lǐ chuāng yí jìng,shì mù hé shí jiàn tài píng。

浏有四仓曰东丰西满南盈北赡乙巳冬奉藩司委徵正赋北瞻有怀

张天赋

东作西成丰且满,南盈北赡粒烝民。dōng zuò xī chéng fēng qiě mǎn,nán yíng běi shàn lì zhēng mín。
斯民三代原无异,世道于今又一新。sī mín sān dài yuán wú yì,shì dào yú jīn yòu yī xīn。
梅报小春潜地复,月移疏影露天真。méi bào xiǎo chūn qián dì fù,yuè yí shū yǐng lù tiān zhēn。
客窗喜听鸡鸣蚤,欲学当年起舞人。kè chuāng xǐ tīng jī míng zǎo,yù xué dāng nián qǐ wǔ rén。

催徵写怀

张天赋

闻说浏阳百谷丰,迩来九室十家空。wén shuō liú yáng bǎi gǔ fēng,ěr lái jiǔ shì shí jiā kōng。
多因遭旱连年苦,何况催科一并同。duō yīn zāo hàn lián nián kǔ,hé kuàng cuī kē yī bìng tóng。
鞭扑欲加怜菜色,稻粱无计问河东。biān pū yù jiā lián cài sè,dào liáng wú jì wèn hé dōng。
排云欲向青皇诉,楚水吴山路不通。pái yún yù xiàng qīng huáng sù,chǔ shuǐ wú shān lù bù tōng。

秋日示儿曹

张天赋

曾闻墨向染丝悲,谁笑悲丝是老痴。céng wén mò xiàng rǎn sī bēi,shuí xiào bēi sī shì lǎo chī。
圣域奋然容易到,路头差却便难期。shèng yù fèn rán róng yì dào,lù tóu chà què biàn nán qī。
梦中讲梦真成梦,非处求非盖补非。mèng zhōng jiǎng mèng zhēn chéng mèng,fēi chù qiú fēi gài bǔ fēi。
丰蔀决开天日晓,羹墙亲切见尧眉。fēng bù jué kāi tiān rì xiǎo,gēng qiáng qīn qiè jiàn yáo méi。

墨池吊古次韵

张天赋

风景轮云又一新,闲游长忆探花人。fēng jǐng lún yún yòu yī xīn,xián yóu zhǎng yì tàn huā rén。
湖田水打回亨泰,天子龙飞喜圣明。hú tián shuǐ dǎ huí hēng tài,tiān zi lóng fēi xǐ shèng míng。
夜气光涵峰顶月,墨池香浸翰林春。yè qì guāng hán fēng dǐng yuè,mò chí xiāng jìn hàn lín chūn。
先生濯濯灵如在,试问今谁是后身。xiān shēng zhuó zhuó líng rú zài,shì wèn jīn shuí shì hòu shēn。

题清白堂

张天赋

隔断红尘四杳然,堂开冰玉翠相连。gé duàn hóng chén sì yǎo rán,táng kāi bīng yù cuì xiāng lián。
秋波澄彻渊潜地,虚室光生寂静天。qiū bō chéng chè yuān qián dì,xū shì guāng shēng jì jìng tiān。
铁汉楼头风瑟瑟,水晶帘外月娟娟。tiě hàn lóu tóu fēng sè sè,shuǐ jīng lián wài yuè juān juān。
座中一个人如玉,打算梅花五百年。zuò zhōng yī gè rén rú yù,dǎ suàn méi huā wǔ bǎi nián。

次节推南林兄云南所寄韵三首录一

张天赋

六龙驾上春如海,喜沐恩波下九重。liù lóng jià shàng chūn rú hǎi,xǐ mù ēn bō xià jiǔ zhòng。
弦诵洋洋声彻夜,冰壶皎皎月当中。xián sòng yáng yáng shēng chè yè,bīng hú jiǎo jiǎo yuè dāng zhōng。
形名定国谁称屈,家学横渠独得宗。xíng míng dìng guó shuí chēng qū,jiā xué héng qú dú dé zōng。
百卉眼前叹零落,参天仰止老乔松。bǎi huì yǎn qián tàn líng luò,cān tiān yǎng zhǐ lǎo qiáo sōng。

寄惠阳叶两峰

张天赋

齐昌桥上别元夫,闽楚迢迢雁信疏。qí chāng qiáo shàng bié yuán fū,mǐn chǔ tiáo tiáo yàn xìn shū。
同出却怜非上路,相看应笑负当初。tóng chū què lián fēi shàng lù,xiāng kàn yīng xiào fù dāng chū。
烟花眼底风情薄,夜梦梁间月色孤。yān huā yǎn dǐ fēng qíng báo,yè mèng liáng jiān yuè sè gū。
诗礼过庭清暇处,盛唐诗有续编无。shī lǐ guò tíng qīng xiá chù,shèng táng shī yǒu xù biān wú。