古诗词

碧桃春鸟

张天赋

洞里乾坤别,春风灼灼花。dòng lǐ qián kūn bié,chūn fēng zhuó zhuó huā。
轻烟笼绛粉,嫩绿衬丹霞。qīng yān lóng jiàng fěn,nèn lǜ chèn dān xiá。
坞外传音远,稍头弄影斜。wù wài chuán yīn yuǎn,shāo tóu nòng yǐng xié。
一团天意思,收拾大方家。yī tuán tiān yì sī,shōu shí dà fāng jiā。

张天赋

张天赋,字汝德,号叶冈,别号爱梅道人。兴宁人。少负才名,从湛甘泉游,闻性命之学。明世宗嘉靖十一年(一五三二)贡生,为县令祝枝山所赏识。尝讲学于崇正书院,凡三修县志,并与修《广东通志》及《武宗实录》。由拔贡任浏阳丞,署县事。以病乞归。年六十七。有《叶冈诗集》四卷。清咸丰《兴宁县志》卷九有传。张天赋诗,以明嘉靖刊本《叶冈诗集》为底本。 张天赋的作品>>

猜您喜欢

题碧湖池边六柱亭

张天赋

异卉奇花映碧湖,湖干亭对白云居。yì huì qí huā yìng bì hú,hú gàn tíng duì bái yún jū。
周遭翠色群峰合,隔断红尘半点无。zhōu zāo cuì sè qún fēng hé,gé duàn hóng chén bàn diǎn wú。
风静安闲玄鹤梦,月明清浸夜光珠。fēng jìng ān xián xuán hè mèng,yuè míng qīng jìn yè guāng zhū。
桃花浪暖天雷雨,争看池中变化鱼。táo huā làng nuǎn tiān léi yǔ,zhēng kàn chí zhōng biàn huà yú。

与番禺黎练溪

张天赋

六载寒斋莫接颜,云林真是隔尘寰。liù zài hán zhāi mò jiē yán,yún lín zhēn shì gé chén huán。
蓬莱今信原无路,弱水谁云更有山。péng lái jīn xìn yuán wú lù,ruò shuǐ shuí yún gèng yǒu shān。
太极庭前春荏苒,华封顶上月安闲。tài jí tíng qián chūn rěn rǎn,huá fēng dǐng shàng yuè ān xián。
仙翁采药天台去,何日乘风跨鹤还。xiān wēng cǎi yào tiān tái qù,hé rì chéng fēng kuà hè hái。

门人吴贯索勉诗静中有感一律晓之

张天赋

老大乾坤理在人,人从何处认天真。lǎo dà qián kūn lǐ zài rén,rén cóng hé chù rèn tiān zhēn。
梧桐杨柳看时景,月窟天根辨主宾。wú tóng yáng liǔ kàn shí jǐng,yuè kū tiān gēn biàn zhǔ bīn。
六位莫非三极道,无端都是一丸春。liù wèi mò fēi sān jí dào,wú duān dōu shì yī wán chūn。
胸中活水常教滚,谁谓商霖做不成。xiōng zhōng huó shuǐ cháng jiào gǔn,shuí wèi shāng lín zuò bù chéng。

贺弄璋

张天赋

天际云收现彩虹,郁葱佳气绕堂中。tiān jì yún shōu xiàn cǎi hóng,yù cōng jiā qì rào táng zhōng。
骊珠捧出欺明月,秀气钟来并圣童。lí zhū pěng chū qī míng yuè,xiù qì zhōng lái bìng shèng tóng。
宁邑共夸生俊杰,采花应见续豪雄。níng yì gòng kuā shēng jùn jié,cǎi huā yīng jiàn xù háo xióng。
与君俱遂南山约,八句诗成兴未终。yǔ jūn jù suì nán shān yuē,bā jù shī chéng xīng wèi zhōng。

丙戌冬末彻讲诸生送至老龙而别赋遗之

张天赋

灯火相亲几夜阑,点金愧我乏灵丹。dēng huǒ xiāng qīn jǐ yè lán,diǎn jīn kuì wǒ fá líng dān。
梅花初霁枝头雪,桂棹同翻海上澜。méi huā chū jì zhī tóu xuě,guì zhào tóng fān hǎi shàng lán。
打约蚤登周世岸,分携当记老龙滩。dǎ yuē zǎo dēng zhōu shì àn,fēn xié dāng jì lǎo lóng tān。
休嗟吾道无南汝,体认都从一念间。xiū jiē wú dào wú nán rǔ,tǐ rèn dōu cóng yī niàn jiān。

登重驿亭次余寒谷韵

张天赋

劲节无妨远瘴侵,光风满眼拂香尘。jìn jié wú fáng yuǎn zhàng qīn,guāng fēng mǎn yǎn fú xiāng chén。
百年谁识纲常重,万里人甘道义贫。bǎi nián shuí shí gāng cháng zhòng,wàn lǐ rén gān dào yì pín。
野鹤谩酬青嶂梦,老龙深蛰碧潭春。yě hè mán chóu qīng zhàng mèng,lǎo lóng shēn zhé bì tán chūn。
登楼一笑成诗赋,不把风流学楚人。dēng lóu yī xiào chéng shī fù,bù bǎ fēng liú xué chǔ rén。

次韵写怀

张天赋

登眺玄龙百尺楼,浩歌惊破洞庭秋。dēng tiào xuán lóng bǎi chǐ lóu,hào gē jīng pò dòng tíng qiū。
霏霏滴耳檐前雨,落落屠龙海上舟。fēi fēi dī ěr yán qián yǔ,luò luò tú lóng hǎi shàng zhōu。
世态随时更旧局,风光为我遣闲愁。shì tài suí shí gèng jiù jú,fēng guāng wèi wǒ qiǎn xián chóu。
仙人黄鹤归何处,欲借遨游遍十洲。xiān rén huáng hè guī hé chù,yù jiè áo yóu biàn shí zhōu。

怀穷神道人我广黎练溪二丈

张天赋

西有穷神东练溪,吾居于此间东西。xī yǒu qióng shén dōng liàn xī,wú jū yú cǐ jiān dōng xī。
诗怀练老开余兴,易学昌翁指我迷。shī huái liàn lǎo kāi yú xīng,yì xué chāng wēng zhǐ wǒ mí。
莫道山川殊气习,应知豪杰共襟期。mò dào shān chuān shū qì xí,yīng zhī háo jié gòng jīn qī。
何当夜榻同三老,话到樽前月落时。hé dāng yè tà tóng sān lǎo,huà dào zūn qián yuè luò shí。

次韵送雷师傅行

张天赋

天风颠倒越江滨,眼底轮云局面新。tiān fēng diān dào yuè jiāng bīn,yǎn dǐ lún yún jú miàn xīn。
正拟凭栏大观海,俄惊啼鸟倍伤春。zhèng nǐ píng lán dà guān hǎi,é jīng tí niǎo bèi shāng chūn。
临岐此日应难别,遗教终身不失亲。lín qí cǐ rì yīng nán bié,yí jiào zhōng shēn bù shī qīn。
后夜武夷峰顶月,秋旻遥望是丰神。hòu yè wǔ yí fēng dǐng yuè,qiū mín yáo wàng shì fēng shén。

次韵送双湖还潮

张天赋

拭目神龙出海头,白云飞绕气相求。shì mù shén lóng chū hǎi tóu,bái yún fēi rào qì xiāng qiú。
江亭难别歌离曲,岸柳无缘系去舟。jiāng tíng nán bié gē lí qū,àn liǔ wú yuán xì qù zhōu。
衣钵浚源流泽远,行囊带月剑光浮。yī bō jùn yuán liú zé yuǎn,xíng náng dài yuè jiàn guāng fú。
春风次第花消息,为问多情肯寄不。chūn fēng cì dì huā xiāo xī,wèi wèn duō qíng kěn jì bù。

次韵答双湖

张天赋

方塘活水引源头,有志商霖此处求。fāng táng huó shuǐ yǐn yuán tóu,yǒu zhì shāng lín cǐ chù qiú。
遇陆必腾追电马,临流须作济川舟。yù lù bì téng zhuī diàn mǎ,lín liú xū zuò jì chuān zhōu。
风恬上水天机发,月照虚窗夜气浮。fēng tián shàng shuǐ tiān jī fā,yuè zhào xū chuāng yè qì fú。
世道好时鸡唱早,闻声曾学祖生不。shì dào hǎo shí jī chàng zǎo,wén shēng céng xué zǔ shēng bù。

邹中舍介石过访一律归之

张天赋

山斋微雨送新凉,老倦抛书梦正长。shān zhāi wēi yǔ sòng xīn liáng,lǎo juàn pāo shū mèng zhèng zhǎng。
柳外忽惊人系马,花间喜见蝶寻香。liǔ wài hū jīng rén xì mǎ,huā jiān xǐ jiàn dié xún xiāng。
斯文骨肉无今古,世变江河有异常。sī wén gǔ ròu wú jīn gǔ,shì biàn jiāng hé yǒu yì cháng。
介石远来应有意,莫辞诗酒伴疏狂。jiè shí yuǎn lái yīng yǒu yì,mò cí shī jiǔ bàn shū kuáng。

墨庄十有为庐陵高半穷神道人题

张天赋

寂寂无声太古弦,先天冥会坐端然。jì jì wú shēng tài gǔ xián,xiān tiān míng huì zuò duān rán。
光风霁月从烹炼,春蚓秋蛇共蜿蜒。guāng fēng jì yuè cóng pēng liàn,chūn yǐn qiū shé gòng wān yán。
生意两间归范冶,广寒平地见婵娟。shēng yì liǎng jiān guī fàn yě,guǎng hán píng dì jiàn chán juān。
清泉白石堪修禊,笔砚终身结好缘。qīng quán bái shí kān xiū xì,bǐ yàn zhōng shēn jié hǎo yuán。

闲中写怀

张天赋

笑指青山头不白,古今见尽白头人。xiào zhǐ qīng shān tóu bù bái,gǔ jīn jiàn jǐn bái tóu rén。
从来那个人长主,百岁教谁我后身。cóng lái nà gè rén zhǎng zhǔ,bǎi suì jiào shuí wǒ hòu shēn。
云树潇疏泉石梦,莺花寂寞洞天春。yún shù xiāo shū quán shí mèng,yīng huā jì mò dòng tiān chūn。
年来欲学纯阳诀,跨鹤翩翩过洞庭。nián lái yù xué chún yáng jué,kuà hè piān piān guò dòng tíng。

和邑博林吴航韵四首录二

张天赋

天马真空冀北群,吴江枫落协前闻。tiān mǎ zhēn kōng jì běi qún,wú jiāng fēng luò xié qián wén。
词源鬼泣并神泣,义理更分与漏分。cí yuán guǐ qì bìng shén qì,yì lǐ gèng fēn yǔ lòu fēn。
樗栎却怜多类我,梅花翻恨不如君。chū lì què lián duō lèi wǒ,méi huā fān hèn bù rú jūn。
一缄拜领焚香诵,似在春风北面论。yī jiān bài lǐng fén xiāng sòng,shì zài chūn fēng běi miàn lùn。