古诗词

题未斋别号

张天赋

道在天地间,茫茫无终穷。dào zài tiān dì jiān,máng máng wú zhōng qióng。
天地高且深,日月西复东。tiān dì gāo qiě shēn,rì yuè xī fù dōng。
寒暑如循环,昼夜似转蓬。hán shǔ rú xún huán,zhòu yè shì zhuǎn péng。
茧丝与牛毛,七圣皆迷踪。jiǎn sī yǔ niú máo,qī shèng jiē mí zōng。
所以古人心,终身忧忡忡。suǒ yǐ gǔ rén xīn,zhōng shēn yōu chōng chōng。
尧舜事允执,竞叶无停功。yáo shùn shì yǔn zhí,jìng yè wú tíng gōng。
禹汤与文武,兴起闻高风。yǔ tāng yǔ wén wǔ,xīng qǐ wén gāo fēng。
孜孜与慄慄,肃肃兼雍雍。zī zī yǔ lì lì,sù sù jiān yōng yōng。
仲尼上祖述,发愤摅天衷。zhòng ní shàng zǔ shù,fā fèn shū tiān zhōng。
天德日出宁,优入圣域中。tiān dé rì chū níng,yōu rù shèng yù zhōng。
卓哉钟氏子,锦绣填心胸。zhuó zāi zhōng shì zi,jǐn xiù tián xīn xiōng。
交游半天下,气味芝兰浓。jiāo yóu bàn tiān xià,qì wèi zhī lán nóng。
手持庖丁刀,小试长沙封。shǒu chí páo dīng dāo,xiǎo shì zhǎng shā fēng。
上恬与下熙,和气成昭融。shàng tián yǔ xià xī,hé qì chéng zhāo róng。
仕优事问学,立志迥不同。shì yōu shì wèn xué,lì zhì jiǒng bù tóng。
羹墙苦思慕,未得唐尧容。gēng qiáng kǔ sī mù,wèi dé táng yáo róng。
佐理仿治平,未如汉吴公。zuǒ lǐ fǎng zhì píng,wèi rú hàn wú gōng。
我有珍重言,子试思相从。wǒ yǒu zhēn zhòng yán,zi shì sī xiāng cóng。
思之又再思,不得神将通。sī zhī yòu zài sī,bù dé shén jiāng tōng。
心有未于始,事无未于终。xīn yǒu wèi yú shǐ,shì wú wèi yú zhōng。
坦然坐中流,一毛轻艨冲。tǎn rán zuò zhōng liú,yī máo qīng méng chōng。
诞先登于岸,六合行将空。dàn xiān dēng yú àn,liù hé xíng jiāng kōng。

张天赋

张天赋,字汝德,号叶冈,别号爱梅道人。兴宁人。少负才名,从湛甘泉游,闻性命之学。明世宗嘉靖十一年(一五三二)贡生,为县令祝枝山所赏识。尝讲学于崇正书院,凡三修县志,并与修《广东通志》及《武宗实录》。由拔贡任浏阳丞,署县事。以病乞归。年六十七。有《叶冈诗集》四卷。清咸丰《兴宁县志》卷九有传。张天赋诗,以明嘉靖刊本《叶冈诗集》为底本。 张天赋的作品>>

猜您喜欢

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

寒梅香动月初辉,面面山光逼四围。hán méi xiāng dòng yuè chū huī,miàn miàn shān guāng bī sì wéi。
最喜春风解人意,时穿花里入柴扉。zuì xǐ chūn fēng jiě rén yì,shí chuān huā lǐ rù chái fēi。

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

占断江南第一春,无边清洁可人亲。zhàn duàn jiāng nán dì yī chūn,wú biān qīng jié kě rén qīn。
几回谩向花前立,香逐风来折角巾。jǐ huí mán xiàng huā qián lì,xiāng zhú fēng lái zhé jiǎo jīn。

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

看花何必问东风,直向花前会大同。kàn huā hé bì wèn dōng fēng,zhí xiàng huā qián huì dà tóng。
认到忘言真妙处,孤根夐立是豪雄。rèn dào wàng yán zhēn miào chù,gū gēn xiòng lì shì háo xióng。

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

一枝刚趣夺春元,唤转阳和到沁园。yī zhī gāng qù duó chūn yuán,huàn zhuǎn yáng hé dào qìn yuán。
此去调羹当大用,万年人仰是孤根。cǐ qù diào gēng dāng dà yòng,wàn nián rén yǎng shì gū gēn。

过江门因思白沙先生

张天赋

石门流水出江门,一酌浑如酒半醺。shí mén liú shuǐ chū jiāng mén,yī zhuó hún rú jiǔ bàn xūn。
袖带暗香人未解,月明移棹动溪云。xiù dài àn xiāng rén wèi jiě,yuè míng yí zhào dòng xī yún。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

飞花流出空中现,四野平铺不见垠。fēi huā liú chū kōng zhōng xiàn,sì yě píng pù bù jiàn yín。
五出浑然同一白,眼前谁作认花人。wǔ chū hún rán tóng yī bái,yǎn qián shuí zuò rèn huā rén。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

碧天摇落琼花片,太极根荄岂有垠。bì tiān yáo luò qióng huā piàn,tài jí gēn gāi qǐ yǒu yín。
柳絮也应擅才调,隔帘尤有看花人。liǔ xù yě yīng shàn cái diào,gé lián yóu yǒu kàn huā rén。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

玉粉谩收煮山茗,超□□□觉无垠。yù fěn mán shōu zhǔ shān míng,chāo jué wú yín。
从教换我通仙骨,冷笑销金帐下人。cóng jiào huàn wǒ tōng xiān gǔ,lěng xiào xiāo jīn zhàng xià rén。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

寒拍乱花弥六合,谁□□□自青天。hán pāi luàn huā mí liù hé,shuí zì qīng tiān。
苦心不似羲皇眼,看破初开未有年。kǔ xīn bù shì xī huáng yǎn,kàn pò chū kāi wèi yǒu nián。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

天雨零花谩积堆,梨花庭院亦轻猜。tiān yǔ líng huā mán jī duī,lí huā tíng yuàn yì qīng cāi。
美人剩有山阴兴,中夜何妨带月来。měi rén shèng yǒu shān yīn xīng,zhōng yè hé fáng dài yuè lái。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

照眼寒光满结堆,散盐空费谢庭猜。zhào yǎn hán guāng mǎn jié duī,sàn yán kōng fèi xiè tíng cāi。
对炉自理烹茶火,门外应无俗客来。duì lú zì lǐ pēng chá huǒ,mén wài yīng wú sú kè lái。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

天风猎猎夜漫漫,独坐烧梨展易观。tiān fēng liè liè yè màn màn,dú zuò shāo lí zhǎn yì guān。
明月有情梅有伴,水晶帘外水花寒。míng yuè yǒu qíng méi yǒu bàn,shuǐ jīng lián wài shuǐ huā hán。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

暖阁高歌兴自漫,逼人风景更谁观。nuǎn gé gāo gē xīng zì màn,bī rén fēng jǐng gèng shuí guān。
封姨也有姮娥巧,碎剪琼花片片寒。fēng yí yě yǒu héng é qiǎo,suì jiǎn qióng huā piàn piàn hán。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

舞倦天风白满楼,阒然谁不为埋头。wǔ juàn tiān fēng bái mǎn lóu,qù rán shuí bù wèi mái tóu。
多情惟有梅花月,添得新妆不带愁。duō qíng wéi yǒu méi huā yuè,tiān dé xīn zhuāng bù dài chóu。

赋雪次滁州孙环山进士韵

张天赋

琼花飞遍满皇都,顿觉人间素练图。qióng huā fēi biàn mǎn huáng dōu,dùn jué rén jiān sù liàn tú。
寒透黑貂风力峻,穷厓何以得回苏。hán tòu hēi diāo fēng lì jùn,qióng yá hé yǐ dé huí sū。