古诗词

题未斋别号

张天赋

道在天地间,茫茫无终穷。dào zài tiān dì jiān,máng máng wú zhōng qióng。
天地高且深,日月西复东。tiān dì gāo qiě shēn,rì yuè xī fù dōng。
寒暑如循环,昼夜似转蓬。hán shǔ rú xún huán,zhòu yè shì zhuǎn péng。
茧丝与牛毛,七圣皆迷踪。jiǎn sī yǔ niú máo,qī shèng jiē mí zōng。
所以古人心,终身忧忡忡。suǒ yǐ gǔ rén xīn,zhōng shēn yōu chōng chōng。
尧舜事允执,竞叶无停功。yáo shùn shì yǔn zhí,jìng yè wú tíng gōng。
禹汤与文武,兴起闻高风。yǔ tāng yǔ wén wǔ,xīng qǐ wén gāo fēng。
孜孜与慄慄,肃肃兼雍雍。zī zī yǔ lì lì,sù sù jiān yōng yōng。
仲尼上祖述,发愤摅天衷。zhòng ní shàng zǔ shù,fā fèn shū tiān zhōng。
天德日出宁,优入圣域中。tiān dé rì chū níng,yōu rù shèng yù zhōng。
卓哉钟氏子,锦绣填心胸。zhuó zāi zhōng shì zi,jǐn xiù tián xīn xiōng。
交游半天下,气味芝兰浓。jiāo yóu bàn tiān xià,qì wèi zhī lán nóng。
手持庖丁刀,小试长沙封。shǒu chí páo dīng dāo,xiǎo shì zhǎng shā fēng。
上恬与下熙,和气成昭融。shàng tián yǔ xià xī,hé qì chéng zhāo róng。
仕优事问学,立志迥不同。shì yōu shì wèn xué,lì zhì jiǒng bù tóng。
羹墙苦思慕,未得唐尧容。gēng qiáng kǔ sī mù,wèi dé táng yáo róng。
佐理仿治平,未如汉吴公。zuǒ lǐ fǎng zhì píng,wèi rú hàn wú gōng。
我有珍重言,子试思相从。wǒ yǒu zhēn zhòng yán,zi shì sī xiāng cóng。
思之又再思,不得神将通。sī zhī yòu zài sī,bù dé shén jiāng tōng。
心有未于始,事无未于终。xīn yǒu wèi yú shǐ,shì wú wèi yú zhōng。
坦然坐中流,一毛轻艨冲。tǎn rán zuò zhōng liú,yī máo qīng méng chōng。
诞先登于岸,六合行将空。dàn xiān dēng yú àn,liù hé xíng jiāng kōng。

张天赋

张天赋,字汝德,号叶冈,别号爱梅道人。兴宁人。少负才名,从湛甘泉游,闻性命之学。明世宗嘉靖十一年(一五三二)贡生,为县令祝枝山所赏识。尝讲学于崇正书院,凡三修县志,并与修《广东通志》及《武宗实录》。由拔贡任浏阳丞,署县事。以病乞归。年六十七。有《叶冈诗集》四卷。清咸丰《兴宁县志》卷九有传。张天赋诗,以明嘉靖刊本《叶冈诗集》为底本。 张天赋的作品>>

猜您喜欢

题兴宁八景

张天赋

龙母钟灵厚,温泉发派长。lóng mǔ zhōng líng hòu,wēn quán fā pài zhǎng。
横舟浮古渡,夜气现神光。héng zhōu fú gǔ dù,yè qì xiàn shén guāng。
老蚌涵秋月,灵鸡唱晓窗。lǎo bàng hán qiū yuè,líng jī chàng xiǎo chuāng。
路通丞相辙,风动墨池香。lù tōng chéng xiāng zhé,fēng dòng mò chí xiāng。

题竹山八景

张天赋

翠色逼危岑,红颜醉晚林。cuì sè bī wēi cén,hóng yán zuì wǎn lín。
台高垂钓古,井冽发源深。tái gāo chuí diào gǔ,jǐng liè fā yuán shēn。
流水古今运,白云舒卷心。liú shuǐ gǔ jīn yùn,bái yún shū juǎn xīn。
吾伊声彻夜,师友日侵寻。wú yī shēng chè yè,shī yǒu rì qīn xún。

渔艇

张天赋

天地无拘管,潇然一钓蓑。tiān dì wú jū guǎn,xiāo rán yī diào suō。
夜波清浸月,春草绿铺沙。yè bō qīng jìn yuè,chūn cǎo lǜ pù shā。
白酒供鱼酌,空山傲世歌。bái jiǔ gōng yú zhuó,kōng shān ào shì gē。
屠龙无捉摸,须捷柰君何。tú lóng wú zhuō mō,xū jié nài jūn hé。

游温泉

张天赋

子丑初开辟,钟来有此泉。zi chǒu chū kāi pì,zhōng lái yǒu cǐ quán。
万年春不断,一脉气长偏。wàn nián chūn bù duàn,yī mài qì zhǎng piān。
地里因人胜,源流与道绵。dì lǐ yīn rén shèng,yuán liú yǔ dào mián。
试观天意思,融液自浑全。shì guān tiān yì sī,róng yè zì hún quán。

亭中避暑即事

张天赋

兀坐虚亭上,天风喜送凉。wù zuò xū tíng shàng,tiān fēng xǐ sòng liáng。
槐阴摇嫩绿,荷蕊吐新香。huái yīn yáo nèn lǜ,hé ruǐ tǔ xīn xiāng。
鱼戏波中藻,莺啼柳外簧。yú xì bō zhōng zǎo,yīng tí liǔ wài huáng。
南山浑不语,相对若相忘。nán shān hún bù yǔ,xiāng duì ruò xiāng wàng。

写怀

张天赋

天地奇男子,终当厮一名。tiān dì qí nán zi,zhōng dāng sī yī míng。
欲寻洙泗路,未暇问三秦。yù xún zhū sì lù,wèi xiá wèn sān qín。

张天赋

君亲千里梦,家国百年心。jūn qīn qiān lǐ mèng,jiā guó bǎi nián xīn。
岁月催人急,霜华两鬓侵。suì yuè cuī rén jí,shuāng huá liǎng bìn qīn。

观书有感

张天赋

观澜知道体,蹑足见天根。guān lán zhī dào tǐ,niè zú jiàn tiān gēn。
此意何曾远,分明不待言。cǐ yì hé céng yuǎn,fēn míng bù dài yán。

次韵戏题

张天赋

仰首几瞻望,蟾宫桂吐新。yǎng shǒu jǐ zhān wàng,chán gōng guì tǔ xīn。
嫦娥应有意,偏爱少年人。cháng é yīng yǒu yì,piān ài shǎo nián rén。

读东里集

张天赋

文字无凭据,高低在识衔。wén zì wú píng jù,gāo dī zài shí xián。
不知邵康节,原是一青衫。bù zhī shào kāng jié,yuán shì yī qīng shān。

新春有感

张天赋

一两点花吐,二三声鸟歌。yī liǎng diǎn huā tǔ,èr sān shēng niǎo gē。
书生自知足,好景不须多。shū shēng zì zhī zú,hǎo jǐng bù xū duō。

春游

张天赋

园林有佳趣,扶筇时往还。yuán lín yǒu jiā qù,fú qióng shí wǎng hái。
白发心犹壮,逢仙不问丹。bái fā xīn yóu zhuàng,féng xiān bù wèn dān。

张天赋

村村开玉树,处处绽银花。cūn cūn kāi yù shù,chù chù zhàn yín huā。
始信乾坤富,谁人说大家。shǐ xìn qián kūn fù,shuí rén shuō dà jiā。

张天赋

门外一溪水,山头几朵云。mén wài yī xī shuǐ,shān tóu jǐ duǒ yún。
槐阴三盏酒,开口唱南薰。huái yīn sān zhǎn jiǔ,kāi kǒu chàng nán xūn。

张天赋

造化栽培久,秋光逼草堂。zào huà zāi péi jiǔ,qiū guāng bī cǎo táng。
天风无禁约,吹散广寒香。tiān fēng wú jìn yuē,chuī sàn guǎng hán xiāng。
5051234567»