古诗词

题未斋别号

张天赋

道在天地间,茫茫无终穷。dào zài tiān dì jiān,máng máng wú zhōng qióng。
天地高且深,日月西复东。tiān dì gāo qiě shēn,rì yuè xī fù dōng。
寒暑如循环,昼夜似转蓬。hán shǔ rú xún huán,zhòu yè shì zhuǎn péng。
茧丝与牛毛,七圣皆迷踪。jiǎn sī yǔ niú máo,qī shèng jiē mí zōng。
所以古人心,终身忧忡忡。suǒ yǐ gǔ rén xīn,zhōng shēn yōu chōng chōng。
尧舜事允执,竞叶无停功。yáo shùn shì yǔn zhí,jìng yè wú tíng gōng。
禹汤与文武,兴起闻高风。yǔ tāng yǔ wén wǔ,xīng qǐ wén gāo fēng。
孜孜与慄慄,肃肃兼雍雍。zī zī yǔ lì lì,sù sù jiān yōng yōng。
仲尼上祖述,发愤摅天衷。zhòng ní shàng zǔ shù,fā fèn shū tiān zhōng。
天德日出宁,优入圣域中。tiān dé rì chū níng,yōu rù shèng yù zhōng。
卓哉钟氏子,锦绣填心胸。zhuó zāi zhōng shì zi,jǐn xiù tián xīn xiōng。
交游半天下,气味芝兰浓。jiāo yóu bàn tiān xià,qì wèi zhī lán nóng。
手持庖丁刀,小试长沙封。shǒu chí páo dīng dāo,xiǎo shì zhǎng shā fēng。
上恬与下熙,和气成昭融。shàng tián yǔ xià xī,hé qì chéng zhāo róng。
仕优事问学,立志迥不同。shì yōu shì wèn xué,lì zhì jiǒng bù tóng。
羹墙苦思慕,未得唐尧容。gēng qiáng kǔ sī mù,wèi dé táng yáo róng。
佐理仿治平,未如汉吴公。zuǒ lǐ fǎng zhì píng,wèi rú hàn wú gōng。
我有珍重言,子试思相从。wǒ yǒu zhēn zhòng yán,zi shì sī xiāng cóng。
思之又再思,不得神将通。sī zhī yòu zài sī,bù dé shén jiāng tōng。
心有未于始,事无未于终。xīn yǒu wèi yú shǐ,shì wú wèi yú zhōng。
坦然坐中流,一毛轻艨冲。tǎn rán zuò zhōng liú,yī máo qīng méng chōng。
诞先登于岸,六合行将空。dàn xiān dēng yú àn,liù hé xíng jiāng kōng。

张天赋

张天赋,字汝德,号叶冈,别号爱梅道人。兴宁人。少负才名,从湛甘泉游,闻性命之学。明世宗嘉靖十一年(一五三二)贡生,为县令祝枝山所赏识。尝讲学于崇正书院,凡三修县志,并与修《广东通志》及《武宗实录》。由拔贡任浏阳丞,署县事。以病乞归。年六十七。有《叶冈诗集》四卷。清咸丰《兴宁县志》卷九有传。张天赋诗,以明嘉靖刊本《叶冈诗集》为底本。 张天赋的作品>>

猜您喜欢

题柏

张天赋

何意群芳摇落时,独于冷处挺丰姿。hé yì qún fāng yáo luò shí,dú yú lěng chù tǐng fēng zī。
质生已厚贞元气,肯向风霜息此机。zhì shēng yǐ hòu zhēn yuán qì,kěn xiàng fēng shuāng xī cǐ jī。

爱梅自况

张天赋

南海梦生都水月,东墙喜见旧阳春。nán hǎi mèng shēng dōu shuǐ yuè,dōng qiáng xǐ jiàn jiù yáng chūn。
临风为问林和靖,千载凭谁是后身。lín fēng wèi wèn lín hé jìng,qiān zài píng shuí shì hòu shēn。

题李子长为写爱梅图因题

张天赋

原是一阳初动处,叶冈刚说是花王。yuán shì yī yáng chū dòng chù,yè gāng gāng shuō shì huā wáng。
当今若泥唐人意,请问南山李子长。dāng jīn ruò ní táng rén yì,qǐng wèn nán shān lǐ zi zhǎng。

题梅

张天赋

千红万紫谢芳林,独向江南报好音。qiān hóng wàn zǐ xiè fāng lín,dú xiàng jiāng nán bào hǎo yīn。
正是一阳来复处,令人开眼见天心。zhèng shì yī yáng lái fù chù,lìng rén kāi yǎn jiàn tiān xīn。

云窝裁柏题壁间

张天赋

种柏山斋不等闲,贞资劲节可人看。zhǒng bǎi shān zhāi bù děng xián,zhēn zī jìn jié kě rén kàn。
遥知应有参天日,分付儿曹守岁寒。yáo zhī yīng yǒu cān tiān rì,fēn fù ér cáo shǒu suì hán。

伤美女游春

张天赋

独怜金屋阿娇身,误踏东风紫陌尘。dú lián jīn wū ā jiāo shēn,wù tà dōng fēng zǐ mò chén。
到底看春春不见,反教人看我为春。dào dǐ kàn chūn chūn bù jiàn,fǎn jiào rén kàn wǒ wèi chūn。

公廨门神

张天赋

豪气冲霄壮士心,威风赫赫鬼神钦。háo qì chōng xiāo zhuàng shì xīn,wēi fēng hè hè guǐ shén qīn。
可怜一把黄金斧,不斩人怀暮夜金。kě lián yī bǎ huáng jīn fǔ,bù zhǎn rén huái mù yè jīn。

题扇面

张天赋

画桨兰舟不等闲,焉能久滞五湖间。huà jiǎng lán zhōu bù děng xián,yān néng jiǔ zhì wǔ hú jiān。
一篙着尽男儿力,早过龙门第一关。yī gāo zhe jǐn nán ér lì,zǎo guò lóng mén dì yī guān。

谢游冈兄端午惠兰花

张天赋

才沐兰汤又插兰,天香何以到人间。cái mù lán tāng yòu chā lán,tiān xiāng hé yǐ dào rén jiān。
竹床散发西窗睡,悟入花神几个关。zhú chuáng sàn fā xī chuāng shuì,wù rù huā shén jǐ gè guān。

送何时眷返驾惠阳

张天赋

笑折梅花赠故人,眼前光景一时新。xiào zhé méi huā zèng gù rén,yǎn qián guāng jǐng yī shí xīn。
铁桥仰面罗浮上,万紫千红别有春。tiě qiáo yǎng miàn luó fú shàng,wàn zǐ qiān hóng bié yǒu chūn。

戏王柬岩

张天赋

麻石高风绝点埃,仙葩灵种倚云栽。má shí gāo fēng jué diǎn āi,xiān pā líng zhǒng yǐ yún zāi。
谁知也放窥春眼,流水天台透出来。shuí zhī yě fàng kuī chūn yǎn,liú shuǐ tiān tái tòu chū lái。

贡院门

张天赋

低声门外问殷勤,十八年前许嫁君。dī shēng mén wài wèn yīn qín,shí bā nián qián xǔ jià jūn。
脂粉至今犹检点,不妨春老谩成婚。zhī fěn zhì jīn yóu jiǎn diǎn,bù fáng chūn lǎo mán chéng hūn。

登越王台

张天赋

一眺天南了四围,高丘山水望中微。yī tiào tiān nán le sì wéi,gāo qiū shān shuǐ wàng zhōng wēi。
丈夫不跨扬州鹤,终见凌空拄杖飞。zhàng fū bù kuà yáng zhōu hè,zhōng jiàn líng kōng zhǔ zhàng fēi。

游海珠寺

张天赋

海上天然浪结堆,倚空楼阁似翚飞。hǎi shàng tiān rán làng jié duī,yǐ kōng lóu gé shì huī fēi。
刹那好景都收拾,醉带祥云满地归。shā nà hǎo jǐng dōu shōu shí,zuì dài xiáng yún mǎn dì guī。

梅花

张天赋

枝头生意日相催,不用东风着力吹。zhī tóu shēng yì rì xiāng cuī,bù yòng dōng fēng zhe lì chuī。
笑杀百花都未放,却从头上占春魁。xiào shā bǎi huā dōu wèi fàng,què cóng tóu shàng zhàn chūn kuí。