古诗词

吊詹烈妇

张天赋

阴霾冥冥兮,晦塞大荒。yīn mái míng míng xī,huì sāi dà huāng。
丛棘栈栈兮,缤纷周行。cóng jí zhàn zhàn xī,bīn fēn zhōu xíng。
四顾绝麟凤兮,扰扰虎狼。sì gù jué lín fèng xī,rǎo rǎo hǔ láng。
吞噬无厌兮,耽耽煽殃。tūn shì wú yàn xī,dān dān shān yāng。
电奔星飞兮,四逐周章。diàn bēn xīng fēi xī,sì zhú zhōu zhāng。
䬝飘蕙芷兮,侵彼幽香。héng piāo huì zhǐ xī,qīn bǐ yōu xiāng。
嗟艳质之内约兮,遇白刃而昂昂。jiē yàn zhì zhī nèi yuē xī,yù bái rèn ér áng áng。
忿不良之我仇兮,污此皓皓之靓妆。fèn bù liáng zhī wǒ chóu xī,wū cǐ hào hào zhī jìng zhuāng。
谩掉舌而骂不屈兮,乾坤正气之堂堂。mán diào shé ér mà bù qū xī,qián kūn zhèng qì zhī táng táng。
拭发伸颈以待刃兮,血流地而成章。shì fā shēn jǐng yǐ dài rèn xī,xuè liú dì ér chéng zhāng。
善从容而就义兮,类文山之刚肠。shàn cóng róng ér jiù yì xī,lèi wén shān zhī gāng cháng。
瞻生气之凛凛兮,亿万载而耿光。zhān shēng qì zhī lǐn lǐn xī,yì wàn zài ér gěng guāng。
思美人靡揽泪兮,沾余襟之浪浪。sī měi rén mí lǎn lèi xī,zhān yú jīn zhī làng làng。
愧峨冠之偷世兮,胡为心之不臧。kuì é guān zhī tōu shì xī,hú wèi xīn zhī bù zāng。

张天赋

张天赋,字汝德,号叶冈,别号爱梅道人。兴宁人。少负才名,从湛甘泉游,闻性命之学。明世宗嘉靖十一年(一五三二)贡生,为县令祝枝山所赏识。尝讲学于崇正书院,凡三修县志,并与修《广东通志》及《武宗实录》。由拔贡任浏阳丞,署县事。以病乞归。年六十七。有《叶冈诗集》四卷。清咸丰《兴宁县志》卷九有传。张天赋诗,以明嘉靖刊本《叶冈诗集》为底本。 张天赋的作品>>

猜您喜欢

画唐马三首录一

张天赋

驰骋来归我自镐,致身敢怨北山劳。chí chěng lái guī wǒ zì gǎo,zhì shēn gǎn yuàn běi shān láo。
华山此去多芳草,收拾将军旧战袍。huá shān cǐ qù duō fāng cǎo,shōu shí jiāng jūn jiù zhàn páo。

题陈草堂青云得路画

张天赋

九皋端不入鸡群,羽衣翩跹质也文。jiǔ gāo duān bù rù jī qún,yǔ yī piān xiān zhì yě wén。
健翮渐逵天上去,光依日月脱尘氛。jiàn hé jiàn kuí tiān shàng qù,guāng yī rì yuè tuō chén fēn。

凤皇

张天赋

曾佐伶伦作乐场,梧桐冈上唤朝阳。céng zuǒ líng lún zuò lè chǎng,wú tóng gāng shàng huàn cháo yáng。
太平万象伊谁力,开卷令人笑楚狂。tài píng wàn xiàng yī shuí lì,kāi juǎn lìng rén xiào chǔ kuáng。

张天赋

物情长短仗谁公,铁翮金眸威势雄。wù qíng zhǎng duǎn zhàng shuí gōng,tiě hé jīn móu wēi shì xióng。
狐兔顿教踪迹灭,万花红烂醉春风。hú tù dùn jiào zōng jì miè,wàn huā hóng làn zuì chūn fēng。

渡头送行者回

张天赋

云梯造就并天齐,一举飞腾趁此时。yún tī zào jiù bìng tiān qí,yī jǔ fēi téng chèn cǐ shí。
归到故乡如我问,菊开霜落是归期。guī dào gù xiāng rú wǒ wèn,jú kāi shuāng luò shì guī qī。

春日即事

张天赋

读罢俄闻野鸟啼,声声分诉与谁知。dú bà é wén yě niǎo tí,shēng shēng fēn sù yǔ shuí zhī。
东皇不肯长为主,故向垂杨恋嫩枝。dōng huáng bù kěn zhǎng wèi zhǔ,gù xiàng chuí yáng liàn nèn zhī。

寄古槐云

张天赋

二八衣冠泮水游,奔波空负望封侯。èr bā yī guān pàn shuǐ yóu,bēn bō kōng fù wàng fēng hóu。
今朝得遂归田愿,两只芒鞋踏破秋。jīn cháo dé suì guī tián yuàn,liǎng zhǐ máng xié tà pò qiū。

观书有感

张天赋

天地难逃一个真,鸢鱼随处露精神。tiān dì nán táo yī gè zhēn,yuān yú suí chù lù jīng shén。
子思原有胸中活,吃紧高谈为后人。zi sī yuán yǒu xiōng zhōng huó,chī jǐn gāo tán wèi hòu rén。

竹山

张天赋

万竿森玉绿峨峨,碧落风生舞凤多。wàn gān sēn yù lǜ é é,bì luò fēng shēng wǔ fèng duō。
雷震禹门波浪急,蛰龙翻土出龙窝。léi zhèn yǔ mén bō làng jí,zhé lóng fān tǔ chū lóng wō。

葵花

张天赋

丹心倾倒向炎光,忠爱天然绝异常。dān xīn qīng dào xiàng yán guāng,zhōng ài tiān rán jué yì cháng。
笑杀崖头狂柳絮,随风无力乱飞扬。xiào shā yá tóu kuáng liǔ xù,suí fēng wú lì luàn fēi yáng。

黄梅

张天赋

江北江南夏已临,枝头颗颗尽垂金。jiāng běi jiāng nán xià yǐ lín,zhī tóu kē kē jǐn chuí jīn。
几回飞鸟偏惊弹,曾止当时渴士心。jǐ huí fēi niǎo piān jīng dàn,céng zhǐ dāng shí kě shì xīn。

丝海棠

张天赋

紫茎红心七缕丝,敛藏春色许多时。zǐ jīng hóng xīn qī lǚ sī,liǎn cáng chūn sè xǔ duō shí。
上林回首皆零落,独趁西风艳冶姿。shàng lín huí shǒu jiē líng luò,dú chèn xī fēng yàn yě zī。

兰花

张天赋

碧影摇阶春昼长,天然灵卉异群芳。bì yǐng yáo jiē chūn zhòu zhǎng,tiān rán líng huì yì qún fāng。
东风真解幽人意,时递清香入讲堂。dōng fēng zhēn jiě yōu rén yì,shí dì qīng xiāng rù jiǎng táng。

送民望兄赴试

张天赋

腹饱煌煌锦绣章,槐花催逼马蹄忙。fù bǎo huáng huáng jǐn xiù zhāng,huái huā cuī bī mǎ tí máng。
跃然脚板青云上,一笑乾坤六合荒。yuè rán jiǎo bǎn qīng yún shàng,yī xiào qián kūn liù hé huāng。

郊行有感

张天赋

洞门无锁碧云封,独立东风怅望中。dòng mén wú suǒ bì yún fēng,dú lì dōng fēng chàng wàng zhōng。
流水不将春不闭,桃花流出满江红。liú shuǐ bù jiāng chūn bù bì,táo huā liú chū mǎn jiāng hóng。