古诗词

忆王孙

汪元量

离宫别苑草萋萋。lí gōng bié yuàn cǎo qī qī。
对此如何不泪垂。duì cǐ rú hé bù lèi chuí。
满槛山川漾落晖。mǎn kǎn shān chuān yàng luò huī。
昔人非。xī rén fēi。
惟有年年秋雁飞。wéi yǒu nián nián qiū yàn fēi。

汪元量

汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。 汪元量的作品>>

猜您喜欢

凌歊台

汪元量

百尺凌歊事已非,古碑岩畔上苔衣。bǎi chǐ líng xiāo shì yǐ fēi,gǔ bēi yán pàn shàng tái yī。
禁园风暖草争发,废殿雨寒花乱飞。jìn yuán fēng nuǎn cǎo zhēng fā,fèi diàn yǔ hán huā luàn fēi。
海北天高鹏得运,江南春尽雁知归。hǎi běi tiān gāo péng dé yùn,jiāng nán chūn jǐn yàn zhī guī。
三千歌舞今何处,惟有姑溪绕翠微。sān qiān gē wǔ jīn hé chù,wéi yǒu gū xī rào cuì wēi。

鲁港

汪元量

博徒无计解其纷,夜半鸣钲溃万军。bó tú wú jì jiě qí fēn,yè bàn míng zhēng kuì wàn jūn。
鲁港朔风掀恶浪,吴山寒日翳愁云。lǔ gǎng shuò fēng xiān è làng,wú shān hán rì yì chóu yún。
周褒媚己终亡国,孟德欺孤忍负君。zhōu bāo mèi jǐ zhōng wáng guó,mèng dé qī gū rěn fù jūn。
大木已颠天柱折,钱塘江上雁成群。dà mù yǐ diān tiān zhù zhé,qián táng jiāng shàng yàn chéng qún。

星子驿别客

汪元量

星江彼此系行舟,我向南州君北州。xīng jiāng bǐ cǐ xì xíng zhōu,wǒ xiàng nán zhōu jūn běi zhōu。
彭泽初归元亮醉,沙场远使子卿愁。péng zé chū guī yuán liàng zuì,shā chǎng yuǎn shǐ zi qīng chóu。
人生离合花间蝶,世事浮沉柳外鸥。rén shēng lí hé huā jiān dié,shì shì fú chén liǔ wài ōu。
明日沾襟各分手,相思何处倚高楼。míng rì zhān jīn gè fēn shǒu,xiāng sī hé chù yǐ gāo lóu。

豫章驿

汪元量

豫章门外尽青原,高阁临江喜尚存。yù zhāng mén wài jǐn qīng yuán,gāo gé lín jiāng xǐ shàng cún。
莺舌澜翻嘲鹤静,鸥心恬淡厌蛙喧。yīng shé lán fān cháo hè jìng,ōu xīn tián dàn yàn wā xuān。
绿波淼淼投书渚,翠竹森森写韵轩。lǜ bō miǎo miǎo tóu shū zhǔ,cuì zhú sēn sēn xiě yùn xuān。
约客不来人已远,满天风雨又黄昏。yuē kè bù lái rén yǐ yuǎn,mǎn tiān fēng yǔ yòu huáng hūn。

临川水驿

汪元量

羊角山高锁战尘,春风吹草绿孤城。yáng jiǎo shān gāo suǒ zhàn chén,chūn fēng chuī cǎo lǜ gū chéng。
鹊巢逊与鸠夫妇,燕幕能容雁弟兄。què cháo xùn yǔ jiū fū fù,yàn mù néng róng yàn dì xiōng。
今古废兴棋一著,萍蓬聚散酒三行。jīn gǔ fèi xīng qí yī zhù,píng péng jù sàn jiǔ sān xíng。
悲歌曲尽故人去,笛响长江月正明。bēi gē qū jǐn gù rén qù,dí xiǎng zhǎng jiāng yuè zhèng míng。

岁暮过信州灵溪

汪元量

不弹长铗叹无车,独倚枯筇面碧虚。bù dàn zhǎng jiá tàn wú chē,dú yǐ kū qióng miàn bì xū。
兵破乡村人住少,火烧桥道客行疏。bīng pò xiāng cūn rén zhù shǎo,huǒ shāo qiáo dào kè xíng shū。
云低天阔鹰呼隼,水落溪喧獭趁鱼。yún dī tiān kuò yīng hū sǔn,shuǐ luò xī xuān tǎ chèn yú。
东骛西驰归未得,明朝又是岁将除。dōng wù xī chí guī wèi dé,míng cháo yòu shì suì jiāng chú。

三衢官舍和王府教

汪元量

十年牢落走穷荒,万里归来行路长。shí nián láo luò zǒu qióng huāng,wàn lǐ guī lái xíng lù zhǎng。
坐上佳宾能鼓瑟,窗前细雨好烧香。zuò shàng jiā bīn néng gǔ sè,chuāng qián xì yǔ hǎo shāo xiāng。
武淹某泽常思汉,甫寓鄜州只念唐。wǔ yān mǒu zé cháng sī hàn,fǔ yù fū zhōu zhǐ niàn táng。
秉烛相看真梦寐,夜阑无语意茫茫。bǐng zhú xiāng kàn zhēn mèng mèi,yè lán wú yǔ yì máng máng。

钓台

汪元量

滩沙叠叠是潮痕,古木苍然叫断猿。tān shā dié dié shì cháo hén,gǔ mù cāng rán jiào duàn yuán。
此老不干天子贵,故人方讶布衣尊。cǐ lǎo bù gàn tiān zi guì,gù rén fāng yà bù yī zūn。
雨甜春水鱼龙动,风暖寒林鸟雀喧。yǔ tián chūn shuǐ yú lóng dòng,fēng nuǎn hán lín niǎo què xuān。
我恰扁舟台下过,桐花香处月黄昏。wǒ qià biǎn zhōu tái xià guò,tóng huā xiāng chù yuè huáng hūn。

钱塘

汪元量

踯躅吞声泪暗倾,杖藜徐步浙江行。zhí zhú tūn shēng lèi àn qīng,zhàng lí xú bù zhè jiāng xíng。
青芜古路人烟绝,绿树新墟鬼火明。qīng wú gǔ lù rén yān jué,lǜ shù xīn xū guǐ huǒ míng。
事去玉环沈异域,愁来金碗出佳城。shì qù yù huán shěn yì yù,chóu lái jīn wǎn chū jiā chéng。
十年草木都糜烂,留得南枝照浅清。shí nián cǎo mù dōu mí làn,liú dé nán zhī zhào qiǎn qīng。

浙江亭和徐雪江

汪元量

朱甍突兀倚云寒,潮打孤城寂寞还。zhū méng tū wù yǐ yún hán,cháo dǎ gū chéng jì mò hái。
荒草断烟新驿路,夕阳古木旧江山。huāng cǎo duàn yān xīn yì lù,xī yáng gǔ mù jiù jiāng shān。
英雄聚散阑干外,今古兴亡欸乃间。yīng xióng jù sàn lán gàn wài,jīn gǔ xīng wáng āi nǎi jiān。
一曲尊前空击剑,西风白发泪斑斑。yī qū zūn qián kōng jī jiàn,xī fēng bái fā lèi bān bān。

答林石田见

汪元量

偶携降帜立诗坛,剪烛西窗共笑欢。ǒu xié jiàng zhì lì shī tán,jiǎn zhú xī chuāng gòng xiào huān。
落魄苏秦今席暖,猖狂阮籍尚毡寒。luò pò sū qín jīn xí nuǎn,chāng kuáng ruǎn jí shàng zhān hán。
山中客老干茎白,海上人归一寸丹。shān zhōng kè lǎo gàn jīng bái,hǎi shàng rén guī yī cùn dān。
世事本来愁不得,乾坤只好醉时看。shì shì běn lái chóu bù dé,qián kūn zhǐ hǎo zuì shí kàn。

孤山和李鹤田

汪元量

湖上悲风舞白杨,英雄凋尽只堪伤。hú shàng bēi fēng wǔ bái yáng,yīng xióng diāo jǐn zhǐ kān shāng。
花飞废苑怜铜马,草没荒坟卧石羊。huā fēi fèi yuàn lián tóng mǎ,cǎo méi huāng fén wò shí yáng。
人在醉中春已晚,客于愁处日偏长。rén zài zuì zhōng chūn yǐ wǎn,kè yú chóu chù rì piān zhǎng。
林西楼观青红湿,又逊僧官燕梵王。lín xī lóu guān qīng hóng shī,yòu xùn sēng guān yàn fàn wáng。

湖山堂

汪元量

高堂寂寞半开门,草没颓墙竹满园。gāo táng jì mò bàn kāi mén,cǎo méi tuí qiáng zhú mǎn yuán。
雨过湖天笼白昼,云归山市锁黄昏。yǔ guò hú tiān lóng bái zhòu,yún guī shān shì suǒ huáng hūn。
忘机今古鸥来往,说梦兴亡燕语言。wàng jī jīn gǔ ōu lái wǎng,shuō mèng xīng wáng yàn yǔ yán。
行尽六桥吟更好,万松岭上一声猿。xíng jǐn liù qiáo yín gèng hǎo,wàn sōng lǐng shàng yī shēng yuán。

答徐雪江

汪元量

十载高居白玉堂,陈情一表乞还乡。shí zài gāo jū bái yù táng,chén qíng yī biǎo qǐ hái xiāng。
孤云落日渡辽水,匹马西风上太行。gū yún luò rì dù liáo shuǐ,pǐ mǎ xī fēng shàng tài xíng。
行橐尚留官里俸,赐衣犹带御前香。xíng tuó shàng liú guān lǐ fèng,cì yī yóu dài yù qián xiāng。
只今对客难为答,千古中原话柄长。zhǐ jīn duì kè nán wèi dá,qiān gǔ zhōng yuán huà bǐng zhǎng。

歌楼感事

汪元量

昔年同辇载花仙,此日登楼籍妓员。xī nián tóng niǎn zài huā xiān,cǐ rì dēng lóu jí jì yuán。
恩赐舞衣香未歇,御书歌扇墨犹鲜。ēn cì wǔ yī xiāng wèi xiē,yù shū gē shàn mò yóu xiān。
碧云翼翼金钗滑,红雪翩翩玉佩圆。bì yún yì yì jīn chāi huá,hóng xuě piān piān yù pèi yuán。
却把向来供奉曲,酒边对客续朱弦。què bǎ xiàng lái gōng fèng qū,jiǔ biān duì kè xù zhū xián。